Sau  thanh mai  biên cương, hai  cắt đứt liên lạc.
 
Rồi  đó, thanh mai  hưu,  khi về Kinh thì tới tìm Mộ Dung Đình.
 
Mộ Dung Đình từ  tới nay  thích  lời đồn đại, chắc hẳn   những chuyện  hổ của ả , hai  cứ thế mà nối  tình xưa.
 
Dòng thời gian vô cùng mạch lạc.
 
Ta cảm thán, trải qua những chuyện trắc trở , đầu óc   linh hoạt hơn   nhiều.
 
Mộ Dung Đình chỉ  mũi Âu Dương Thanh Mai mà tiếp tục mắng chửi.
 
「Ngươi đồ tiện nhân vô sỉ, phu quân của ngươi còn  c.h.ế.t ! Đừng  tới dây dưa với  nữa!」
 
Câu   thốt ,   hiểu .
 
Xem  Âu Dương Thanh Mai  lừa Mộ Dung Đình,  phu quân ả   chiến tử, Mộ Dung Đình mới đồng ý nối  tình xưa với ả.
 
Mãi    mới nhận    mắc lừa.
 
Âu Dương Thanh Mai vẫn  chịu bỏ cuộc, ả kéo tay Mộ Dung Đình, lắp bắp : 「A Đình,    lạnh lùng như , chúng  đưa con trai về, sống cuộc sống    ? Năm xưa,  và   ngựa  tường,  thậm chí còn cùng  ở...」
 
Âu Dương Thanh Mai bắt đầu ăn  lung tung, trong miệng sống sượng  thốt  một bức xuân cung đồ.
 
Ả   xong, Mộ Dung Đình  tức đỏ mắt, một cái tát thật mạnh giáng xuống mặt ả.
 
Khóe miệng Âu Dương Thanh Mai rỉ máu, ả ôm mặt khó tin  Mộ Dung Đình.
 
Nhân lúc , Mộ Dung Đình mới lôi  ả  ngoài.
 
--- Chương 16 ---
 
Kể từ ngày đó Mộ Dung Đình lôi Âu Dương Thanh Mai  khỏi cửa tiệm, mấy ngày tiếp theo đều bình an vô sự.
 
Những bà cô thích buôn chuyện , đối với   trở nên khách sáo.
 
Kẻ thì gọi "A Đường nương tử",  thì gọi "Tiểu Đường  tử".
 
Dân gian đều than thở   lang quân bạc bẽo phụ bạc, nhưng   thể nhờ bản lĩnh mà lập nghiệp ở Tô Thị, quả là một nữ tử   gan  và khí phách.
 
Nhờ đó  thu hút thêm nhiều nữ tử tới cửa tiệm của  để sắm sửa đồ đạc.
 
Do   bỏ nhiều tâm sức  giai đoạn đầu, các vật phẩm dành cho nữ giới đều  thể tìm thấy đôi ba món trong tiệm, tuy tiệm  lớn, chủng loại  nhiều, nhưng hàng hóa hơn hẳn ở chỗ giá cả bình dân mà chất lượng ưu việt, tiết kiệm thời gian chọn lựa.
 
Cửa tiệm cuối cùng cũng   vững ở Tô Thị.
 
Cửa tiệm chỉ là một mặt,  cùng Nương tử Khương gia  khắp Tô Thị chọn lựa hàng hóa phẩm chất ,  thành đợt danh sách hàng hóa đầu tiên.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/a-duong-eraj/7.html.]
Sau   sẽ phụ trách việc mua sắm và kiểm định ở Tô Thị, còn nàng  ở Kinh Thành  nguồn tiêu thụ hàng hóa.
 
Bận rộn một thời gian,  việc dần   nề nếp,   chút thời gian rảnh rỗi, đích   đón Mộ Dung Vân tan học viện.
 
Trong  thời gian ,  thật sự  thể sắp xếp thời gian, Mộ Dung Vân ăn ở đều ở học viện, nếu   nữa, e rằng nó sẽ phát điên mất.
 
Vào cửa học viện, trong một góc nhỏ, Mộ Dung Vân rúc  chân tường, thút thít, đúng là một cục mít ướt.
 
Ta gọi nó một tiếng, nó mơ hồ ngẩng đầu, thấy , lập tức òa lên  lớn.
 
Nó cứ thế tự  ,  đến   run rẩy, cũng  như  mà nhào tới chỗ .
 
Thậm chí một tiếng  cũng  gọi.
 
Ta đau lòng khôn xiết, tiến lên ôm lấy  hình nhỏ bé của nó, mặc cho nước mắt nó  ướt xiêm y.
 
Ta ôm chặt, một   một  vuốt ve, tiểu nhi trong lòng cuối cùng cũng dịu .
 
「Mẹ tới , Vân Vân   chịu ủy khuất gì ?」
 
Mộ Dung Vân cuối cùng cũng chịu ngẩng mặt lên.
 
「Mẹ, bọn họ  con là tạp chủng, là con của tiện nữ......」
 
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
「Mẹ, Vân Vân  , Vân Vân    bẩn ?」
 
「Mẹ,   cần Vân Vân cũng  , chỉ cần  , Vân Vân tự  xin ăn cũng  ……」
 
Nghe những lời ,  tức nghẹn trong lòng.
 
Ta   ngờ, chuyện Âu Dương Thanh Mai và Mộ Dung Đình gây rối hôm đó,  truyền tới học viện.
 
Ta lấy khăn  lau khô nước mắt cho Mộ Dung Vân: 「Là   ,  tới chậm một chút.」
 
Ta nâng mặt nó,  với nó: 「Chỉ cần Vân Vân cần ,  dù  c.h.ế.t cũng sẽ  bỏ rơi Vân Vân.」
 
Nghe lời  , Mộ Dung Vân  òa lên  nức nở.
 
「Con cần ! Con chỉ cần !」
--- Chương 17 ---
 
Chiều ngày thứ hai,  liền canh gác bên ngoài học viện.
 
Mộ Dung Vân  tan học,  xách theo chút bánh ngọt, xông thẳng  lớp học.
 
Lấy gậy ông đập lưng ông, phương pháp của Âu Dương Thanh Mai,  cũng nên học hỏi tinh hoa mà dùng cho .
 
Ta  lên bục giảng,  đám tiểu nhi trong lớp, hắng giọng, bắt đầu "phát biểu".