Hổ Nữu tính cách sảng khoái,  chuyện lớn tiếng,  việc nhanh nhẹn. Bình thường  ăn cũng lanh lợi.
 
Nói là thế, nhưng từ khi họ bắt đầu kinh doanh đậu phụ,  bạc  để  cho Hổ Nữu  chi tiêu gia đình nàng  dùng  ít.
 
Trương Sơn cũng : “A Âm, cô  cần lo lắng, chúng  sẽ tự  tích cóp. Ta và Hổ Nữu đang tính toán, đợi đủ tiền sẽ thuê một cửa hàng, kinh doanh đậu phụ, bình thường thì bán thêm mì sợi gì đó.”
 
Trương Sơn từ khi cha  mất,  đại ca tẩu tẩu đuổi  khỏi nhà, tính cách trầm  hơn nhiều,  còn như xưa thích  bậy bạ bắt nạt  khác nữa, ngược  trầm mặc ít ,   chăm chỉ. Quả thực   bạn với Hổ Nữu,    thể giúp Hổ Nữu   nhiều việc.
 
Nói  thì  , vẫn  cảm ơn họ  giúp  chăm sóc    . Nếu ,   Chu gia,     mang đến Chu gia chắc chắn cũng là sống nhờ nhà  khác. Tuy   Chu gia chắc chắn sẽ  để bụng, nhưng trẻ con tâm tư nhạy cảm, đối với sự trưởng thành của chúng chắc chắn sẽ   lắm,   tự do thoải mái như ở nhà .
 
Ta mỉm ,  : “Đợi hai   , nếu tiền  đủ,  sẽ góp vốn với hai .”
 
Bây giờ còn  sớm, hai  họ mới  cái nghề   nửa năm.
 
Cả nhà đang chuẩn  ăn cơm thì  tiếng gõ cửa.
 
Là tiếng của Chu thiếu gia,  vội mở cửa, vui vẻ hỏi: “Sơ Nghiêu ca ca,    đến đây?”
 
“Ta đến thăm các  .” Hắn  đưa gói quà  mua trong tay cho . Ta nhận lấy,  ngửi mùi thơm ngào ngạt trong sân, : “Sườn xào chua ngọt thơm quá,  đến thật đúng lúc.”
 
Đệ    vui vẻ chạy đến gọi : “Ca ca!”
 
Hắn gãi đầu, hỏi : “Sao nàng  bảo chúng đổi cách gọi?”
 
Cái …  tiện  .
 
Dù  thì chúng nó bây giờ đang cố gắng để chuộc  cho  mà.
 
Ta mỉm .
 
Tài nấu nướng của Hổ Nữu  giỏi, cá hấp tươi ngon, giò heo mềm nhừ, thịt xào thơm lừng.
 
Trên bàn cơm,    về việc học của ,  gì  hiểu thì hỏi Chu thiếu gia;    về việc vẽ của ,  rằng   nó sẽ trở thành đại họa sĩ, nhưng nó sẽ lấy một cái tên nam nhân, để  khác  khinh thường nó vì nó là phụ nữ.
 
Hổ Nữu và Trương Sơn bàn bạc  mua thêm đậu, hai  một  bán đậu phụ ở phía Bắc, một  bán ở phía Nam.
 
Chu thiếu gia gắp một đũa rau cho  : “Nhà các nàng thật náo nhiệt,  như nhà , ăn cơm chỉ   và nương ba ,  chút lạnh lẽo.”
 
Điều  thì đúng thật, ăn cơm với lão phu nhân, chúng  nhiều lúc chỉ  chuyện  ăn, ít khi tán gẫu.
 
Ta gật đầu, cũng gắp một đũa rau cho .
 
Hắn khẽ  : “Cho nên chúng  cũng nên sinh thêm vài đứa trẻ, để nhà cửa náo nhiệt hơn.”
 
Ta đỏ mặt,  hào sảng gật đầu, : “Được thôi.”
 
Chúng    .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/a-am/chuong-13.html.]
 
HOÀN CHÍNH VĂN
Ngoại truyện. Chu Sơ Nghiêu
 
1
 
Lần đầu tiên gặp A Âm,    ghen tị với sức sống của nàng, đôi mắt sáng đến đáng sợ.
 
Cả  nàng tràn đầy sức sống và sự quyết đoán.
 
Đó là những thứ  còn thiếu.
 
Bóng ma cái c.h.ế.t của phụ  vẫn luôn bao trùm lấy . Người  nương hạ độc g.i.ế.c chết, chỉ là ngụy tạo thành do dùng thuốc quá độ mà vong.
 
Cách cái c.h.ế.t của cha  nửa năm, vị  mang thai  nương giam ở trang viên  khó sinh mà chết, cả  lẫn con đều  giữ .
 
Cơ thể  ngày càng yếu , cộng thêm cảm lạnh mãi  khỏi, bệnh tình  càng trở nặng.
 
Nương   cưới A Âm xung hỉ.
 
Quản gia mất một ngày đến làng của A Âm để hỏi thăm tình hình gia đình nàng.
 
Sau khi cha  A Âm mất, cả nhà   dựa  việc A Âm thường ngày lên núi đào rau dại để sống.
 
Sau trận lũ lụt, vô  gia đình  bán con cái,  mà nàng   bán    .
 
Quản gia  kể chuyện nàng đến Chu gia tìm việc, trong mắt nương hiện lên ý .
 
Nương thích  thông minh và nỗ lực.
 
A Âm  khéo là  như .
2
 
Xung hỉ dường như thực sự  hiệu quả.
 
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Nàng tuy mới mười hai tuổi, trông như một tiểu  , nhưng   trầm ,  lẽ là do  đích tỷ,   toát  một sự kiên cường.
 
Nàng   cách dỗ  khác vui,  chuyện cũng  thể suy luận một hiểu mười, một chút cũng  cứng nhắc.
 
Ta dạy nàng  sách, nàng học  nhanh  .
 
Nhìn nàng trưởng thành,   cảm giác thành tựu.
 
Nàng chăm sóc   tận tâm.
 
Cuộc sống của nàng,     và bạn bè của nàng,  đều cảm thấy mới lạ.