---
Tiểu Bảo vẫn ngơ ngác sơn tra trong tay Vương Mai, tay quơ qua lấy, Vương Mai lặp mấy thấy nhóc cũng lên tiếng định buông tha, Tiểu Bảo lắp bắp :
"Muốn... ... ngọt…"
Cô Tiểu Bảo trắng nõn, nhất thời nhịn nhéo nhéo mặt đối phương, thấy Tiểu Bảo sắp , Vương Mai ngượng ngùng che miệng của đối phương.
Vương Mai bỏ con ch.ó bội xe, hai tay đẩy xe đạp, Tiểu Bảo ở bên cạnh túm góc áo cô, lúc thì con chó, lúc thì lén Vương Mai.
Vương Mai nhịn khẽ tiếng, ánh mắt chú ý tìm nhà của Tiểu Bảo đường phố, xem tìm , nếu như , thì cô cũng chỉ thể quẹo qua nhà của Tiểu Bảo.
Cũng may cô tệ, ở trong đám tìm chủ nhiệm Thẩm.
Sau khi chủ nhiệm Thẩm thấy Tiểu Bảo, kích động chạy tới, lúc ở trong nhà máy nghiêm túc, nhưng lúc mặt đầy nước mắt, chật vật.
Sau khi Tiểu Bảo thấy bà đột nhiên trợn mắt , trốn ở phía Vương Mai, mặc cho đối phương kêu to như thế nào cũng .
"Tiểu Bảo, con đây, con nguy hiểm thế nào , sốt ruột thế nào ?."
Sau khi chủ nhiệm Thẩm thấy hành động của Tiểu Bảo, cảm thấy cực kỳ ủy khuất nhưng chỗ phát .
Vương Mai định dịch sang bên cạnh, để trống cho hai con, ngờ Tiểu Bảo trực tiếp giữ chặt cánh tay của cô, mặc cho cô hất như thế nào cũng vô dụng.
"Chủ nhiệm Thẩm, tình hình giữa chị và Tiểu Bảo là như thế nào?"
Giọng của Vương Mai kéo chủ nhiệm Thẩm trở về hiện thực, bà lau nước mắt, giữ thể diện cuối cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-183.html.]
Trong lòng cô cũng cảm kích Vương Mai, cô khổ đem chuyện xảy cho đối phương .
Lúc Vương Mai mới thì lúc chủ nhiệm Thẩm mua đồ thì một con ch.ó nhỏ đến gần, thấy Tiểu Bảo đến bên cạnh nó thì bà đá chú chó nhỏ một cái, đuổi nó khỏi tầm mắt của Tiểu Bảo.
hành động của bà như chọc trúng tổ ong, chú chó nhỏ giật vội chạy trốn, Tiểu Bảo cũng trực tiếp đuổi theo con chó, còn chạy tới giữa đường phố kín .
"Tiểu Bảo, con xem con kìa, bà nhiều, chẳng lẽ con an ủi bà ?"
Vương Mai xoa xoa đầu Tiểu Bảo, ý bảo đối phương mắt chủ nhiệm Thẩm.
Tiểu Bảo ngơ ngác chớp mắt, Vương Mai nhóc con chậm nên cũng để ý, lấy từ trong túi hai tờ giấy lau nhét lòng bàn tay Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo cầm giấy quơ quơ, sự hiệu của Vương Mai, đôi tay níu áo của Vương Mai cũng buông lỏng .
Con tới mặt chủ nhiệm Thẩm, gót chân nhón lên lau nước mắt cho , nhưng thế nào cũng tới, nhóc tủi đến mức mếu máo.
Mãi đến khi chủ nhiệm Thẩm xuống, cô mợ bình tĩnh . Khi chủ nhiệm Thẩm cảm thấy giải quyết xong hết chuyện, kéo Tiểu Bảo , kéo nhóc lên .
"Chủ nhiệm Thẩm, chị xem xem Tiểu Bảo nhận nuôi con ch.ó , thấy Tiểu Bảo thích nó, nếu ngăn con ch.ó , Tiểu Bảo sẽ dừng ."
"Trong nhà nuôi chó cũng là hại, thể bạn với con, Tiểu Bảo cũng cô đơn, chị suy nghĩ một chút ."
Hai chữ "cô đơn" mà đối phương nhắc tới đ.â.m trúng tim chủ nhiệm Thẩm, trong khu vực nhà máy đứa trẻ nào chơi với Tiểu Bảo, vì mà Tiểu Bảo mới để ý đến con ch.ó như ?
Hoảng loạn qua , chủ nhiệm Thẩm cũng vội suy nghĩ về chuyện nhận nuôi con ch.ó .
Nếu tắm rửa sạch sẽ nhận nuôi nó cũng . Vương Mai lấy con ch.ó nhỏ từ trong bội xe .
Chủ nhiệm Thẩm con ch.ó bẩn thỉu thì nhíu mày , nhưng bởi vì bên cạnh Vương Mai, cô cũng biểu lộ .