31
 
Trải qua mùa đông đầy hiểm nguy, thiếu gia cả mùa đông  mấy khi  ngoài, dưỡng bệnh ở nhà  . Bình thường, tâm trạng  cởi mở hơn, dạy   sách  chữ,   kể chuyện đồng quê thú vị.
 
Lão phu nhân thì  ít khi đến viện của chúng .
 
Ta vốn nghĩ họ tình cảm sâu đậm, hóa  là lão phu nhân bận rộn việc  ăn, hai  mới ít  chuyện. Bây giờ xem  dù mẫu tử những năm  nương tựa   mà sống, tình cảm  khá bình thường.
 
Hai  ngược   chuyện với  nhiều hơn.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
 
Sau mùa xuân, sức khỏe của thiếu gia  hồi phục  , cả  mập lên chút. Đôi khi hứng thú đến, còn múa kiếm một hồi,  là do cả mùa đông buồn chán lâu ngày.
 
Lão phu nhân  hài lòng,  đó là công lao của .
 
Đôi khi  nghĩ thiếu gia vốn dĩ yếu ớt như ,  thể liên quan đến tâm trạng của . Nghe  khi lão gia mất,  thiếu gia  thấy, kể từ  đó,  liền bệnh nặng một trận,  từng thực sự khỏe .
 
Lão phu nhân bình thường  ăn, cũng dẫn cả hai chúng   cùng.
 
Bà còn tặng  một cửa hàng,  là phần thưởng cho việc  chăm sóc thiếu gia.
 
Ta nước mắt lưng tròng  họ.
 
Có cửa hàng,   còn  lo Hổ Nữu và các em  ăn núi lở nữa.
 
Ta gửi   đến chỗ Vương Tú Tài  trấn học vẽ, Vương Tú Tài bình thường bán một ít tranh vẽ, mỗi ngày khai giảng một khắc, các tiểu hài tử học xong thì tự về nhà.
 
Thời gian thoáng chốc trôi qua, Chu thiếu gia  trở thành thiếu đông gia của cửa hàng Chu gia. Ta cũng học   ít tài  ăn.
 
Bốn năm  trôi qua, Vương Tú Tài kinh thành  thi cử. Muội  cũng mười tuổi, những bức tranh nàng vẽ   thể bán  . Ta đưa nàng đến Bạch Lộc Họa Quán học vẽ, mỗi tháng  thể về nhà hai ngày.
 
Trương Sơn vẫn luôn ở nhà ,  và Hổ Nữu cùng  bán đậu phụ.
32
 
Tháng đầu tiên    Bạch Lộc Họa Quán học vẽ về,  và Hổ Nữu cùng thuê xe ngựa  đón nàng.
 
Muội  trông thanh tú đáng yêu, búi hai búi tóc củ tỏi, mặc trang phục xanh trắng của thư viện, trông  khác biệt so với  bên ngoài.
 
Toàn là tiền cả. Nàng ở đây, một tháng mười lượng bạc. Hơn nữa,  Bạch Lộc Họa Quán học vẽ, còn  trải qua khảo hạch,  phu tử  trúng mới  ,  tiền thôi cũng  đủ.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/a-am/chuong-12.html.]
Thấy chúng , nàng lưng đeo túi sách lao  lòng chúng .
 
Ta và Hổ Nữu mắt đều đỏ hoe, vội hỏi: “Trong thư viện  ai bắt nạt  ?”
 
Muội  hưng phấn lắc đầu, vui vẻ : “Không  ạ, phu tử cực kỳ thích tranh của ,  học   nhiều thứ ở đây. Phu tử  đợi đến khi họa quán triển lãm tranh, tranh của  nhất định sẽ  chọn! Chỉ cần  tiếng tăm, tranh của  sẽ bán  giá  cao!”
 
Ừm,    thiên phú hội họa  , dường như còn  tài hơn cả   học sách vở.  cả hai đứa đều khá thông minh.
 
Ta và Hổ Nữu đều  vui mừng.
 
Dẫn   về nhà, Trương Sơn đang nấu cơm,   đang quy củ  bài tập ở giếng trời.
 
Một khung cảnh yên bình.
 
Chào hỏi xong, Trương Sơn đưa túi tiền cho Hổ Nữu, : “Đây.”
 
Hổ Nữu  tự nhiên nhận lấy, đếm  đếm .
 
Trương Sơn lấy kẹo cho    .
 
Đệ    vui vẻ cảm ơn,    góc. Hai đứa lớn lên cùng , xa cách lâu như , cứ kể mãi những chuyện xảy  khi  ở cạnh .
 
Ta  nửa ngày, hai đứa với bạn học thì   mâu thuẫn gì,   về việc  học  gì.
 
Đây là thói quen do  ngày  dặn chúng  dạy  những gì  học  cho .
 
Đệ   chữ thì dạy  ,   học vẽ thì cũng dạy  .
 
Đôi khi  còn khá ghen tị với hai đứa,  sinh    bạn .
33
 
Ba  lớn chúng   bếp.
 
Hổ Nữu đang thái thịt chuẩn  xào, Trương Sơn đang nhóm lửa.
 
Ta kéo một cái ghế  , : “Trương Sơn ca, Hổ Nữu, tiền bán đậu phụ của hai   cần đưa   chi phí sinh hoạt , cứ tự  giữ lấy là  . Tiền sinh hoạt phí  sẽ lo, nếu  hai  cứ giúp  chăm sóc      công mất.”
 
Những năm nay,  theo lão phu nhân  ăn, ngoài lợi nhuận từ cửa hàng lão phu nhân tặng  ,  còn  sự giúp đỡ của Chu thiếu gia, mua thêm một cửa hàng nữa. Lợi nhuận của cửa hàng đó cũng  , cuộc sống của cả gia đình     thành vấn đề.
 
Hổ Nữu  : “Cậu   thì tớ cũng  mà. Có thể lợi dụng ,  nghĩ tớ sẽ  lợi dụng ?”