A TỰ, KIẾP SAU MÌNH LẠI GẶP NHAU EM NHÉ. - Chương 214: Không tin

Cập nhật lúc: 2024-11-25 13:06:49
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc thế nhân tin quỷ thần, dám dễ dàng chỉ tay lên trời cao thề thốt. Tô Thanh Tuyết một phát thề độc, liền tin tám chín phần mười.

Khương Tự tin.

Người ở đây, ngoài tính kế nàng , ai rõ hơn nàng vì Tô Thanh Ý quấn lấy nàng.

Nếu như Tô Thanh Ý gặp nàng là trùng hợp, lẽ sẽ thứ ba tồn tại, nhưng nếu tỳ nữ áo xanh cố tình dẫn nàng đến bên Cúc Hà hồ, thì Tô Thanh Ý chờ ở Triêu Dương đình thể nghi ngờ là an bài.

Chính như lời Úc Thất , Tô Thanh Ý là một đứa ngốc, thành thành thật thật chờ ở trong đình căn bản khả năng, thì tất nhiên đang ở trong đình dỗ dành chơi.

Khương Tự lẳng lặng Tô Thanh Tuyết chỉ trời thề, khóe miệng nhếch.

Bất luận Tô Thanh Tuyết giải thích , là Tô Thanh Tuyết khả năng lớn nhất, trừ phi nàng choáng váng mới tin lời Tô Thanh Tuyết khăn tay là gió thổi qua.

Tô đại lão gia thứ nữ vẻ mặt nghiêm nghị, thở dài, đầu với Chân Thế Thành: “Thôi, khuyển tử hẳn là trượt chân rơi xuống nước, hôm nay phiền Chân đại nhân một chuyến .”

Chân Thế Thành nhíu mày Tô đại lão gia.

Hắn rõ ràng cảm giác đối phương tiếp tục truy đến cùng nữa, mà đây là bệnh chung của nhiều nhà phú quý.

Với bọn họ mà , chân tướng thường thường quan trọng bằng thể diện gia tộc.

Chân Thế Thành định giữ mặt mũi cho Tô đại lão gia.

Dân cử quan truy xét, nếu Nghi Ninh Hầu phủ mời quan phủ tham gia, đương nhiên sẽ ăn no rửng mỡ chạy tới tra án, nhưng nếu mời tới, điều tra rõ chân tướng chạy lấy , đây là cố ý ngủ yên ?

Phàm là ảnh hưởng giấc ngủ của Chân đại nhân, Chân đại nhân sẽ như gió thu quét hết lá vàng vô tình đối đãi.

“Ai lệnh công tử là trượt chân rơi xuống nước?” Chân Thế Thành híp mắt hỏi .

Tô đại lão gia ngẩn : “Chân đại nhân đây là ý gì?”

Chân Thế Thành về phía Úc Cẩn: “Dư ——”

Hơi do dự một chút, Chân Thế Thành kêu: “Tiểu Dư , ngươi cho bọn họ .”

Hắn mà, một hoàng tử theo tra án ngay cả xưng hô cũng phiền toái như , cũng may vị Thất hoàng tử nhẫn nại hơn so với trong tưởng tượng của nhiều, cái loại bao cỏ chỉ dáng.

Trong bất tri bất giác, Chân Thế Thành tán thành biểu hiện hôm nay của Úc Cẩn.

Úc Cẩn rõ ràng cảm giác tầm mắt của đều dừng ở , trong đó một đạo ánh mắt con tim be bé của nhảy nhót thôi, nhanh cưỡng ép bản bình tĩnh trở .

Hắn hướng bờ hồ Cúc Hà, dừng ở nơi hai dấu chân cuối cùng mà Tô Thanh Ý lưu , chỉ mặt đất : “Không các vị lưu ý dấu vết ở chỗ ?”

Dấu vết?

Mọi hỏi đến sửng sốt.

Úc Cẩn nhàn nhạt giải thích : “Bờ hồ ẩm ướt, chỉ cần là từng hoạt động ở chỗ , ắt sẽ lưu dấu vết.”

“Ngươi là chỉ những dấu chân ?” Tô đại lão gia hỏi.

“Dấu chân chỉ là một trong đó. Các vị thể thử nghĩ một chút, nếu Tô nhị công tử là trượt chân rơi xuống nước, chắc chắn một chút dấu vết khi chân trượt trong hồ, thế nhưng nơi . Này thuyết minh cái gì?” Úc Cẩn đem vấn đề vứt cho , đợi trả lời liền dùng ngữ khí chắc chắn khẳng định , “Thuyết minh đột ngột đẩy trong hồ, cho nên mới lưu dấu vết như .”

Chân Thế Thành khỏi gật đầu.

Lúc nhân dịp ai chú ý Thất hoàng tử liền lặng lẽ đề manh mối với , với đúng là niềm vui ngoài ý .

Niềm vui ngoài ý , cũng chỉ riêng án của Nghi Ninh Hầu phủ, mà là một ít kinh nghiệm của Thất hoàng tử đối với phương diện dấu vết cho công cuộc phá án của thêm một cái phương hướng.

Dấu vết cùng chứng cứ quan trọng như .

Tô đại lão gia xong nhíu mày: “Đây chỉ là phỏng đoán mà thôi ——”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/a-tu-kiep-sau-minh-lai-gap-nhau-em-nhe/chuong-214-khong-tin.html.]

Úc Cẩn lạnh đánh gãy lời ông : “Không, đây là chứng cứ thiết thực hiện trường lưu . Tô thế tử cho rằng lệnh công tử trượt chân rơi xuống nước, mới là suy đoán hề căn cứ.”

Nói tới đây, khóe miệng khẽ nhếch, treo giễu cợt: “ Ngay cả phỏng đoán cũng đáng tới.”

Khương Tự về phía Úc Cẩn ánh mắt sâu thẳm hẳn.

Kiếp nàng quen thuộc lời ngon tiếng ngọt cùng thử cao siêu của , cũng ở mặt phá án còn kiến giải như .

Giờ khắc , tâm tình Khương Tự chút phức tạp.

Nàng vẫn luôn cảm thấy hiểu rõ đối phương, hiện tại xem , hiểu rõ một nào chuyện dễ dàng như .

Phát hiện ánh mắt lia tới, Úc Cẩn chuyển mắt, châm biếm nháy mắt chuyển mềm.

Khuôn mặt Tô đại lão gia cực kỳ khó coi, ẩn nhẫn giận dữ : “Chân đại nhân, cấp của ngài lẽ nên quản thúc một chút!”

Chân Thế Thành nghiêm túc : “Tô thế tử yên tâm, đầu bản quan chắc chắn quản giáo thật .”

Hứa hẹn suông mà thôi, dù sẽ rớt nửa miếng thịt.

Tô đại lão gia Chân Thế Thành như , tự giác vãn hồi nấy phần mặt mũi, sắc mặt hòa hoãn.

Lúc một đạo thanh âm mềm nhẹ truyền đến: “Ta mấy câu .”

Mọi tiếng , liền thấy Khương Tự dậy.

“Tứ ——” Khương Y nhịn kêu một tiếng, mặt mang lo lắng.

Khương Trạm việc liên quan hai tay ôm ngực, bất luận hành động gì ngăn cản Khương Tự mặt.

Khương Nhị công tử nghĩ đơn giản: Không ngăn cản cả, dù ai khi dễ Tứ , vung nắm đ.ấ.m đánh .

Tô đại lão gia Khương Tự, nhíu mày: “Chuyện của lớn, ngươi cần xen .”

Khương Tự nghiêm mặt : “Đại cữu, lúc cháu gái ngoại cho là hung thủ, nếu bắt hung thủ chân chính mặc cho thế nhân suy đoán lung tung, luôn một sẽ kéo lên . Ta xen chuyện của lớn, mà là ở trong đó, bất do kỷ. Một khi như , đương nhiên tư cách mấy câu, ngài xem?”

Tô đại lão gia nghĩ tới cháu gái ngoại ngày thường ít lời thế mà giờ đổi lớn như , xoáy sâu nàng một cái mới : “Ngươi cái gì?”

Khương Tự đến mặt Tô Thanh Tuyết, nàng chớp mắt.

Tô Thanh Tuyết mới nhẹ nhàng thở , thấy thế cả bắt đầu căng cứng: “Ngươi gì?”

“Nhị biểu dám phát thề nữa ?”

“Cái gì?”

“Cái khác đều cần sửa, chỉ là một chỗ, Nhị biểu nếu như Nhị biểu ngươi hại c.h.ế.t mặc cho thiên lôi đánh xuống, nơi cảm thấy quá tuyệt đối, bằng đổi thành nếu cái c.h.ế.t của Nhị biểu liên quan đến Nhị biểu thì mặc thiên lôi đánh xuống .” Khương Tự nhàn nhạt .

Đã tính kế nàng, để cho Tô Thanh Ý bại hoại danh tiết của nàng, bước hành động kế tiếp của trốn ở trong Triêu Dương đình chắc sẽ là đưa khác tới bắt tại trận, nhưng đối phương ngờ rằng nàng thoát nhanh như .

Có thể thử nghĩ, ngay khi nàng mang theo A Man vội vàng rời , phản ứng hợp lý nhất của Tô Thanh Ý đó là một nữa trở trong Triêu Dương đình, bởi vì nơi đó còn bồi chơi đùa.

Tô Thanh Ý chết.

Cố Diệp Phi

Khương Tự thể khẳng định, Tô Thanh Tuyết lẽ hung thủ hại c.h.ế.t Tô Thanh Ý, cho nên mới dám chỉ thiên phát thề độc, nhưng nếu nàng với việc Tô Thanh Ý c.h.ế.t liên quan, tuyệt đối khả năng.

“Nhị biểu lời nào?”

Tô Thanh Tuyết sắc mặt xanh mét, lạnh : “Thật là buồn , Tự biểu tỷ cũng cha , tư cách gì yêu cầu thề hai?”

Nhìn Tô Thanh Tuyết tức hộc máu, Khương Tự lành lạnh : “Xem Nhị biểu dám.”

Tô Thanh Tuyết cắn môi trừng Khương Tự, nhịn đánh cái rùng .

Lẽ nào nàng cái gì?

Loading...