A Chiêu Nhặt Được Một Gia Đình - Chương 364: Lời Đồn Lan Khắp Nơi
Cập nhật lúc: 2025-12-09 04:00:48
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
A Chiêu chống cằm bằng hai tay, hai chân đong đưa trong trung, thỉnh thoảng đầu về hướng Tàng Kiếm phong.
Đã hai ngày trôi qua, Minh Hoa Chương với Cư Chính An rằng họ đưa nhi nữ về nhà.
Cư Chánh An đáp rằng hiện tại vẫn cách chứng minh tiểu sư thúc của chính là nhi nữ do họ sinh .
Minh Hoa Chương liền đề nghị dùng cách “nhỏ m.á.u nhận ”.
Cư Chính An suy nghĩ một chút đồng ý.
Trùng hợp là, tin tức “tiểu nhi nữ Dương Thần thiên tôn hết mực yêu thương nhi nữ sinh của ” gần như lan khắp tu chân giới.
Nhờ sự “nhiệt tình” của Nghiêm Vĩnh Thanh, những tu sĩ từ các đại tông môn rời khỏi Kiếm Tông lượt trở .
Ngoài , còn nhiều tu sĩ trẻ tuổi phong thanh tin tức, liền theo trưởng bối đến xem náo nhiệt.
Giữa đám trẻ , Tô Vi Nguyệt nhanh mắt phát hiện tiểu sư của .
Tiểu sư đang nghiêm mặt bên một hòa thượng vẻ mặt từ bi, bên trái hòa thượng là một nữ tu đeo kiếm bên hông.
Tô Vi Nguyệt chỉ thoáng nhận hai , Nhất Trần Phật t.ử của Nhất Thiền Tông và Tang Nhất Chu của Bồng Lai đảo.
Chư Hoài Phác đang cố gắng lý với t.ử canh giữ sơn môn:
“Ta là sư của Tô Vi Nguyệt.”
Đệ t.ử giữ cổng thèm ngẩng mắt:
“Không quen.”
Chư Hoài Phác nghẹn , tiếp tục :
“Nàng là nghĩa nữ của Dương Thần thiên tôn.”
Nghe đến bốn chữ “Dương Thần thiên tôn”, t.ử mới nhấc mí mắt, liếc :
“Ồ.”
Chư Hoài Phác hỏi:
“Vậy chúng thể chứ?”
Đệ t.ử giữ cổng:
“Không .”
Chư Hoài Phác:
“Vì ?”
Đệ t.ử ngẫm nghĩ, đó đáp:
“Đừng là sư của Vi Nguyệt sư thúc tổ, cho dù là phụ mẫu sinh của đến đây, chúng cũng cho , nửa bước cũng .”
Chư Hoài Phác: “???”
Đệ t.ử tiếp:
“Vi Nguyệt sư thúc tổ căn dặn, những kẻ tự xưng là quen với , đều là kẻ lấy danh để chiếm lợi, đừng để ý đến.”
Nói đến đây, t.ử giữ cổng liếc Chư Hoài Phác đang mặc áo choàng đen viền vàng, mang theo ít pháp bảo quý giá tỏa linh quang, trong mắt hiện lên vài phần nghi hoặc:
“Nhìn dáng vẻ của đạo hữu, cũng giống thiếu tiền mà.”
Chư Hoài Phác nghiến răng:
“Ta thiếu tiền! Cũng chẳng đến đây để kiếm chác gì cả!”
Lúc , một hàng chữ vàng lấp lánh xuất hiện mặt :
【Chư đạo hữu, chẳng ngươi chỉ cần báo tên , t.ử Kiếm Tông sẽ lập tức cung kính mời ?】
Tang Nhất Chu tiếp lời:
“Hay là thử báo tên thật của ngươi xem? Đừng mượn danh tiểu sư của ngươi nữa.”
Chư Hoài Phác: “…”
“Tiểu sư , các đang gì ?”
Tô Vi Nguyệt thở dài bất đắc dĩ, bước đến, chào hỏi Nhất Trần và Tang Nhất Chu.
Mấy năm nay, cả bốn họ đều ở Tây Châu chiến đấu chống quân Ma tộc.
Nhờ Chư Hoài Phác, Tô Vi Nguyệt mới quen với Nhất Trần và Tang Nhất Chu.
“Tiểu sư !”
Vừa thấy nàng, mắt Chư Hoài Phác sáng rực.
“Mau với , sư của thiếu tiền, cũng đến đây để kiếm lợi gì cả!”
Tô Vi Nguyệt: “…”
Nàng đành giải thích một phen, đó truyền âm cho Cư Chính An để xin phép, xác nhận thể dẫn tông môn, mới đưa ba qua tiền sơn, men theo bậc đá mà lên.
“Sao các đến đây?”
Tô Vi Nguyệt hỏi.
Chư Hoài Phác đáp:
“Chúng từ một bí cảnh , ngang qua Thiên Kiếm thành, phụ mẫu sinh của ngươi đến nhận con, nên đến xem thử.”
Nghe , chân mày của Tô Vi Nguyệt khẽ nhíu , quả như dự đoán, họ đến để hóng chuyện.
Chư Hoài Phác liếc quanh một vòng, đó truyền âm:
“Ta cảm thấy cặp phu thê tự xưng là phụ mẫu sinh của ngươi gì đó kỳ lạ, các ngươi cẩn thận.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-364-loi-don-lan-khap-noi.html.]
【Tiểu tăng cũng thấy họ điều bất thường.】
Khi Chư Hoài Phác dứt lời, hàng chữ vàng hiện mặt bốn .
Chư Hoài Phác: “…”
Tang Nhất Chu cũng tiếp lời:
“Ta cũng nghĩ . Chúng ở phương Nam cũng tin , nhưng cảm giác giống nhận , mà giống… báo thù?”
Khi nhắc đến hai từ “báo thù”, giọng nàng khá do dự.
Bước chân của Tô Vi Nguyệt khựng , ánh mắt quét qua ba , cuối cùng dừng Chư Hoài Phác:
“Phương Nam? Không các là chỉ ngang qua Thiên Kiếm thành ?”
Biểu cảm của Chư Hoài Phác cứng :
“Ờ… , bọn từ bí cảnh phương Nam , định đến một bí cảnh khác.”
Tô Vi Nguyệt , bất lực hỏi:
“Vậy, bên ngoài đồn đại những gì ?”
“Ờ…”
Chư Hoài Phác né tránh ánh mắt của nàng.
Tô Vi Nguyệt sang Nhất Trần và Tang Nhất Chu.
Nhất Trần chắp tay niệm Phật, hàng chữ vàng hiện mặt họ:
【Chấn động! Tiểu nữ của Dương Thần thiên tôn, Minh Chiêu nhi nữ do chính sinh , mà là nhặt về!】
【Phụ mẫu sinh đến nhận con, Dương Thần thiên tôn hung hăng đuổi họ !】
“Còn nữa.”
Tang Nhất Chu tiếp lời.
“Nói rằng nhà ngươi chỉ nhận phụ mẫu danh vọng địa vị, chịu nhận phụ mẫu sinh, chê họ xuất thấp kém.”
Tô Vi Nguyệt kinh ngạc:
“Lời đồn truyền xa đến thế ?”
Thực , ngay ngày Minh Hoa Chương Kiếm Tông, ở Thiên Kiếm thành và các trấn chân núi những lời đồn tương tự.
Cư Chính An kịp thời tay, bắt vài kẻ tung tin, chuyện mới tạm lắng xuống.
Không ngờ, kẻ còn tốn công đem những lời bịa đặt đó truyền đến tận phương Nam.
Hắn tin tức lan khắp cả Hỗn Độn đại lục ?
Vậy rốt cuộc, mục đích của là gì?
Chẳng lẽ thật sự như Tang Nhất Chu , là để báo thù ?
nhà nàng còn đến mười tuổi, lúc ba tuổi chỉ ở Vực Diệt Tiên, từ lúc bốn tuổi mấy tháng đến nay, năm năm qua vẫn luôn theo a nương luyện đan trong phòng luyện đan.
Con bé lấy thù oán với ai?
Hay là… mục tiêu của kẻ ?
“, nên chúng cảm thấy gì đó đúng. Tiểu sư của ngươi lo ngươi gặp chuyện, kéo chúng dùng trận truyền tống suốt từ phương Nam đến đây.”
Tang Nhất Chu .
Tô Vi Nguyệt bất ngờ Chư Hoài Phác.
Hắn hừ nhẹ một tiếng:
“Nhìn cái gì? Nếu ngươi xảy chuyện, tâm trạng của ngươi sẽ ảnh hưởng, tâm trạng ảnh hưởng, nhiệm vụ mà đại sư tỷ giao cho ngươi chắc chắn sẽ hỏng hết. Đến lúc đó, đại sư tỷ sẽ tìm tính sổ.”
“Đa tạ sư .”
Tô Vi Nguyệt chân thành .
Chư Hoài Phác:
“Không cần cảm tạ. Có điều…”
Hắn đảo mắt quanh:
“Không Kiếm Tông náo nhiệt ? Người cả ?”
“Chắc là họ đều sang Tàng Kiếm phong xem náo nhiệt . Bên đó sắp lễ nhỏ m.á.u nhận .”
Tô Vi Nguyệt , đó nhắc nhở ba .
“Nếu ngay bây giờ, lẽ vẫn kịp xem.”
Chư Hoài Phác nàng:
“Còn ngươi, ngươi ?”
Tô Vi Nguyệt mỉm :
“Ta còn chút việc.”
Chư Hoài Phác nhướng mày:
“Cần giúp ?”
“Không…”
Tô Vi Nguyệt định từ chối, nhưng nghĩ ngợi một chút, liếc ba , đó :
“Có, vài việc nhờ các giúp.”
Lúc , quảng trường Tàng Kiếm phong dựng sẵn một bệ cao.
Trên đài, Minh Hoa Chương và Tầm Mịch một bên, đối diện họ là một cô bé nhỏ nhắn, đáng yêu.