A Chiêu Nhặt Được Một Gia Đình - Chương 365: Phương Pháp Nhỏ Máu Nhận Thân Quá Lạc Hậu

Cập nhật lúc: 2025-12-09 04:01:02
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Từ đằng xa, Chư Hoài Phác thấy cô bé nhỏ nhắn như ngọc ngà đang đài cao. Khi thấy cô bé, sững sờ, đầu hỏi sư bên cạnh:

“Đã năm năm , ngươi vẫn cao thêm chút nào ?”

 

“Từ năm năm , kết đan . A cha , khi tiến Kim Đan, thể sẽ lớn lên nữa, nếu cao thêm, chỉ thể đợi đến khi kết Nguyên Anh, lúc mới thể tái tạo thể.”

Nhắc đến chuyện , Tô Vi Nguyệt chỉ thở dài bất đắc dĩ.

 

“Kết Nguyên Anh ư?”

Chư Hoài Phác hít một lạnh.

“Vậy chẳng ngươi sẽ thể cao lên trong hàng trăm năm tới ?”

 

Đừng giữa Kim Đan và Nguyên Anh chỉ cách một cảnh giới, nhưng thật là một trời một vực. Đó là hố sâu ngăn cách, tu sĩ bình thường mất hàng trăm năm, thậm chí đến khi thọ nguyên cạn kiệt cũng chắc thể đột phá lên Nguyên Anh.

 

Tang Nhất Chu xen :

“Với thiên phú của Minh Chiêu tiểu hữu, chắc cần đến mấy trăm năm .”

 

Nàng dừng suy nghĩ một chút, tiếp:

“Chừng hơn trăm năm là thể kết Nguyên Anh .”

 

【Không .】

Hai chữ lớn vàng kim hiện mặt .

Ánh vàng kim nhanh chóng ngưng tụ :

【Bần tăng cho rằng, thiên phú của Minh Chiêu tiểu hữu cực cao, chỉ cần vài chục năm là thể kết Nguyên Anh.】

 

Tang Nhất Chu khẽ thở dài:

“Thiên phú cao cũng chắc đủ, còn vận khí nữa.”

 

Chư Hoài Phác cô bé tội nghiệp , tỏ vẻ thương cảm:

“Cho dù là trong tình huống nhất, cô bé cũng một đứa trẻ suốt vài chục năm trời.”

 

Ba còn : “…”

 

Chư Hoài Phác chút hả hê:

“May mà thiên phú của kém một chút.”

 

Nếu , cũng một tên nhóc lùn mãi mãi mất.

 

Tang Nhất Chu khinh thường liếc :

“Nhìn khắp Hỗn Độn đại lục, từ xưa đến nay, thể kết Kim Đan khi còn nhỏ tuổi chỉ hai , một là Dương Thần thiên tôn, hai là Minh Chiêu tiểu hữu…”

 

Nói đến đây, Tang Nhất Chu nhịn hỏi Tô Vi Nguyệt bên cạnh:

“Muội nhà ngươi thật sự nhi nữ sinh của phụ ngươi ?”

 

Trong khắp tu chân giới, hầu hết đều tin rằng Minh Chiêu chính là nhi nữ do Dương Thần thiên tôn sinh , bởi thiên phú của cô bé cao đến mức kinh , chẳng khác gì năm xưa.

Giờ bảo cô bé nhi nữ của , ai mà tin chứ?

 

“Không .”

Tô Vi Nguyệt lắc đầu, đáp.

 

Bốn trò chuyện thêm vài câu.

 

Cùng lúc đó, đài cao, Minh Hoa Chương cất giọng vang dội:

“Các vị, hôm nay thật phiền đến giúp phu thê chúng một tay.”

 

Hắn chắp tay thi lễ bốn phía tự giới thiệu:

“Tại hạ tên Minh Hoa Chương, đây là đạo lữ của , Tầm Mịch. Phu thê chúng đến từ Phù Phong đại lục…”

 

Vừa dứt lời, trong đám kẻ kinh ngạc, kẻ mơ hồ.

 

Chư Hoài Phác từng nhiều sách luyện khí và phù chú, cau mày:

“Phù Phong đại lục?”

 

Tô Vi Nguyệt :

“Sư ?”

 

Đôi lông mày nhíu chặt của Chư Hoài Phác vẫn giãn :

“Hình như từng qua ở đó, quên mất . mà…”

 

Hắn liếc Minh Hoa Chương dang ở đài cao với vẻ mặt tràn đầy cảm xúc.

 

Minh Hoa Chương đang kể cho những gian khổ và nước mắt mà và đạo hữu trải qua trong suốt bao năm tìm kiếm nhi nữ:

“Phu thê chúng tìm kiếm nhi nữ nhiều năm , và hôm nay cuối cùng chúng tìm thấy dấu vết của con bé…”

 

“Cảm giác cứ như đang diễn kịch .”

Chư Hoài Phác thêm nửa của câu .

 

Tang Nhất Chu và Nhất Trần đồng loạt gật đầu tán đồng.

Bọn họ xem một lát, đó theo chỉ dẫn của Tô Vi Nguyệt, cả bốn cầm pháp bảo trong tay, tản bốn hướng.

 

Trên đài cao, Đông Phương Mặc đang cải trang thành , lắng Minh Hoa Chương thao thao bất tuyệt kể những chuyện thê lương suốt bao năm qua. Nghe một hồi, bắt đầu ngáp ngắn ngáp dài, thậm chí suýt chút nữa ngủ gật.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-365-phuong-phap-nho-mau-nhan-than-qua-lac-hau.html.]

vì hình tượng của , cố nhịn xuống.

Trong đầu , Vương lão khẽ :

“Diễn bi thương còn chẳng bằng một lão già như !”

 

Đông Phương Mặc lẩm bẩm:

“Hắn mãi như thế, chẳng đang cố kéo dài thời gian ?”

 

Vương lão đáp:

“Chẳng các ngươi sớm đoán ? Đều chuẩn hết cả , lo lắng.”

 

Đông Phương Mặc:

“Cũng đúng.”

 

Cư Chính An thấy Minh Hoa Chương mãi dừng, liền bước lên vài bước, bên cạnh .

Minh Hoa Chương thấy đến, còn định tiếp, nhưng hiểu bỗng thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng, cả khựng , nữa.

 

Cư Chính An nhân cơ hội đó, cất tiếng:

“Minh đạo hữu, chúng chính sự , nhận mới là quan trọng.”

 

Minh Hoa Chương ngẩng đầu trời, ước chừng thời gian, đó :

“Được.”

 

Tầm Mịch , lễ độ :

“Phiền Cư tông chủ .”

 

Nàng đảo mắt quanh, thấy chén nước ở , khó hiểu:

“Cư tông chủ, đồ dùng để nhỏ m.á.u nhận ?”

 

Dưới đài, Nghiêm Vĩnh Thanh lập tức hét lên:

đó, Cư tông chủ, đồ để nhỏ m.á.u ? Chẳng lẽ Kiếm tông các ngươi định trả nhi nữ cho ?”

 

Cư Chính An liếc ông một cái, hiền hòa:

“Có chứ.”

 

Cư Chính An vỗ tay một cái, Lục Dao Phong từ đài bước lên, bưng theo một cái khay. Trên khay đặt một đóa Liên Hoa Đăng trong suốt, ánh sáng mặt trời chiếu xuống nó tỏa muôn sắc rực rỡ.

 

Nhìn thấy Liên Hoa Đăng, Vô Hoa đài kinh ngạc thốt lên:

“Là Tầm Duyên của Hợp Hoan tông?”

 

, chính là Tầm Duyên.”

Cư Chính An gật đầu, mỉm ôn hòa Minh Hoa Chương và Tầm Mịch đang ngây .

“Liên Hoa Đăng là chí bảo của Hợp Hoan tông, do Hợp Hoan tông đặc biệt đặt từ Thiên Cơ môn, dùng để truy tìm huyết mạch và quan hệ thuộc.”

 

Hợp Hoan Tông nổi tiếng với việc song tu, thường xuyên nữ tu mang hài t.ử đến tìm tông môn, xác định xem cha đứa bé là ai.

Cũng ít nam tu trong lúc ngoài lịch luyện, gặp đứa trẻ giống như đúc, vội vàng đến Hợp Hoan tông tra xét.

 

Nói chung là, chuyện tranh con ở Hợp Hoan tông ngày nhiều.

Về , một nữ tu của Hợp Hoan tông cùng lúc trêu chọc một phong chủ của Kiếm Tông, một yêu vương của Yêu tộc, và một đan tu của Thần Nông Cốc. Kết quả, sinh một đứa bé rõ cha là ai. Khi đó, cửa lớn của Hợp Hoan tông suýt dẫm nát.

 

Không chịu nổi cảnh , tông chủ Hợp Hoan Tông bèn hạ lệnh:

“Sinh con thì cứ sinh, nhưng giấu kỹ một chút.”

 

Đồng thời, bỏ một khoản lớn, nhờ Thiên Cơ môn chế tạo pháp bảo Tầm Duyên , từ đó, các vụ tranh con giảm hẳn.

 

Nghe xong lời giải thích, khóe mắt của Minh Hoa Chương giật giật. Hắn hỏi, tại đời loại pháp bảo kỳ quái như , nhưng nếu giờ lời , chẳng hợp với vai diễn lắm.

 

Tầm Mịch lên tiếng với vẻ nghi ngờ:

“Pháp bảo là do các đưa , nếu các động tay động chân, chẳng chúng sẽ thể nhận con ?”

 

“Tiểu sư thúc cũng tìm phụ mẫu sinh, chúng là hậu bối, thể giở trò pháp bảo .”

Cư Chính An mỉm , ôn hòa :

“Nếu hai vị tin, thể dùng cách của các vị thử , đó thử bằng Tầm Duyên.”

 

Tầm Mịch mím môi:

“Được, phiền Cư tông chủ cho mang đến một chén nước sạch, chúng và Chiêu Chiêu chỉ cần nhỏ m.á.u .”

 

Nói , ánh mắt nàng trở nên dịu dàng, hướng về cô bé đang đối diện.

 

Cư Chính An ngạc nhiên:

“Chỉ cần một chén nước thôi ?”

 

Tầm Mịch gật đầu:

“Phải.”

 

Vừa dứt lời, nàng nhận chỉ Cư Chính An, mà cả đám bên đều mang vẻ mặt kỳ lạ.

 

Tầm Mịch cố giữ bình tĩnh, :

“Đây là cách nhận của Phù Phong đại lục chúng .”

 

Dưới đài, thì thầm:

“Cách nhận ở Phù Phong đại lục lạc hậu thật, chẳng lẽ họ , m.á.u của nhiều lạ thể tự hòa trong nước ?”

 

Loading...