A Chiêu Nhặt Được Một Gia Đình - Chương 357: Nỗi do dự của A Chiêu

Cập nhật lúc: 2025-12-02 05:23:35
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

A Chiêu đang vùi đầu vai a nương, thấy giọng Tiểu Bạch liền ngẩng đầu lên nó:

“Tiểu Bạch.”

 

Tiểu Bạch thấy cô bé ủ rũ như bông hoa sắp héo úa, liền lo lắng hỏi:

“Sao thế? Có ai bắt nạt ngươi ?”

 

Vừa , nó liếc mắt quanh Diệp Phong Dương, Đông Phương Mặc và Tô Vi Nguyệt, vẻ mặt như thể chỉ cần A Chiêu kẻ dám bắt nạt cô bé, nó sẽ lao đến c.ắ.n vài phát cho hả giận.

 

“Không .”

A Chiêu khẽ lắc đầu.

 

Tiểu Bạch hiểu, bước đến mặt cô bé:

“Vậy tại ngươi cái mặt đó hả?”

 

A Chiêu mím môi, định gì đó nhưng thôi, cuối cùng chỉ c.ắ.n môi đáp.

 

Thấy , Tiểu Bạch đầu sang Đông Phương Mặc:

“Ngươi .”

 

Đông Phương Mặc đáp:

“Tông chủ , đến tìm .”

 

“Đến tính sổ với con bé ?”

Tiểu Bạch hỏi.

 

Đông Phương Mặc: “…”

 

Muội nhà ngoan ngoãn như , đến tìm để tính sổ chứ?

Tiểu Bạch đại nhân , đúng là nghĩ lung tung.

 

“Không .”

Đông Phương Mặc :

“Cặp phu thê tự xưng là phụ mẫu sinh của .”

 

“Không thể nào!”

Tiểu Bạch bật thốt, giọng chắc như đinh đóng cột.

 

Sự quả quyết khiến tất cả đều kinh ngạc.

 

A Chiêu ngẩng đầu nó, đôi mắt trong veo lộ vẻ nghi hoặc:

“Tại thể?”

 

“À… bởi vì…”

Tiểu Bạch khựng , ánh mắt lảng , ấp úng hồi lâu cũng chẳng nổi lý do.

 

rõ nguyên nhân, nhưng chuyện tuyệt đối thể , đ.á.n.h c.h.ế.t nó cũng thể .

Nếu thể thật, bịa một lý do hợp lý mới

Hay là , phụ mẫu của A Chiêu c.h.ế.t mặt nó, giao con cho nó chăm sóc?

Ừm, cũng hợp lý…

 

Khoan , đang yên đang lành xuất hiện một đôi phu thê trẻ tuổi? Chẳng lẽ…

Tiểu Bạch chợt nhớ điều gì, nó ngẩng đầu lên trời.

Hôm nay trời trong xanh, mây trắng bồng bềnh, gió nhẹ nắng dịu.

thể nào”, nhưng thấy… dường như cũng chẳng là chuyện thể.

 

“Tiểu Bạch?”

A Chiêu thấy nó im lặng quá lâu, khẽ gọi.

 

Tiểu Bạch hồn, đối diện với khuôn mặt nhỏ phóng to mắt.

Tiểu Bạch: “…”

 

Nó giơ vuốt lên, thu móng sắc, dùng miếng đệm thịt mềm đẩy nhẹ má cô bé , để khuôn mặt xa một chút.

 

“Đừng vội, bổn tọa còn chắc chắn, đến xem hai mới .”

Tiểu Bạch bằng giọng thần bí.

 

A Chiêu ngẩn :

“Ngươi xem?”

 

“Chẳng lẽ ngươi ?”

Tiểu Bạch ngạc nhiên.

Chẳng đứa nhỏ vẫn luôn để tâm đến chuyện phụ mẫu sinh ?

 

Nghĩ đến đây, Tiểu Bạch liếc mấy Lý Kinh Tuyết, ánh mắt hiện vẻ hiểu rõ.

Cũng đúng thôi, giờ con bé a cha a nương, a a tỷ yêu thương, gặp phụ mẫu sinh chắc chắn sẽ do dự.

 

“Vậy ngươi cứ ở đây , xem .”

Tiểu Bạch , thấy vẻ lưỡng lự mặt cô bé, nó giơ vuốt vỗ nhẹ lên vai tiểu cô nương:

“Đừng lo lắng, dò tình hình cho ngươi.”

 

“…Chúng cùng .”

A Chiêu im lặng một lát, đó .

 

Tiểu Bạch ngạc nhiên:

“Ngươi…”

 

A Chiêu siết chặt nắm tay:

“Đưa đầu cũng là một nhát dao, rụt đầu cũng là một nhát dao, chi bằng c.h.ế.t sớm còn hơn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-357-noi-do-du-cua-a-chieu.html.]

 

Tiểu Bạch: “…”

“Câu đó ngươi học của ai?”

 

“Vũ Nhất.”

A Chiêu đáp nghiêm túc.

 

Tiểu Bạch bất lực:

“Vũ Nhất thích học hành, chẳng mấy chữ, ngươi đừng học theo .”

 

A Chiêu nghiêng đầu:

“Câu đó dùng sai ?”

 

Tiểu Bạch trầm mặc một lát, đó chậm rãi :

“Cũng… hẳn là sai.”

 

A Chiêu mỉm , đôi mắt cong cong:

“Thế thì , thấy dùng hợp.”

 

Tiểu Bạch há miệng, gì đó, nhưng nụ của cô bé, cũng đành thôi.

Thôi kệ, như A Chiêu , đúng là hợp thật, hợp với tình cảnh bây giờ của cô bé.

 

A Chiêu vốn quyết đoán, .

Đã quyết định gặp phụ mẫu sinh, cô bé liền dậy, phủi mấy cọng cỏ dính :

“Đi thôi, bây giờ luôn.”

 

Nói , A Chiêu cúi xuống ôm Tiểu Bạch lên, cất bước.

Vừa mấy bước, cô bé dừng , đầu về phía mấy Lý Kinh Tuyết.

 

Trên khuôn mặt vẫn còn chút bầu bĩnh thoáng hiện vẻ ngập ngừng:

“A nương, a cha, a , a tỷ… cùng ?”

 

Lý Kinh Tuyết thấy sự run rẩy trong giọng của nhi nữ, liền bước đến, ôm cô bé lòng:

“Tất nhiên .”

 

Nàng cúi xuống, bế A Chiêu lên:

“Đi thôi, chúng cùng .”

 

Diệp Phong Dương bước đến bên cạnh hai , tiểu nhi nữ nay cứng cáp hơn , chìa tay :

“Ta bế nhé?”

 

Trước nay, Lý Kinh Tuyết đều sẽ giao tiểu nhi nữ cho , nhưng , nàng lắc đầu từ chối:

“Để bế là .”

 

Nghe , Diệp Phong Dương nàng, đó thu tay :

“Được, thôi.”

 

Tô Vi Nguyệt và Đông Phương Mặc , tuy bên ngoài a nương vẻ bình tĩnh, nhưng cả hai đều cảm nhận nỗi bất an của .

 

Không chỉ a nương, cả chính họ cũng cảm thấy lo lắng.

Nếu cặp phụ mẫu đưa thì ?

 

Trong thức hải của Đông Phương Mặc, Vương lão chứng kiến tất cả, khó hiểu hỏi:

“Sao các ngươi nặng nề như ? Dù ngươi nhận phụ mẫu nữa, cũng chẳng ảnh hưởng gì đến việc các ngươi là một nhà.”

 

Đông Phương Mặc , khẽ thở dài trong lòng, dùng ý niệm đáp:

“Vương lão, ông hiểu .”

 

Vương lão: “…”

 

Cả nhà năm , thêm Tiểu Bạch, lặng lẽ lên đường.

Từ Huyền Nguyên phong đến Tàng Kiếm phong xa, chẳng mấy chốc đến nơi.

 

Từ xa, Đông Phương Mặc thấy một bóng dáng quen thuộc đang rón rén nấp bên cửa sổ đại điện tông môn, dường như đang trộm bên trong.

 

Tạ Nhất Cẩn dùng Ẩn Thân thuật, chỉ cảnh giới cao hơn mới thể thấy.

Về lý do tại Đông Phương Mặc thể thấy chỉ bằng một cái liếc mắt.

Bởi Đông Phương Mặc đang tu luyện một môn công pháp đặc biệt, thể xuyên qua Ẩn Thuật của cùng hoặc thấp hơn cảnh giới của bản .

 

Về môn công pháp , Đông Phương Mặc chỉ một đ.á.n.h giá:

“Rất hữu dụng.”

 

Hắn liếc một cái về phía Tạ Nhất Cẩn đang lén lút .

Ngay lúc đó, Tạ Nhất Cẩn cảm thấy nổi da gà, phắt đầu , đối diện với ánh mắt lạnh lẽo vô cảm của Diệp Phong Dương.

 

Toàn Tạ Nhất Cẩn cứng đờ.

Khi Diệp Phong Dương theo chân Lý Kinh Tuyết bước đại điện, bên tai vang lên một giọng lạnh nhạt:

“Không trộm.”

 

Chỉ bốn chữ đơn giản, nhưng khiến Tạ Nhất Cẩn cảm thấy áp lực như núi.

Hắn ngã quỵ xuống đất.

 

Trong đại điện vang lên một giọng nữ xa lạ xen lẫn tiếng nức nở:

“Chiêu Chiêu, con của …”

 

Tạ Nhất Cẩn lập tức hoảng hốt.

Hắn hề trộm, là giọng tự chui tai .

Hơn nữa… đôi phu thê thật sự là song của tiểu sư thúc tổ ?

 

Loading...