A Chiêu Nhặt Được Một Gia Đình - Chương 363: Thủy Kính
Cập nhật lúc: 2025-12-09 04:00:29
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Minh Hoa Chương nhớ nụ gương mặt của Lý Kinh Tuyết, khẽ :
“Vấn đề về bớt xem như tạm ứng phó , chỉ sắp tới, bọn họ còn định bày trò gì nữa.”
Tầm Mịch c.ắ.n móng tay, lo lắng :
“Chẳng đó , chúng thể dùng cách nhỏ m.á.u nhận ? Hắn bảo thi pháp chúng , chỉ cần nhỏ m.á.u nhận , m.á.u của chúng và Minh Chiêu sẽ hòa . Như , chúng thể danh chính ngôn thuận trở thành song của con bé, đó đưa nó rời khỏi Kiếm Tông.”
Minh Hoa Chương khẽ thở dài:
“Chỉ còn cách thôi. Mấy ngày tới, nàng cứ tiếp tục giả bệnh .”
“Mấy ngày? Càng sớm giải quyết xong càng , kéo dài chỉ sinh chuyện thôi.”
Tầm Mịch cau mày, tán thành.
“Không sợ sinh chuyện.”
Minh Hoa Chương chậm rãi .
“Mà là sân khấu dựng xong, nhưng khán giả, chúng cũng chẳng diễn .”
Tầm Mịch ngơ ngác .
Minh Hoa Chương nhạt:
“Nàng quên ? Còn Nghiêm môn chủ đang tìm cớ gây chuyện với Kiếm Tông. Chắc chắn ông sẽ cam lòng bỏ qua dễ như thế, khi ông còn gọi thêm của các môn phái khác đến giúp chúng .”
Nói đến đây, khóe môi khẽ nhếch, giọng đầy ẩn ý:
“Kiếm Tông xem trọng Minh Chiêu. Nếu chúng thật sự thể đưa nó , cũng xem như giúp Nghiêm Vĩnh Thanh giáng cho Kiếm Tông một đòn. Ông tuyệt đối sẽ bỏ lỡ cơ hội .”
Tầm Mịch vẫn do dự:
“ Kiếm Tông xem trọng Minh Chiêu như , thật sự sẽ chịu buông tay ?”
Minh Hoa Chương đưa tay khẽ vuốt má nàng , trong mắt ánh lên cảm xúc khó hiểu:
“Con mà, từ xưa đến nay đều xem trọng danh tiếng. Kiếm Tông là tông môn mạnh nhất Hỗn Độn đại lục, tất nhiên càng giữ thể diện của .
Vậy nên, đừng lo lắng.”
“… Được.”
…
Trên mặt thủy kính hiện lên hình ảnh một đôi nam nữ đang ôm , khung cảnh trông vô cùng ấm áp.
A Chiêu chớp chớp mắt, theo bản năng sang Vân Nguyệt Minh trở về lâu.
Không chỉ A Chiêu, tất cả những trong đại điện tông môn đều đồng loạt về phía nàng.
Sau khi đưa hai đến nơi tạm trú, Vân Nguyệt Minh lập tức đại điện, giơ tay thi triển Thủy Kính thuật. Trên mặt thủy kính hiện rõ ràng hình ảnh Minh Hoa Chương và Tầm Mịch đang trò chuyện.
Cảm nhận ánh của , Vân Nguyệt Minh vội vàng giải thích:
“Không .”
Mọi : “???”
Không ngươi ? Thế ngươi lấy hình ảnh đó thế nào?
“À…”
Tô Vi Nguyệt ngượng ngùng:
“Đây là pháp bảo mới nghiên cứu , còn đang trong giai đoạn thử nghiệm.”
Mọi : “…”
Tô Vi Nguyệt chia sẻ, pháp bảo là do nàng kết hợp giữa Truyền Âm thạch, Truyền Âm phù, Thủy Kính thuật cùng với một phần tà thuật giám thị của Ma tộc mà cải tiến thành.
Chỉ cần đặt pháp bảo ở một nơi nhất định, trong vòng một canh giờ khi kích hoạt, kích hoạt pháp bảo sẽ thể thấy chuyện xảy trong phạm vi đó qua thủy kính.
Chính vì , khi rời khỏi viện nơi an trí Minh Hoa Chương và Tầm Mịch, Vân Nguyệt Minh liền về đại điện để xem Thủy Kính.
“Vi Nguyệt sư thúc quả nhiên là thiên tài phù lục nhất đạo.”
Cư Chính An xong, khỏi tán thưởng.
Không là pháp bảo mang khả năng giám sát trong thời gian thực, nhưng đa phần đều do các đại năng tự tay chế tác, cần tâm huyết của họ hòa . Chỉ như , chế tạo mới thể trực tiếp quan sát tình hình xung quanh mang pháp bảo.
Tô Vi Nguyệt với tu vi hiện tại thể tự tay thứ , đúng là xứng danh “thiên tài”.
Tô Vi Nguyệt mỉm , chẳng hề khiêm tốn:
“Ta cũng nghĩ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-363-thuy-kinh.html.]
Cư Chính An: “…”
Hắn ngừng vuốt râu, đó bật lớn. Hắn khá thích kiểu thực lực và nhận khen như nàng, như đại t.ử của , chỉ cứng nhắc như khúc gỗ.
Dù danh nghĩa Tô Vi Nguyệt là “sư thúc” của , nhưng trong mắt lão nhân mấy trăm tuổi , A Chiêu, Tô Vi Nguyệt Đông Phương Mặc đều chỉ là những đứa trẻ mà thôi.
Cư Chính An vài tiếng, đó liếc sang Diệp Phong Dương đang bên cạnh, mặt chút biểu cảm. Hắn lập tức ngừng , ho nhẹ mấy cái:
“Chúng … tiếp tục bàn chuyện.”
“Thứ thể bằng chứng.”
Cư Chính An chỉ hình ảnh Thủy Kính, cố tình đổi đề tài.
Diệp Phong Dương lạnh nhạt :
“Không .”
Cư Chính An:
“Hử?”
“Hai họ trực tiếp thừa nhận A Chiêu do họ sinh , chỉ mới bàn bạc thôi.”
Cư Chính An: “…”
Hắn ngượng, rõ ràng định chuyển hướng sự chú ý của sư thúc tổ, nào ngờ phản đòn.
Cư Chính An khẽ vuốt râu, :
“Vậy chúng thuận nước đẩy thuyền, dẫn kẻ mà họ nhắc tới ?”
“Cho giả A Chiêu .”
Lúc , Tiểu Bạch lên tiếng.
“Chẳng nàng thi pháp khiến m.á.u hòa với m.á.u của A Chiêu ? Vậy thì cứ đổi khác, xem m.á.u thật sự hòa .”
Thật , cách đơn giản nhất là để Diệp Phong Dương g.i.ế.c quách hai kẻ .
…
Tiểu Bạch liếc cô bé bên cạnh. Cô bé còn nhỏ, nếu Diệp Phong Dương thật sự tay khi chuyện sáng tỏ, ngoài ắt sẽ cho rằng A Chiêu ham phú quý mà chối bỏ phụ mẫu sinh.
Mà cô bé , tuy vẻ ngoài hoạt bát, nhưng nhạy cảm với cảm xúc và ánh mắt của khác.
Nó thể để chuyện đó ảnh hưởng đến quá trình vui vẻ lớn lên của cô bé, dù chỉ một chút cũng .
Mọi đều thấy ý kiến của Tiểu Bạch hợp lý.
Cư Chính An cô bé nhỏ xíu mặt:
“Vậy ai sẽ giả tiểu sư thúc đây? Theo như tên họ Minh , chắc chắn Nghiêm Vĩnh Thanh sẽ kéo . Tuy nhân phẩm của ông kém, nhưng con mắt thì tinh tường.”
“Để thử xem?”
Đông Phương Mặc nở nụ ngại ngùng .
“Ngoài kiếm đạo, còn khá giỏi thuật cải trang.”
Cư Chính An , đó lắc đầu:
“Tu vi của ngươi bây giờ, nếu dùng ảo thuật sẽ dễ thấu.”
Ý là, tu vi quá thấp.
“Ha ha, thật lúc ở Tây Châu nhặt một môn công pháp kỳ lạ tên là Thu Cốt Công. Không cần ảo thuật, thể trực tiếp biến nhỏ thành như . Sau đó chỉ cần nắn gương mặt, nhờ a cha giúp che đậy một chút, chắc chắn sẽ phát hiện.”
Tô Vi Nguyệt bên cạnh suýt nữa bật .
Cái công pháp đó thật sự là nhặt ở ven đường ?
Đông Phương Mặc xong, liền vận công thi triển, tiếng khớp xương vang lên răn rắc, chỉ trong chớp mắt, biến thành một đứa trẻ cao ngang với A Chiêu.
Đôi mắt đen láy của A Chiêu trợn tròn, a thật sự biến nhỏ !
Mọi đều bất ngờ.
Cư Chính An và Vân Nguyệt Minh lượt kiểm tra, dù thế nào cũng chỉ thấy mắt là một đứa trẻ, nhận điểm bất thường.
Mọi bàn bạc kỹ lưỡng thêm một lúc, cuối cùng thống nhất kế hoạch, để Đông Phương Mặc giả A Chiêu, còn A Chiêu thật sẽ tạm thời ở Huyền Nguyên phong.