----
"Vừa Vương Mai tách hộ khẩu, cô còn ở nhà máy ?"
"Còn."
Thẩm Lan Đình lời , lúc bản vẽ sắp tất, suy nghĩ một chút vẫn lên, ngoài.
Nhìn thấy Thẩm Lan Đình dậy ngoài, Tiểu Lý khỏi nghi ngờ khó hiểu, nhớ rõ đối phương vẽ xong bản vẽ, tuyệt đối ngoài, sợ ảnh hưởng mạch suy nghĩ mà.
Tiểu Lý bản vẽ bàn, mặt cũng chỉ mới thành một nửa, tò mò tìm cách theo , mới phát hiện đối phương đang tới phòng việc của xưởng trưởng.
Tiểu Lý lắc đầu, cảm giác cách chủ nhiệm đối xử với Vương Mai giống với khác, cho dù là vì chuyện của Tiểu Bảo, cũng thể chu đáo như thế, giống như là đang giúp đỡ...
Tiểu Lý nhanh chóng xua tan suy nghĩ trong lòng, đồng chí Vương Mai là . chủ nhiệm là năng lực hơn nữa còn du học nước ngoài trở về, nghĩ thể nào thích một phụ nữ ly hôn .
Xưởng trưởng tách hộ khẩu của Vương Mai xong, ông chút khó xử đối phương một cái, cân nhắc :
"Chuyện nhà ở chỉ là theo quy định, thật sự xin cô."
Xưởng trưởng thở dài, đối phương cứu con trai ông , bây giờ ông khiến còn chỗ nào để .
Vương Mai gật đầu:
"Xưởng trưởng, hiểu mà, ông yên tâm, nhất định sẽ dọn thời gian quy định."
Thẩm Lan Đình đột nhiên từ bên ngoài:
" lúc một căn phòng cho thuê giá rẻ, giới thiệu cho cô ."
Vương Mai đầu sang, khi đối phương , tâm trạng phức tạp, trong đầu đột nhiên hiện một ý niệm:
Anh sẽ giới thiệu căn nhà kiếp cho chứ?
Nhà cho thuê thập niên 80 cũng dễ tìm, đa đều là nhà chung cư đơn vị, hoặc là nhà của , trong nhà ba đời sinh sống với , gì còn nhà trống chứ.
Hai mắt xưởng trưởng như phát sáng, cuối cùng cũng suy nghĩ khiến lòng dễ chịu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-87.html.]
"Lan Đình, phụ trách giúp Vương Mai tìm chỗ nghỉ ngơi, cô chính là ân nhân của Tiểu Bảo, thể trơ mắt cô ngay cả chỗ ở cũng ."
"Cái ..."
Chuyện tới quá đột ngột, Vương Mai chút chuẩn kịp, chỉ thể gật đầu: "Cảm ơn, phiền ."
Vốn dĩ cô cũng ý định tìm phòng ở, cho dù cô tìm cũng tìm thấy, căn phòng cô ở kiếp cũng tồi, cô cũng dự định đến chỗ đó.
Không ngờ tới, lúc Thẩm Lan Đình chủ động mở miệng, khiến trong lòng Vương Mai chút hốt hoảng.
Thẩm Lan Đình thấy Vương Mai đồng ý, ánh mắt mang theo ý : "Hôm nay trở về với chủ nhà một chút, hai ngày , cô thể tới nhà máy tìm , dẫn cô qua đó."
Vương Mai dứt khoát : "Vậy, đến lúc đó sẽ mời ăn cơm."
Khoảnh khắc Trần Phong và Hứa Nhất Ngưng tới bệnh viện, Tiền Linh tỉnh , hai mắt vô thần trần nhà màu trắng.
Hiện giờ cô còn kiêu ngạo như lúc mới tới, cả đều trở nên trầm lặng.
Hứa Nhất Ngưng và Trần Phong suýt nữa nhận quen, khi xác nhận mới nhận đó là chính là Tiền Linh.
Mặc dù là Tiền Linh quan tâm đến sống c.h.ế.t của khác, cũng kinh hãi : "Tại em trở thành cái dạng !"
Tiền Linh Hứa Nhất Ngưng nước mắt từ từ rơi xuống, rốt cục thần sắc chút tỉnh táo:
"Chị họ, bộ cuộc sống của em đều sẽ hủy hoại hết đúng ? Chị em nên gì đây, chị hãy cho em !"
Hứa Nhất Ngưng vội vàng lui phía , sợ đối phương đột nhiên nổi điên.
"Lúc bọn tới Vương Mai ly hôn , bây giờ em con, Vương Cương gánh vác trách nhiệm chăm sóc hai . Hai sẽ sống thật , sẽ thoải mái hơn nhiều."
Trần Phong khuyên nhủ an ủi cô , chuyện đến nước , nhiều hơn nữa cũng còn tác dụng gì.
"Vương Mai!"
Tiền Linh nghiến răng nghiến lợi thốt hai chữ , cô rơi kết cục như chính là vì cô.
Chính cô tố cáo bọn họ, rõ ràng là cô cố ý!