A Chiêu Nhặt Được Một Gia Đình - Chương 378: Nhiều Lời Đồn

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:13:03
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kiếm Tông, quảng trường đại điện Tàng Kiếm phong.

 

“Dạo gần đây, thấy tiểu sư thúc tổ ?”

 

“Có ngoài lịch luyện ?”

 

“Không, hình như vẫn luôn ở Huyền Nguyên phong.”

 

“Sao thế?”

 

“Chẳng lẽ, vô tình chuyện thiên tôn phụ mà thương tâm buồn bã?”

 

“Hầy, đừng nhắc chuyện nữa, đám bên ngoài đồn khó lắm.”

 

“Đồn cái gì?”

 

“Nói tiểu sư thúc tổ việc luôn kiêu ngạo càn rỡ, là dựa việc phụ là thiên tôn. Giờ đều nhi nữ do thiên tôn sinh , sẽ chẳng ai nể nang nữa.”

 

“Cái gì? Tiểu sư thúc tổ kiêu ngạo khi nào chứ? Mắt bọn họ mù cả ?”

 

đúng!”

 

“Người ? Lão nương đ.á.n.h cho mấy thứ mắt một trận.”

 

“Ta… chụp bao tải .”

 

“Có đ.á.n.h gãy chân ?”

 

“Ờ… gãy .”

 

Lúc , đám t.ử mới hài lòng.

 

mà, thật ngờ tiểu sư thúc tổ nhi nữ của thiên tôn.”

 

“Một nhi nữ lợi hại, ngoan ngoãn xinh như , rốt cuộc là nhặt ở ? Ta cũng nhặt một đứa.”

 

“Ta cũng thế.”

 

“Khụ khụ!”

Vài tiếng ho cố ý vang lên lưng khiến bọn họ giật thót. Khi xoay đầu , thấy đến là Nguyệt Tri Phù đang lạnh mặt, bọn họ mới thở phào:

“Nguyệt sư , dọa c.h.ế.t chúng .”

 

“Muội đến từ khi nào ?”

 

“Sau đừng bàn mấy chuyện ở đây.”

Nguyệt Tri Phù nghiêm mặt, :

“Tuy các ý , nhưng nếu để tiểu sư thúc tổ , chắc chắn sẽ thương tâm.”

 

Nghe nàng như , đưa mắt . Nghĩ đến vị tiểu cô nương hoạt bát vui vẻ hơn nửa tháng xuất hiện, ai nấy đều lộ vẻ hối hận:

“Được, sẽ nữa.”

 

Thiên Kiếm thành.

Trên phố hai nhóm đang cãi ầm ĩ.

 

Một bên là t.ử Thiên Đạo Môn mặc trường bào tay rộng màu nguyệt bạch, phong thái văn nhã, mang kiếm bên hông.

Bên còn t.ử Kiếm Tông mặc võ trang, khí thế sắc bén, mặt lấp lóe sát ý.

 

“Ngươi thử nữa xem?”

Hoa Dạ Ánh túm cổ áo tên t.ử dẫn đầu Thiên Đạo Môn, mặt đầy lửa giận.

 

“Sao? Ta là sự thật, ngươi nóng giận cái gì?”

Tên t.ử khinh thường Hoa Dạ Ánh, còn vỗ vỗ mu bàn tay nàng:

“Buông , Thiên Đạo Môn chúng thô tục như Kiếm Tông các ngươi, động một chút là… A!”

 

Hắn xong, Hoa Dạ Ánh vung nắm đ.ấ.m đập thẳng cái mặt ch.ó ch.ó của .

Tên t.ử đ.á.n.h lùi liên tiếp mấy bước, may mà đồng môn đỡ lấy.

 

“Điền sư !”

 

“Sư !”

 

Đám Thiên Đạo Môn ngờ Kiếm Tông đ.á.n.h là đ.á.n.h ngay, chẳng hai lời.

 

“Hoa Dạ Ánh!”

Điền Minh trừng mắt, như phun lửa.

“Ngươi tìm c.h.ế.t!”

 

Vừa dứt lời, t.ử Thiên Đạo Môn phía liền rút kiếm .

 

Người Kiếm Tông cũng lập tức rút kiếm, sát khí và linh lực căng lên đến mức khiến cả con phố trở nên đông cứng.

 

“Tìm c.h.ế.t cái gì? Ngươi dám nh.ụ.c m.ạ trưởng lão Kiếm Tông chúng , đ.ấ.m ngươi một quyền là còn nhẹ đấy.”

Hoa Dạ Ánh nheo mắt:

“Lẽ nhổ cái lưỡi của ngươi.”

 

“Ngươi…”

Điền Minh mấy chữ “nhục mạ trưởng lão Kiếm Tông”, chột , nhưng vẫn cứng cổ :

“Ta là sự thật! Tiểu nhi nữ của Dương Thần thiên tôn chỉ là nhặt về, nhi nữ ruột.”

 

“Hừ, thế, lúc nãy ngươi những gì, chỉ dám dám lặp ?”

Hoa Dạ Ánh lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-378-nhieu-loi-don.html.]

 

“Ta gì? Ta chỉ đúng sự thật.”

Điền Minh ôm nửa bên mặt sưng đỏ, vẻ c.h.ế.t cũng nhận tội.

 

“Chẳng Minh Chiêu chỉ dựa việc một cha nhặt về thôi ? Nếu , con nhóc đó thể lợi hại đến mức nào chứ? Cái gọi là thiên phú cao , chắc là do Dương Thần thiên tôn dùng thiên tài địa bảo mà đắp lên. Đổi , cũng .”

 

Điền Minh giật thót, về phía phát âm thanh, thấy một tấm Thủy Kính, phản chiếu trong đó là chính và các t.ử khác của Thiên Đạo Môn.

 

Điền Minh trừng to mắt:

“Hoa Dạ Ánh, ngươi vô sỉ!”

 

Ai dùng Lưu Ảnh Châu để cảnh cãi chứ?

 

Hoa Dạ Ánh tung tung viên Lưu Ảnh Châu trong tay:

“Ta đây gọi là đề phòng, để tránh việc những kẻ đầu óc , nhớ nổi gì.”

 

Hình ảnh trong Lưu Ảnh Châu tiếp tục phát:

“Điền sư đúng, một tiểu nha đầu bằng Điền sư .”

 

đúng.”

 

Trong hình ảnh, Điền Minh tâng bốc đến bay cả , ngẩng cằm lên:

“Theo thấy, tu vi của Minh Chiêu đều là thổi phồng. Nếu gặp , chỉ cần động một ngón tay là thể đ.á.n.h bại con nhóc đó.”

 

Hắn còn tiếc nuối:

“Tiểu nha đầu đúng là vận khí , Dương Thần thiên tôn nhận nuôi chứ?”

 

“Điền sư , thiên tôn thấy con nhóc đó đáng thương, nhặt về như nhặt ch.ó mèo thôi.”

 

“Cũng đúng, chỉ là một món đồ nhỏ mà thôi…”

 

“Điền Minh!”

Hoa Dạ Ánh gầm lên, hình ảnh lập tức biến mất.

 

Dĩ nhiên, nàng sẽ ghi những đoạn bất lợi cho .

Điền Minh tức giận đến sắc mặt xanh mét.

 

Hoa Dạ Ánh xoay xoay cổ tay, khóe môi cong lên đầy sát khí:

“Lên! Đánh c.h.ế.t bọn chúng!”

 

Đám t.ử Kiếm Tông đồng loạt xông lên.

Tiếng vũ khí va chạm vang khắp phố, còn xen lẫn tiếng kêu la của t.ử Thiên Đạo Môn.

Khung cảnh vô cùng náo nhiệt.

 

Đợi đến khi Điền Minh và đám đồng môn đ.á.n.h cho mặt sưng như đầu heo, Sở Trọng Từ mới dẫn theo tu sĩ Đạo Minh xuất hiện “đúng lúc”.

 

“Có chuyện gì xảy ?”

Sở Trọng Từ cau mày khắp xung quanh.

 

“Họ…”

Điền Minh định mở miệng.

 

Nào ngờ, Hoa Dạ Ánh giành :

“Khởi bẩm Sở minh chủ, t.ử Thiên Đạo Môn nh.ụ.c m.ạ trưởng lão Kiếm Tông chúng . Chúng tức giận nên mới động thủ, đ.á.n.h với bọn họ. Đệ t.ử Kiếm Tông xin nhận phạt.”

 

“Đánh cái gì, rõ ràng chỉ các ngươi đ.á.n.h chúng !”

Điền Minh gào lên.

 

Sở Trọng Từ Hoa Dạ Ánh.

Nàng lập tức ngẩng mặt, chỉ trán của .

Trên đó một vết bầm nho nhỏ.

 

“Đây là đ.á.n.h .”

 

“Ngươi láo! Rõ ràng là vỏ kiếm của Kiếm Tông các ngươi sơ ý đập !”

Điền Minh trố mắt.

 

“Là ngươi đánh.”

 

“Không !”

 

“Ngươi chứng cứ chứng minh ngươi đ.á.n.h ?”

 

“Ta…”

 

Sở Trọng Từ mặt Điền Minh sưng như đầu heo, vết bầm nhỏ xíu của Hoa Dạ Ánh, lạnh giọng:

“Đệ t.ử Kiếm Tông và Thiên Đạo Môn đ.á.n.h ngay giữa phố, mang tất cả về.”

 

“Ta phục! Các ngươi đều là của Kiếm Tông!”

Điền Minh giãy giụa.

 

“Bổn minh chủ công tư phân minh, sẽ vì họ là Kiếm Tông, còn ngươi là Thiên Đạo Môn mà thiên vị bất kỳ bên nào.”

Sở Trọng Từ , mặt chút cảm xúc.

“Mang họ .”

 

Hắn vung tay một cái, các tu sĩ Đạo Minh phía liền tiến lên dẫn .

 

“Ta chỉ sự thật, các dựa mà bắt ?”

Điền Minh vẫn gào ầm lên.

 

“Ngươi x.úc p.hạ.m đến tiểu sư thúc tổ của chúng !”

 

“Ể? Xúc phạm ?”

Một giọng mềm mại, non nớt, xen lẫn chút tò mò chợt vang lên.

Loading...