A Chiêu Nhặt Được Một Gia Đình - Chương 355: Bảo Vật Ma Tôn Để Lại Sau Khi Chết

Cập nhật lúc: 2025-11-30 11:13:59
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ma giới.

Bầu trời âm u, mịt mờ, mặt đất khô cằn chỉ lác đác vài loài cây cỏ cứng cỏi còn sống sót.

Trên cánh đồng hoang vắng một bóng , sừng sững một tòa thành cổ, tường thành xám xịt, cổng thành mở rộng, trong ngoài đều trống rỗng.

 

Cơn gió dữ thổi qua, cuốn tung lớp bụi mờ mịt.

Cả tòa thành trông chẳng khác nào một t.ử thành.

 

“Khụ, khụ!”

Tòa ma cung hùng vĩ sừng sững ở trung tâm thành.

Trong cung điện nơi ma tôn từng ở, cánh cửa lớn đóng chặt, bên trong vọng từng tràng ho khan yếu ớt.

Ngay cả gió cũng chẳng buồn ghé qua nơi .

 

Bỗng nhiên, mặt đất bắt đầu rung chuyển dữ dội.

Tựa như thiên binh vạn mã đang từ xa cuồn cuộn kéo đến.

Tiếng hô g.i.ế.c mơ hồ truyền tới, càng lúc càng gần.

 

Chẳng bao lâu , nơi chân trời xuất hiện một mảng đen đặc, là đại quân ma tộc rút về từ tiền tuyến.

Trong mắt từng ma tộc đều ánh lên tia phấn khích khó che giấu, kẻ thì dang cánh bay giữa trời, kẻ thì hóa thành quái bò nhanh đất, kẻ cưỡi ma thú điên cuồng lao lên phía .

 

Tất cả đều chung một cảm xúc.

Hưng phấn cực độ.

 

Cách đây lâu, bộ ma giới cùng cảm nhận một chuyện, rằng ma tôn c.h.ế.t.

Không ai ngài c.h.ế.t thế nào, nhưng điều quan trọng.

 

Điều họ quan tâm chỉ một:

“Tương truyền, bất kể là ai, chỉ cần đoạt bảo vật mà ma tôn để khi c.h.ế.t, kẻ đó sẽ thể đăng cơ, trở thành tân ma tôn.”

 

Khi tin tức ma tôn c.h.ế.t lan , các ma vương chẳng thèm tiếp tục đ.á.n.h nhân tộc nữa, lập tức rút quân, chạy thẳng về ma cung.

Tất cả đều thề rằng sẽ là kẻ tìm bảo vật của ma tôn, chiếm ngôi chí tôn tối cao.

 

Giờ đây, bộ ma tộc chỉ một mục tiêu, đó là tìm nơi ma tôn trút thở cuối cùng, giành lấy bảo vật .

Không chỉ các ma vương, ngay cả những tiểu binh yếu ớt cũng nuôi ảo tưởng như .

 

Một tên lính nhỏ bé còn mơ mộng:

“Nếu lấy bảo vật , sẽ là ma tôn! Khi , sẽ đá thẳng m.ô.n.g của những kẻ từng khinh thường !”

 

Chỉ nghĩ đến cảnh thôi, cảm thấy m.á.u sôi lên, chân trần chạy như bay, trở thành kẻ đầu tiên lao thành.

Không một ai trong đám ma tộc chú ý rằng, tòa thành sự sống, thậm chí, ngay cả bóng dáng của một con chim ma cũng chẳng thấy .

 

Tên tiểu binh dốc sức chạy, vượt qua cổng cung uy nghi, lọt đại điện âm u.

Phía xa là tòa ma điện đen kịt, nơi ma tôn từng ở.

Hắn thở hồng hộc, mệt rã rời, nhưng chỉ cần nghĩ đến bảo vật, thấy tràn đầy sức lực.

 

“Cút !”

Một giọng gầm dữ tợn vang lên lưng.

 

Chưa kịp đầu, một cú đá trời giáng đạp bay, thể vẽ thành một đường cong mỹ giữa trung.

 

“Ầm!”

Hắn đập bức tường xám, để một hố sâu.

 

Đau đớn và uất nghẹn, nghiến răng theo đám ma binh, ma tướng đang ào ào lao điện, lòng tràn đầy bất cam.

Đó là bảo vật của , ngôi ma tôn đáng lẽ là của !

Hắn cố bò dậy, nhưng xương cốt gãy vụn, chỉ thể lê lết bằng tay.

 

“G.i.ế.c!”

Tiếng hò reo vang rền, ngày càng nhiều ma binh tràn , chật ních quảng trường ma điện.

 

Một ma vương dẫn đầu xông thẳng đại điện.

Hắn gần như bay, lao đến vị trí mà ma tôn từng .

Nếu bảo vật, chắc chắn nó sẽ ở đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-355-bao-vat-ma-ton-de-lai-sau-khi-chet.html.]

 

“Hahaha! Chúng đều chậm hơn ! Ngôi ma tôn là của t…”

 

Khi đến gần vị trí của ma tôn, đột nhiên trợn tròn mắt, run lên.

Dường như thấy thứ gì đó kinh khủng, nhưng kịp hét lên, nuốt chửng trong bóng tối.

 

Tên tiểu binh thương bò một đoạn ngắn, ma binh giẫm lên , thương tích càng thêm nặng.

Hắn mệt mỏi, dừng , bất lực về phía ma điện.

 

Đột nhiên…

Trước mắt xuất hiện vô bóng đen đang ngo ngoe chuyển động.

Trong nháy mắt, khi những bóng đen quét qua đám ma binh, ma tướng đông nghịt , tất cả đều biến mất.

 

Hắn trố mắt .

Những xúc tu đen sì, dài, dày, mọc đầy vô giác hút, như của loài quái vật vực sâu.

Chúng cuốn lấy hàng loạt ma binh, ma tướng, chỉ một hút, kẻ quấn lấy còn một giọt máu.

 

“Đây… là cái gì…”

Mắt co rút dữ dội.

 

Không chỉ , những ma binh khác cũng phát hiện dị trạng .

Có kẻ do dự, kẻ vẫn liều c.h.ế.t xông lên, kẻ khác đầu bỏ chạy.

 

“Ầm!!!”

Một kết giới đen ngòm bỗng dựng lên, bao phủ bộ tòa thành.

 

Đến lúc , bộ đại quân ma tộc trong.

Ngay khi kết giới khép , vô xúc tu đen ngòm từ lòng đất trồi lên, cuốn lấy tất cả.

 

“AAAAAaaaaaa!!!”

Tiếng kêu t.h.ả.m vang trời, đó lượt tắt lịm.

 

Tên tiểu binh tàn tật run rẩy, trong đầu lóe lên hàng loạt suy nghĩ.

Tin tức ma tôn c.h.ế.t lan nhanh như … nhưng vì trong thành lấy một ma tu sinh sống?

cổng thành và cổng cung đều mở toang, lính canh?

Và, ai tung tin đồn “kẻ đoạt bảo vật sẽ trở thành tân ma tôn”?

 

Dường như sắp hiểu … nhưng còn thời gian nữa.

Một xúc tu đen tìm thấy , chút do dự quấn lấy .

 

“Không!!!!! Aaaaa…”

Tiếng thét nghẹn giữa chừng, thể tan thành dinh dưỡng cho bóng đen.

 

Sau một canh giờ, kết giới tan biến.

Trong ma cung, một tiếng khinh miệt vang lên:

“Một lũ ngu xuẩn. Nhân tộc… mối thù , bổn tọa nhất định sẽ báo thù!”

 

Gió thổi qua, cát bụi mù trời.

Tòa thành xám xịt chìm bóng đêm tĩnh mịch c.h.ế.t chóc, trơ trọi đồng hoang.

 

“Ầm ầm!!”

Từ chân trời xa, một đạo quân ma tộc khác đang cuồn cuộn kéo đến…

 

Nghiêm Vĩnh Thanh kinh ngạc cặp tu sĩ tán tu mặt:

“Vừa các ngươi gì? Đứa bé quan hệ gì với các ngươi?”

 

Ông chỉ hình ảnh trong thủy kính đang lơ lửng bên cạnh.

Nữ tu rưng rưng nước mắt, nghẹn ngào :

“Con bé là nhi nữ của chúng … Chúng tìm nó suốt bao năm nay…”

 

Nàng chỉ cô bé ngọc ngà đáng yêu trong thủy kính.

 

Loading...