Nghe , Phó Hàn Châu nhếch mép , lúc , thể bội phục sự rộng lượng của Tô mẫu.
Anh : "Muốn lấy dự án cũng là thể. Chỉ cần các đồng ý chuyển bộ cổ phần của Tô gia sang tên Tô Úc Nhiên."
Tô Úc Nhiên đàn ông mặt, chút sững sờ, đang gì ?
"Anh gì cơ?" Nghe , Tô phụ dám tin Phó Hàn Châu: "Không thể nào!"
Đừng Tô Úc Nhiên con gái ruột của ông.
Ông còn trẻ, thể giao cổ phần cho Tô Úc Nhiên ?
Cho dù đối phương là Phó Yến, ông cũng thể chấp nhận chuyện !
Nếu cho, thì cũng để cho con gái ruột của ông chứ.
Phó Hàn Châu : "Không thì thôi ."
Anh cầm khăn giấy lau tay, với Tô Úc Nhiên: "Chúng về thôi!"
Tô Úc Nhiên đàn ông , ánh mắt hung dữ của Tô phụ, đành theo Phó Hàn Châu ngoài.
Cô Phó Hàn Châu, : "Anh , sợ họ hận ?"
" sợ họ?" Đừng chỉ là dự án đó, Tô gia ngày hôm nay, đều là nhờ ban ơn.
Anh quyền thu hồi.
Chỉ là, đó vốn là phần thưởng cho Tô Úc Nhiên, cảm thấy cần thiết thôi!
Tô Úc Nhiên dáng vẻ đương nhiên của đàn ông , đột nhiên cảm thấy, khi cùng chiến tuyến với Phó Hàn Châu, cô sẽ cảm giác an .
Ra khỏi nhà hàng, Tô Úc Nhiên với Phó Hàn Châu: "Tối nay về nhà ?"
Phó Hàn Châu cô: "Em về về?"
Tô Úc Nhiên ho khan một tiếng, : "Em đương nhiên về ! Chỗ em nhỏ quá, chứa nổi ."
Phó Hàn Châu : "Chứa quan trọng, quan trọng là, em đến ?"
Anh vốn là kiểu lạnh lùng.
Hỏi câu hỏi một cách nghiêm túc, khiến chút rung động.
Như một chiếc lông vũ nhẹ nhàng cào trái tim cô, ngứa ngáy.
Nghe hỏi, Tô Úc Nhiên cúi đầu, gì.
lúc , Tần Dực tới, chặn đường họ.
Tô Úc Nhiên : "Tần Dực, gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-159.html.]
Sao đến đây?
Tần Dực để ý đến cô, ánh mắt chằm chằm Phó Hàn Châu: "Anh Phó Yến!"
Nghe , Phó Hàn Châu nhếch mép , chế giễu: "Sao ?"
"Phó Yến gặp tai nạn xe cộ, bây giờ vẫn đang viện." Tần Dực : "Tại mạo danh , lừa gạt ?"
Phó Hàn Châu : "Vậy lúc nãy trong phòng, ?"
Lúc đó Tần Dực thể nhịn , cũng ngờ.
Tô Úc Nhiên là hiểu rõ nhất phận của Phó Hàn Châu.
Anh Phó Yến, nhưng mà, đây là Phó Hàn Châu!
Phó Yến gặp còn cúi đầu.
Tần Dực còn gây chuyện, chẳng là lấy trứng chọi đá ?
Tần Dực chằm chằm Phó Hàn Châu, : "Tại chuyện nhà ?"
Đặc biệt là chuyện của .
Anh nghĩ mãi cũng hiểu.
Nhắc đến chuyện nhà , ánh mắt Phó Hàn Châu lạnh : "Sao, Tần thiếu gia cho rằng, phá hỏng chuyện của , nên mắt?"
"Có Tô Úc Nhiên cho ?" Chỉ Tô Úc Nhiên chuyện của .
Anh cứ tưởng đó là bí mật giữa và Tô Úc Nhiên, ngờ đàn ông mặt !
Chẳng lẽ Tô Úc Nhiên kể hết chuyện cho đàn ông ?
Kể cả chuyện là con riêng.
Tô Úc Nhiên thấy Tần Dực đổ hết chuyện lên đầu , đang định giải thích thì Phó Hàn Châu : "Không liên quan đến cô ."
"Không liên quan đến cô ?" Tần Dực Tô Úc Nhiên đầy ẩn ý: "Chuyện nhà chúng , đến lượt ngoài xen !"
"Vậy e là thất vọng , chuyện , nhất định xen ."
Chuyện nhà họ Tần, nhất định quản!
Nghe , Tần Dực lập tức đỏ mắt, Tô Úc Nhiên chỉ thấy như phát điên, lao tới đ.ấ.m Phó Hàn Châu.
cú đ.ấ.m trúng mặt Phó Hàn Châu.
Phó Hàn Châu dễ dàng né tránh, phản đòn, đá Tần Dực ngã xuống đất...
Trước đây cô từng thấy Tần Dực giỏi, nhưng lúc , mặt Phó Hàn Châu, chẳng chút sức phản kháng nào.