Anh cao một mét tám ba, mặc vest sáng màu, nụ mặt như gió xuân ấm áp.
Nhìn thấy Tô Úc Nhiên, : "Em ly hôn với Phó Hàn Châu ?"
Cứ như thể thiết với cô , nhưng Tô Úc Nhiên ấn tượng: "Anh là..."
" là Tống Cảnh An!" Anh vươn tay, bắt tay với Tô Úc Nhiên.
Tô Úc Nhiên đàn ông , đưa tay .
Bắt tay xong, Tống Cảnh An : "Ăn cơm ? Chúng ăn cơm nhé! Nghe em ly hôn với Phó Hàn Châu, chuyện như , nên ăn mừng một chút ?"
Nhắc đến Phó Hàn Châu, Tô Úc Nhiên lập tức tỉnh táo .
Hiện tại cô ly hôn với Phó Hàn Châu !
Là đàn ông đó chủ động đề nghị.
Vậy thì...
Sau cô ở bên ai, là tự do của cô, còn tư cách quản cô nữa!
Trong lòng cô chút bực bội, hiểu chọc tức : "Được thôi!"
Tống Cảnh An : "Đi thôi! Muốn ăn gì?"
Tô Úc Nhiên : "Anh là bạn của Phó Hàn Châu?"
" là bạn của Nhiên Nhiên." Tống Cảnh An : "Em thật sự ly hôn với ?"
Tô Úc Nhiên : "Ly hôn ."
Vừa mới ly hôn với , bạn bè của ...
Thấy rõ Phó Hàn Châu ly hôn với cô đến mức nào!
Tô Úc Nhiên cảm thấy thật mỉa mai.
Tống Cảnh An : "Vậy đúng là mắt !"
Xe của Tống Cảnh An đậu ở cửa, Tô Úc Nhiên lên xe cùng .
Phó Hàn Châu vẫn còn ở trong thư phòng, Thu Sinh , : "Phó gia, phu nhân... đúng, là Tô tiểu thư cùng Tống Cảnh An ! Nói là ăn cơm."
"..." Nghe , Phó Hàn Châu ngẩng đầu Thu Sinh: "Tống Cảnh An?"
" thấy hình như nhiệt tình với Tô tiểu thư."
...
Trong nhà hàng, Tô Úc Nhiên đang ăn cơm cùng Tống Cảnh An.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-288.html.]
Không tại , mặc dù đầu tiên gặp Tống Cảnh An, nhưng Tô Úc Nhiên cảm thấy đặc biệt thiết.
Tống Cảnh An gắp thức ăn cho cô: "Món ngon lắm."
Điện thoại reo.
Anh lấy điện thoại bằng một tay, liếc , máy: "Alo."
Phó Hàn Châu : "Anh đang ở cùng Tô Úc Nhiên?"
"Ừ." Tống Cảnh An : "Chúng đang ăn cơm, Phó gia ăn ?"
Nghe thấy nhắc đến hai từ Phó gia, Tô Úc Nhiên ngẩng đầu lên, Tống Cảnh An.
Trong điện thoại, Phó Hàn Châu : "Tống Cảnh An, tránh xa cô !"
"Phó gia là ?" Tống Cảnh An thản nhiên : "Anh ly hôn với , còn cho khác theo đuổi cô ? Anh quản cũng rộng đấy! Thôi, chúng ăn cơm !"
Nói xong, Tống Cảnh An trực tiếp cúp máy.
Thấy Tô Úc Nhiên đang , chủ động : "Điện thoại của Phó Hàn Châu, bảo tránh xa em . Người đàn ông thật là bệnh! Anh ly hôn với em , còn xen chuyện của khác, chúng mặc kệ !"
Nói xong, gắp thịt lên vỉ nướng.
Tô Úc Nhiên chút bất ngờ: "Anh sợ ?"
Người bình thường đều sợ Phó Hàn Châu.
Cho đến bây giờ, Tô Úc Nhiên từng thấy ai ở bên ngoài sợ Phó Hàn Châu!
Nhà họ Phó quyền thế ngập trời...
Không ai đắc tội với Phó Hàn Châu.
Tống Cảnh An : " cũng gì phạm pháp, chúng chỉ ăn cơm thôi mà, yên tâm !"
Tô Úc Nhiên cúi đầu, yên lặng ăn cơm.
Việc ly hôn với Phó Hàn Châu diễn nhanh hơn cô tưởng, cô vẫn quen.
lúc , điện thoại của cô cũng reo, cô liếc , là điện thoại của Phó Hàn Châu.
Tô Úc Nhiên nhận điện thoại, lạnh nhạt : "Chuyện gì?"
"Cô tránh xa họ Tống , !"
"Thật ?" Tô Úc Nhiên liếc đàn ông đối diện, cởi áo khoác, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi màu xám bạc, cả trông nho nhã lịch sự, " thấy giống . Tốt hơn nhiều!"
Phó Hàn Châu cô nghẹn họng, một lúc mới : "Tô Úc Nhiên! quen lâu hơn cô, hiểu rõ là thế nào. Anh tiếp cận cô, còn đang ý đồ gì, cô đừng ngốc nghếch!"
" ngốc , liên quan gì đến ?" Tô Úc Nhiên nhẹ nhàng đáp trả, cúp máy.
Cô điện thoại, ngẩn một lúc...