A Chiêu Nhặt Được Một Gia Đình - Chương 302: A Chiêu bắt được một con chuột nhỏ
Cập nhật lúc: 2025-10-09 04:19:02
Lượt xem: 112
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuy , tiểu sư thúc vốn là luôn độc lập, để cô bé chấp nhận cùng cũng dễ gì tìm lý do.
“Tiểu Hôi một về yêu tộc, nhưng Tiểu Bạch , dù nó cũng đang yếu, nhất vẫn nên trở về đó để mạnh hơn.
Với , giúp Yêu tộc tìm thái tử của bọn họ, chẳng lẽ sẽ trọng thưởng ?”
Lời của tiểu cô nương khiến Cư Chính An chợt sáng mắt:
“Tiểu sư thúc, Yêu tộc chắc chắn sẽ trọng thưởng cho .
Yêu tộc hiện giờ hỗn loạn, nếu mang theo quá nhiều bảo vật, thể sẽ cướp đoạt.”
A Chiêu kinh ngạc:
“Còn dám cướp ư?”
Cư Chính An vốn định là ai dám, nhưng lập tức nhớ phận của tiểu sư thúc:
Nhi nữ của Dương Thần Thiên Tôn Diệp Phong Dương, đầu tu chân giới.
Nhi nữ của Lý Kinh Tuyết, thiên phú luyện đan tuyệt thế, tương lai hi vọng trở thành cửu phẩm đan sư.
Chỉ dựa phận cha nương của cô bé hiện tại, đại đa trong tu chân giới đều sẽ dám động đến cô bé.
Trước , nếu chỉ một Dương Thần Thiên Tôn, lẽ vẫn dám tay với tiểu cô nương.
từ khi Lý Kinh Tuyết luyện một lò Trúc Cơ đan dẫn đến thiên lôi giáng xuống, hương đan lan khắp Kiếm Tông, đều tin rằng nàng chắc chắn cơ hội trở thành cửu phẩm đan sư.
Hơn nữa, ai cũng truyền kỳ về nàng:
Trăm năm là thiên tài kiếm tu của Kiếm Tông, đó vì cứu mà tổn thương căn cơ, chuyển sang tu đan đạo, gặp kỳ duyên tái tạo căn cơ, một nữa bước lên con đường tu tiên.
Chỉ trong một năm đột phá Trúc Cơ, là thiên tài, đúng là thiên tài hiếm .
Trong tu chân giới còn một câu lưu hành:
“Đắc tội kiếm tu còn hơn đắc tội đan sư.”
Kiếm tu thể g.i.ế.c , đan sư thể cứu .
Nếu một ngày nào đó, ngươi thương mắc bệnh, cần cầu đến đan sư thì ?
Vì , giờ đây, nếu ai tay với A Chiêu, họ sẽ cân nhắc nhiều.
Dù thể trốn thoát khỏi sự truy sát của kiếm tu, nhưng tương lai lỡ thương cần đan tu cứu chữa thì thế nào?
Thôi thì đừng nên rước họa .
Nghĩ đến đây, Cư Chính An bất giác bật một cách bất đắc dĩ:
“Trong tu chân giới, ai chút đầu óc thì chắc chắn sẽ dám cướp .
những năm gần đây Yêu tộc luôn hỗn loạn, các thế lực đ.á.n.h liên miên, nên vẫn là cẩn trọng thì hơn.”
A Chiêu liền chút thất vọng:
“Ta Vũ Nhất nhiều phần thưởng cơ mà.”
Không Đến Yêu tộc thì cũng thể nhận …
“Ta một kế.”
Cư Chính An híp mắt .
A Chiêu lập tức sáng mắt:
“Kế gì?”
Cư Chính An:
“Người thể thuê vài tử thực lực mạnh mẽ cùng đến Yêu tộc.
Như cũng tiện để họ mở mang tầm mắt.”
Cuộc sống và phong cách hành xử của Yêu tộc khác với Nhân tộc.
A Chiêu thấy cách khả thi:
“Được, sẽ lập tức đăng nhiệm vụ, tuyển vài tử lợi hại cùng với .”
Cư Chính An mỉm hiền hòa:
“Chuyện đó để giúp .”
A Chiêu nghĩ nhiều, nghiêng đầu hỏi:
“Ngươi bận ?”
Cư Chính An liếc qua đống công vụ chất cao như núi bàn, đó đáp:
“Không bận.”
“Vậy phiền ngươi nhé!”
A Chiêu nghĩ ngợi bổ sung thêm.
“Đợi nhận thưởng, sẽ chia cho ngươi một phần.”
Cư Chính An:
“Được.”
“Vậy báo cho Vũ Nhất bọn họ để chuẩn .”
“Đi .”
Tiểu cô nương vui vẻ chạy .
Cư Chính An mỉm theo bóng cô bé, đến khi ảnh biến mất cửa đại điện mới thu hồi ánh mắt, lẩm bẩm:
“Nhân tuyển, nghĩ thật kỹ mới .”
...
Khi Vũ Nhất A Chiêu cô bé chỉ cần chuẩn thêm chút nữa là thể lên đường đến Yêu tộc, vui mừng thôi:
“Tốt quá ! Bệ hạ vẫn luôn mong đợi điện hạ về Yêu tộc.”
“À đúng !”
Vũ Nhất chợt nhớ điều gì.
“Ta các tử Kiếm Tông A Chiêu tiểu hữu ngươi với Thập Tam Hạc?”
“ !”
A Chiêu gật đầu, lập tức hỏi:
“Nó bắt nạt ngươi ?”
Vũ Nhất, từng phun một ngụm lửa, lắc đầu:
“Không, chỉ hỏi chút chuyện về nó thôi.”
“Hửm?”
A Chiêu khó hiểu:
“Chuyện của nó?”
“ , ví dụ nó năm nay bao nhiêu tuổi, thường thích gì, tại phun lửa…”
Vũ Nhất liệt kê hết thảy thắc mắc.
Mắt A Chiêu trợn to mắt:
“Thập Tam phun lửa ư?”
Vũ Nhất:
“Ngươi ?”
A Chiêu lắc đầu:
“Không, nó từng với , cũng từng phun lửa mặt .
Lạ thật, Thập Tam rõ ràng là một con tiên hạc, phun lửa nhỉ?”
“Thực …”
Vũ Nhất gãi đầu :
“Hạc khả năng cũng là huyết mạch lưu lạc bên ngoài của bệ hạ chúng .”
“Cái gì?”
A Chiêu giật , đôi mắt đen láy mở to như hạt nhãn.
Thập Tam Hạc là huyết mạch lưu lạc bên ngoài của yêu hoàng?
Tiểu Hôi là cháu của yêu hoàng…
A Chiêu vô cùng kinh ngạc, nhớ vài chuyện:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-302-a-chieu-bat-duoc-mot-con-chuot-nho.html.]
Bình thường Thập Tam ai cũng mắt, chẳng mấy khi để ý đến những con tiên hạc khác, mà với Tiểu Hôi thì vô cùng thiết.
Sau khi cô bé bế quan luyện đan với a nương suốt năm năm, trong thời gian đó Thập Tam và Tiểu Hôi thường xuyên chơi đùa cùng .
Thì là … trách .
A Chiêu bừng lên tỉnh ngộ.
“Thực , chúng cũng đưa Hạc về Yêu tộc nhận tổ quy tông, nhưng hình như nó .”
Vũ Nhất A Chiêu bằng ánh mắt cầu khẩn.
“Vì , ngươi thể giúp khuyên Hạc một chút ?”
A Chiêu suy nghĩ một chút, đó đáp:
“Ta sẽ thử xem.”
Vũ Nhất lộ rõ vẻ cảm kích:
“Đa tạ A Chiêu tiểu hữu.”
Khoảng thời gian , Vũ Nhất điều tra gần như bộ thông tin về Thập Tam Hạc.
Nó gần trăm tuổi, khi phá vỏ trứng từng yếu, tử chăm sóc tiên hạc khi đó còn tưởng nó sống nổi.
Sau một tử luôn tận tâm chăm sóc nó, thỉnh thoảng còn cho nó uống đan dược, nhờ Thập Tam Hạc dần lớn lên và còn to hơn tiên hạc bình thường một vòng.
Nghe , nó bắt đầu phun lửa từ vài năm .
Sau khi Vũ Nhất xong, càng thêm chắc chắn rằng trong nó chảy dòng m.á.u của yêu hoàng.
Thập Tam Hạc rõ ràng là huyết mạch lai giữa Kim Ô và tiên hạc.
Con lai giữa các tộc yêu sẽ ba loại:
Loại mạnh mẽ:
Kế thừa ưu điểm huyết mạch của cả phụ mẫu, tương lai cơ hội trở thành đại yêu.
Loại bình thường:
Huyết mạch phụ mẫu dung hòa , nhưng cũng vì dung hòa quá mà ưu điểm cũng biến mất.
Loại yếu ớt, sống lâu:
Nếu một bên phụ mẫu huyết mạch quá mạnh, mà khi con đời truyền đủ yêu lực, đứa trẻ sẽ yếu ớt và sống chẳng bao lâu.
Mẫu của Thập Tam Hạc hẳn là tiên hạc, thể từng một đoạn tình duyên ngắn ngủi với yêu hoàng, đó sinh nó.
Do huyết mạch Kim Ô quá mạnh mà thiếu yêu lực của phụ điều hòa, nên lúc nhỏ nó mới yếu ớt như .
Tuy nhiên, việc nó thể sống sót và còn lớn hơn tiên hạc bình thường chứng minh rằng, nó đang cố gắng hấp thu và dung hóa huyết mạch Kim Ô trong cơ thể.
Trước nó thể phun lửa vì huyết mạch Kim Ô tiêu hóa hết.
Đến khi Tiểu Hôi xuất hiện, yêu lực Kim Ô mạnh mẽ trong Tiểu Hôi kích thích huyết mạch của Thập Tam Hạc sôi trào, giúp nó tiêu hóa nhanh hơn.
Cuối cùng, vài năm , Thập Tam Hạc dung hóa yêu lực Kim Ô và thức tỉnh Kim Ô chi hỏa.
A Chiêu Vũ Nhất tự suy diễn đến mức nào, cô bé tìm Thập Tam Hạc, tiên hỏi nó phun lửa thật .
Thập Tam Hạc kiêu ngạo gật đầu, ngẩng cổ kêu vài tiếng, phun một luồng lửa nóng rực lên trời.
A Chiêu trầm trồ:
“Thập Tam lợi hại quá!”
Thập Tam Hạc dụi đầu cô bé, hưởng thụ lời khen.
A Chiêu xoa đầu nó ngẩng lên ngọn lửa nhỏ .
Cảm giác từ ngọn lửa gần như giống hệt với lửa của Tiểu Hôi.
Không trách Vũ Nhất nghi ngờ nó là huyết mạch của yêu hoàng.
Tiểu cô nương nghĩ ngợi :
“Thập Tam, Vũ Nhất ngươi là con của yêu hoàng.
Ngươi về Yêu tộc với ?”
Thập Tam Hạc hiện rõ vẻ bất đắc dĩ, kêu lên vài tiếng.
A Chiêu:
“Ta hiểu…
Ai?”
cô bé bỗng phắt đầu về phía bụi cây rậm xa, nhưng nơi đó chẳng động tĩnh gì.
Tiểu cô nương nhíu mày, lẩm bẩm:
“Chẳng lẽ nhầm?”
Thập Tam Hạc nghiêng đầu kêu hai tiếng, A Chiêu thuận tay xoa đầu nó:
“Không gì, chúng tìm Tiểu Hôi thôi.”
Thập Tam Hạc gật đầu, một một chim dần rời .
Trong bụi cây, một con chuột vốn đang căng thẳng thở phào nhẹ nhõm.
Đôi mắt đen láy đảo qua đảo , nó chui khỏi bụi cỏ định bỏ .
Bất ngờ, một đôi giày màu thiên thanh thêu hoa nhỏ chặn ngang đường.
Con chuột xám dừng , ngẩng đầu lên, liền đối diện với nụ rạng rỡ của tiểu cô nương.
Tiểu cô nương:
“Sao tiếp tục trốn nữa?”
Chuột:
“Chít!!!”
...
Cư Chính An chọn xong nhân tuyển sẽ cùng A Chiêu xuất hành thì thấy tiểu cô nương xách thứ gì đó bằng Trói Tiên thừng bước :
“Chính An~”
Cư Chính An dậy, hành lễ:
“Tiểu sư thúc.”
“Ngươi xem giúp đây là thứ gì.”
A Chiêu , đó đưa sợi dây mặt .
Cư Chính An kỹ, nhận ở đầu dây trói là một con chuột nhỏ cỡ quả trứng gà, ngừng thở.
“Cái là…?”
Hắn kinh ngạc.
A Chiêu khẽ “Ơ?” một tiếng:
“Nó c.h.ế.t ?”
“Con hẳn là do ngự thú sư nuôi.”
“Ngự thú sư?”
“ . Ngự thú sư thể thuần dưỡng linh thú hoặc động vật bình thường để chúng phục vụ cho .”
Cư Chính An giải thích.
“Chúng thể ngự thú sư ngoài do thám, ngóng tin tức, trở thành tai mắt của chủ nhân.”
Cư Chính An hỏi:
“Người phát hiện nó như thế nào?”
“Dường như nó đang trộm cuộc trò chuyện của với Thập Tam.”
A Chiêu kể tình hình lúc đó.
Chân mày Cư Chính An khẽ nhíu .
Cuộc trò chuyện giữa tiểu sư thúc và Thập Tam Hạc chẳng gì đặc biệt, chuyện Vũ Nhất chạy theo Thập Tam Hạc cũng chẳng bí mật.
Kẻ lẽ chỉ những chuyện đó…
Chẳng lẽ là dò la về sư tổ?
Sắc mặt Cư Chính An thoáng biến đổi.