A Chiêu Nhặt Được Một Gia Đình - Chương 367: Hấp Huyết Điệp Xuất Hiện

Cập nhật lúc: 2025-12-09 14:17:24
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hấp Huyết Điệp đặc biệt ưa thích ăn thịt và m.á.u của tu chân giả, vì trong m.á.u thịt của tu sĩ chứa đầy linh khí. Mỗi ăn một miếng, chúng liền thể sinh sản, sinh thêm nhiều Hấp Huyết Điệp hơn.

 

Tốc độ sinh sản của chúng cực kỳ nhanh, ngay khi trứng sinh , thể nở ngay.

, mỗi khi tu chân giới phát hiện loại ma vật , đều cảm thấy vô cùng đau đầu. Chỉ cần trong lúc tiêu diệt chúng, sơ suất để lọt một hai con, chẳng bao lâu , chúng sinh sôi thành đàn tấn công.

 

Tuy nhiên, sinh vật phiền toái một điểm yếu, chúng dễ hấp dẫn bởi m.á.u thịt, đặc biệt là m.á.u thịt chứa linh khí, hơn nữa, trí tuệ của chúng cực kỳ thấp.

Bình thường, khi đối phó với Hấp Huyết Điệp, tu sĩ chỉ cần bắt vài con yêu thú, bố trí trận pháp để dụ chúng đến, như , gần như để sót con nào.

 

hôm nay, bọn Hấp Huyết Điệp xuất hiện ngay trong Kiếm Tông, kéo đến từ bốn phương tám hướng.

Điều đáng sợ hơn là, những mặt tại Kiếm Tông hiện tại, đều là tu chân giả. Trong mắt Hấp Huyết Điệp, đây chẳng khác nào đàn sói đói gặp bầy cừu béo, chúng lao loạn khắp nơi, vỗ cánh bay thẳng đến những tu sĩ gần nhất.

 

Các tu sĩ trông thấy Hấp Huyết Điệp đều trở nên hoảng loạn.

 

“Tại Hấp Huyết Điệp?”

“Chạy mau!”

 

Ngoài những hoảng hốt bỏ chạy, vẫn rút kiếm nghênh chiến.

 

“Véo!”

Một đạo kiếm mang sắc lạnh buốt xé rách trung, nơi kiếm quang lướt qua, bầy Hấp Huyết Điệp đang giương nanh múa vuốt lập tức hóa thành tro bụi.

 

Cảnh tượng khiến các kiếm tu trẻ tuổi đang căng thẳng vì từng gặp Hấp Huyết Điệp, lập tức nhẹ nhõm phần nào.

 

Lúc , Diệp Phong Dương vẫn lạnh lùng đài cao, bên cạnh là xác của Tầm Mịch đang đóng băng giữa chừng trong vụ nổ.

 

Không, giờ thể gọi là Tầm Mịch nữa.

Nàng còn hình dáng con , nổ tung, biến thành một khối thịt đỏ sẫm vặn vẹo.

Qua lớp băng lạnh, thể thấy rõ trong khối thịt , đang Hấp Huyết Điệp giãy dụa bò ngoài.

 

“Người là mồi dẫn.”

Diệp Phong Dương kết luận, đó sang Minh Hoa Chương đang Lục Dao Phong và Nguyệt Tri Phù đè xuống đất, hai thanh kiếm kề sát cổ.

 

“Các ngươi mục đích gì?”

Diệp Phong Dương hỏi đối phương bằng giọng lạnh lẽo.

 

Gương mặt của Minh Hoa Chương tái mét, run rẩy :

“Ta… ! Ta thật sự gì hết!”

 

“Rốt cuộc các ngươi gì? Tại tiếp cận nhi nữ của ?”

Diệp Phong Dương từng bước tiến đến gần, khí tức bức .

 

Minh Hoa Chương hoảng loạn:

“Ta thật sự , chúng chỉ đến tìm nhi nữ… Aaa!!”

 

Chưa dứt lời, Diệp Phong Dương vung kiếm.

Một nhát kiếm c.h.é.m xuống, cánh tay của c.h.é.m đứt, m.á.u phun tung tóe, Minh Hoa Chương hét thảm.

 

“Vốn dĩ, định từ từ điều tra xem âm mưu của các ngươi là gì, nhưng xem các ngươi gấp gáp hơn tưởng.”

Diệp Phong Dương lạnh giọng:

“Vậy thì nhanh chóng kết thúc chuyện .”

 

Thanh kiếm vẫn còn nhỏ máu, mũi kiếm chỉ thẳng đầu Minh Hoa Chương:

“Ngươi hai lựa chọn, , hoặc .”

 

Minh Hoa Chương kinh hãi, ngờ đối phương tay dứt khoát như .

“Ngươi… ngươi sợ thiên hạ chê ? Không sợ thiên hạ ngươi g.i.ế.c sinh phụ của nhi nữ ?”

 

Diệp Phong Dương hề chớp mắt lời của :

“Kẻ thông đồng với Ma tộc như ngươi, thể là sinh phụ của nhi nữ ? Dù là sinh phụ thật nữa, thì ? Kẻ thông đồng với Ma tộc, đều đáng c.h.ế.t.”

 

Mũi kiếm tiến gần thêm vài phần, con ngươi của Minh Hoa Chương co rút dữ dội:

“Ta ! Ta !”

 

Diệp Phong Dương vẫn vô cảm, Minh Hoa Chương run rẩy đáp:

“Ta cũng mục đích thật sự của đó là gì. Hắn bảo chúng giả mạo phụ mẫu sinh của Minh Chiêu, để thu hút sự chú ý của các ngươi. Còn sẽ nhân cơ hội lẻn cấm địa Kiếm Tông lấy một vật.”

 

“Vậy tại mang A Chiêu ?”

Diệp Phong Dương tiếp tục hỏi.

 

Minh Hoa Chương kinh ngạc, ngờ đối phương cả chuyện , nuốt khan một ngụm nước bọt:

“Hắn , thù với ngươi, ngươi xem trọng nhi nữ, thể tay với ngươi, nhưng thể… tay với nhi nữ của ngươi…”

 

Câu còn dứt, cả Diệp Phong Dương tỏa một luồng khí lạnh lẽo rợn .

 

“Người đó là ai?”

 

“Ta , luôn che mặt!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-367-hap-huyet-diep-xuat-hien.html.]

 

Diệp Phong Dương liếc Minh Hoa Chương một cái, mũi kiếm xoay quanh , vẽ một vòng.

 

“Vù!”

Một trận pháp màu vàng kim hiện lên, bao phủ lấy Minh Hoa Chương, bên lờ mờ ánh lên từng tia kiếm quang.

 

Diệp Phong Dương sang Lục Dao Phong, :

“Ngươi tiếp tục thẩm vấn. Ta xem cấm địa.”

 

Ngay khi Hấp Huyết Điệp xuất hiện, Cư Chính An rằng Vi Nguyệt sư thúc đang tọa trấn, liền định đại cục, trấn an tử, xem đây như là dịp để rèn luyện.

Lục Dao Phong và Nguyệt Tri Phù nhanh chóng khống chế Minh Hoa Chương, tình hình tạm .

 

Sau khi những gì Minh Hoa Chương , dường như Diệp Phong Dương nhớ rằng trong cấm địa Kiếm Tông còn thứ gì đó, dặn dò vài câu xoay định .

 

Lúc , khẽ kéo vạt áo .

Hắn cúi đầu, chạm gương mặt của nhi tử, vì ảo thuật là do Diệp Phong Dương thi triển, ngoài đều thấy khuôn mặt của A Chiêu, chỉ thấy Đông Phương Mặc.

 

Hắn nhi t.ử đang bắt chước giọng điệu nghiêm túc của , cả gương mặt cũng nghiêm y hệt:

“A cha, con cùng .”

 

Diệp Phong Dương Đông Phương Mặc, dường như gì đó, cuối cùng chỉ khẽ đáp:

“Được.”

 

Hắn đưa tay, xách nhi t.ử lên bằng cổ áo , nhún chân bay .

 

Đông Phương Mặc cổ áo nghẹn: “???”

 

Diệp Phong Dương xách theo nhi tử, nhẹ nhàng nhảy lên, chỉ trong vài bước biến mất khỏi tầm mắt của .

 

Lục Dao Phong theo bóng của một lớn một nhỏ rời , thu hồi tầm mắt, sang với Nguyệt Tri Phù bên cạnh:

“Ngươi trông chừng xung quanh.”

 

“Rõ.”

Nguyệt Tri Phù cầm kiếm trong tay, đáp.

 

Lục Dao Phong Minh Hoa Chương đang ôm chặt cánh tay chém, sắc mặt đau đớn và hoảng hốt, hỏi với vẻ nghiêm nghị:

“Các ngươi là ai? Gặp đó ở ? Nói hết những gì ngươi , khi còn giữ mạng.”

 

Minh Hoa Chương run rẩy :

“Ta… đến từ Phù Phong đại lục. Các ngươi , hơn nửa lục địa của chúng Ma tộc chiếm, chiến hỏa ngút trời. Trong một trận đại chiến, vô tình cuốn một khe nứt gian…”

 

Lúc , Diệp Phong Dương đến Tru Tiên Kiếm Trận.

Hắn bên ngoài rừng trúc xanh biếc, vội bước , chỉ quét mắt quanh một lượt, thần thức tản kiểm tra kỹ càng.

 

Một lúc , thu hồi thần thức, vẫn xách nhi t.ử trong tay, rừng trúc.

Rất nhanh, hai bóng một lớn một nhỏ biến mất giữa những hàng trúc.

 

Vài thở , rừng trúc khẽ lay động.

Diệp Phong Dương mang Đông Phương Mặc đến tĩnh tâm đàm, đặt nhi t.ử xuống, :

“Nơi ai.”

 

Đông Phương Mặc xoa cổ, hiếu kỳ quanh:

“A cha, trong cấm địa ?”

 

“Có Tru Tiên Kiếm Trận.”

Diệp Phong Dương đáp.

 

“???”

Đông Phương Mặc ngẩn .

 

Diệp Phong Dương liếc qua mặt nước tĩnh lặng của Tĩnh Tâm Đàm:

“Còn cả Tĩnh Tâm Đàm.”

 

“…”

Đông Phương Mặc cẩn thận hỏi tiếp:

“Rồi… hết ?”

 

“Hết .”

 

“……”

 

Đông Phương Mặc cố nén cảm xúc:

“Thế lúc nãy vội vàng chạy cấm địa như ?”

 

Diệp Phong Dương vẫn giữ nét mặt bình tĩnh:

“Giả vờ thôi.”

 

Loading...