A Chiêu Nhặt Được Một Gia Đình - Chương 358: Nữ Nhân Trông Rất Giống A Chiêu

Cập nhật lúc: 2025-12-02 05:23:51
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghiêm Vĩnh Thanh dẫn theo đôi đạo lữ tán tu Kiếm Tông, khí thế cực kỳ ngông cuồng. Ông ở tiền sơn, lớn tiếng quát với t.ử canh cổng lớn:

“Đi với tông chủ các ngươi, lão phu gặp !”

 

Đệ t.ử giữ cổng dáng vẻ của ông , lòng lấy lạ, cách đây chỉ một canh giờ, vị Nghiêm môn chủ còn chạy thục mạng xuống núi, trông chẳng khác nào ác quỷ đuổi theo .

Chỉ mới một canh giờ trôi qua, như biến thành khác ?

 

“Xin hỏi, Nghiêm môn chủ tìm tông chủ chúng việc gì?”

Đệ t.ử giữ cổng lễ phép hỏi.

 

“Có việc, việc lớn long trời lở đất!”

Nghiêm Vĩnh Thanh nâng cao giọng, chỉ đôi nam nữ phía .

“Hai là phụ mẫu sinh của Minh Chiêu! Mau báo với Cư Chính An!”

 

Lời dứt, t.ử giữ cổng và các tu sĩ gần đó đều sững sờ.

 

Đệ t.ử giữ cổng theo bản năng phản bác:

“Sao thể chứ? Ngài đừng bừa!”

 

“Lão phu là môn chủ Thiên Đạo Môn, thể bừa ?”

Nghiêm Vĩnh Thanh bất mãn .

 

“Toàn bộ tu chân giới , ai mà chẳng tiểu sư thúc tổ nhà là nhi nữ của thiên tôn!”

Đệ t.ử giữ cổng nổi giận, tay đặt lên chuôi kiếm.

 

Nghiêm Vĩnh Thanh khinh khỉnh:

“Hừ, họ còn chẳng giống , Dương Thần thiên tôn và Minh Chiêu thể là cha con ?”

 

“Ngươi…”

Đệ t.ử giữ cổng nghẹn họng, chẳng phản bác thế nào.

 

“Nghiêm tiền bối …”

Một giọng nữ dịu dàng vang lên.

 

Nữ tu vẫn đeo mạng che mặt lưng Nghiêm Vĩnh Thanh bước lên hai bước, bàn tay mảnh mai khẽ nâng tấm mạng lên, lộ gương mặt xinh .

 

Đệ t.ử giữ cổng thấy gương mặt , liền kinh ngạc vô cùng, vì thứ gì khác, chỉ vì nữ tu trông giống tiểu sư thúc tổ của họ đến bảy tám phần.

Nếu tiểu sư thúc tổ lớn lên, e là sẽ dáng vẻ như thế .

 

Khoé mắt nữ tu đỏ lên, nàng t.ử giữ cổng, :

“Phu thê chúng tìm nhi nữ nhiều năm, mới đây tin tức của con, nên vội vàng tìm đến đây.”

 

“May mà gặp Nghiêm môn chủ bụng dẫn đường, mong các vị đừng vì việc mà tranh cãi. Ta…”

Giọng nàng nghẹn , nước mắt lăn xuống khoé mắt, vẻ mặt bi thương.

“Ta thật sự nhớ nhi nữ của , nhớ Chiêu Chiêu của . Xin các vị ơn, hãy thông báo một tiếng.”

 

Thấy nàng , t.ử giữ cổng thoáng chột , nhưng chỉ trong chốc lát bình tĩnh , sợ gì chứ, vị đạo hữu tiểu sư thúc tổ, tiểu sư thúc tổ nhà tuyệt đối bao giờ .

 

Nam nhân tuấn tú bên cạnh tiến lên, ôm lấy vai nữ nhân , dịu giọng khuyên nhủ:

“Đừng nữa, sắp gặp con .”

 

Nữ tu , ngẩng đầu , dùng khăn tay lau lệ nơi khoé mắt:

“Phu quân đúng.”

 

Nàng sang t.ử giữ cổng:

“Làm phiền đạo hữu .”

 

“Này, chuyện rành rành đó, còn mau thông báo?”

Nghiêm Vĩnh Thanh hất cằm, gần như ngửa mặt lên trời mà , giọng đầy đắc ý.

 

Lúc , tâm trạng của ông cực kỳ .

Đừng hiểu lầm, tất nhiên ông đưa đôi phu thê đến Kiếm Tông bụng.

 

Ông gặp Minh Chiêu, cũng thấy rõ thái độ của Dương Thần thiên tôn với cô bé.

Nghiêm Vĩnh Thanh chắc chắn một điều, Dương Thần thiên tôn vô cùng xem trọng nhi nữ .

Chỉ cần khiến Dương Thần thiên tôn khó chịu, ông liền cảm thấy vui, ha ha!

 

Đệ t.ử giữ cổng hồn, với đôi phu thê đối diện:

“Xin hai vị đợi một lát.”

 

Nói xong, một t.ử liền phi kiếm rời , hướng về Tàng Kiếm phong gần tiền sơn nhất.

 

Trong lúc chờ đợi, Nghiêm Vĩnh Thanh chú ý thấy quanh cổng núi ngoài t.ử Kiếm Tông còn nhiều tu sĩ từ các môn phái khác. Ông lập tức lớn giọng an ủi đôi phu thê:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-358-nu-nhan-trong-rat-giong-a-chieu.html.]

“Hai vị đừng lo, hai vị là phụ mẫu sinh của Minh Chiêu, Dương Thần thiên tôn là hiểu lẽ , chắc chắn sẽ ngăn cản các đoàn tụ .”

 

Những xung quanh rõ từng lời.

Ai nấy đều ngỡ ngàng, lời Nghiêm môn chủ là ý gì thế?

Chẳng Minh Chiêu là nhi nữ của Dương Thần thiên tôn và đạo lữ sinh trong lúc độ tình kiếp ?

Đang thế , giờ xuất hiện “phụ mẫu sinh”?

 

Chẳng lẽ, Dương Thần thiên tôn … cướp con của khác?

Trong đầu ai cũng đều rối như tơ vò, nhưng ai dám .

 

Rất nhanh, bọn họ thấy đại t.ử Kiếm Tông Lục Dao Phong sắc mặt lạnh lùng, phi kiếm bay đến.

 

Lục Dao Phong thu kiếm, đáp xuống mặt ba , đôi mắt lạnh lẽo đảo qua, dừng đôi chút khuôn mặt của nữ tu , xác nhận quả thật đối phương dung mạo giống với tiểu sư thúc tổ, đó khom :

“Các vị, tông chủ cho mời. Mời các vị theo .”

 

Nghiêm Vĩnh Thanh hừ khẽ:

“Dẫn đường .”

 

Lục Dao Phong cùng ba bọn họ rời .

 

Ngay khi họ khỏi, đám đang lén theo dõi liền xôn xao:

“Các ngươi thấy mặt vị tiên t.ử ?”

 

“Thấy , trông giống Minh Chiêu!”

 

“Giống cái gì mà giống, là Minh Chiêu giống nàng mới đúng!”

 

“Phi, bây giờ là lúc tranh cãi chuyện ?”

 

“Vậy, Minh Chiêu thật sự nhi nữ của Dương Thần thiên tôn ?”

 

“Suỵt…”

như chợt nhớ gì đó, hít một lạnh.

 

Bằng hữu bên cạnh thấy thế, tò mò hỏi:

“Sao ?”

 

Vị tu sĩ cẩn trọng mấy t.ử giữ cổng của Kiếm Tông ở xa xa, đó hạ giọng:

“Các ngươi còn nhớ, hai con khác của Dương Thần thiên tôn đều là nhặt về ?”

 

“Nhớ.”

 

“Đạo lữ hiện tại của thiên tôn cũng là nhặt về.”

 

“…Hình như đúng là .”

 

“Thế nên, khi nào, trong lúc độ tình kiếp, đạo lữ và nhi nữ thật sự của thiên tôn đều c.h.ế.t, thiên tôn chấp nhận nổi hiện thực đó, nên mới nhặt về ba đứa con và một đạo lữ khác…”

 

Mọi xong, , càng nghĩ càng thấy hợp lý.

 

Lý Kinh Tuyết bế A Chiêu bước đại điện tông môn, thấy nữ tu đang ghế, thần sắc bồn chồn lo lắng.

Đôi mắt nữ tu đỏ hoe, thỉnh thoảng cửa lớn.

Khi thấy Lý Kinh Tuyết bế A Chiêu bước , ánh mắt nàng bỗng sáng rực, lập tức bật dậy, chạy nhanh đến mặt hai :

“Chiêu Chiêu! Tim gan của mẫu ơi…”

 

Một thanh kiếm lập tức chắn ngang mặt nàng , ngăn đường .

Lời nàng nghẹn , hoảng hốt thanh Huyền Viễn kiếm lóe lên ánh lạnh mắt.

 

A Chiêu kinh ngạc gương mặt nữ tu , … trông giống hệt cô bé.

 

Ánh mắt của Tiểu Bạch Trong vòng tay A Chiêu lóe lên ánh kim quang. Chỉ chốc lát , ánh vàng tắt , nó nhíu mày, lạ thật, kẻ , nhưng nó cũng gốc gác của nữ nhân .

 

Chuyện gì đang xảy ?

Tiểu Bạch cảm thấy bực bội.

 

“Chiêu Chiêu…”

Nữ tu thấy kiếm còn tiến thêm, đôi mắt ngấn lệ cô bé.

“Ta là mẫu của con, Chiêu Chiêu, là mẫu của con đây…”

 

Nước mắt nàng rơi xuống, gương mặt mang theo niềm vui mừng nỗi mất mát:

“Chúng tìm con lâu .”

 

Loading...