A TỰ, KIẾP SAU MÌNH LẠI GẶP NHAU EM NHÉ. - Chương 235: Kết thúc

Cập nhật lúc: 2024-11-25 13:28:12
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

________________________________________

Thuyền lớn bé sông Kim Thủy tới mấy trăm chiếc, qua mấy ngàn, thể khi màn đêm buông xuống sông Kim Thủy là thắng cảnh nhất kinh thành.

Điều mang đến cho Khương Tự tiện lợi lớn.

Chân Thế Thành tuy rằng việc, nhưng chung quy thần tiên, từ trong muôn vàn tàu thuyền cùng nhiều như tìm manh mối của tiểu quan phóng hỏa thể là khó như lên trời, cho dù thể tìm dấu vết để cũng việc ngày một ngày hai.

Khương Tự cũng bởi mà thiếu cảnh giác, giao tiếp với Chân Thế Thành vài nàng sâu sắc hiểu , thể bỏ qua bất luận một chi tiết nhỏ nào.

Con thuyền Lão Tần thuê tới nhất định xử lý thích đáng.

Nàng hãy còn nhớ tình cảnh Dương Thịnh Tài dùng sức bám mép thuyền bò lên , kết quả Dương Thịnh Tài một nữa chìm xuống nước, cuối cùng lặng yên một tiếng động c.h.ế.t ở đáy sông, mép thuyền tám chín phần mười sẽ lưu dấu vết của gã.

Chân Thế Thành là trí tuệ lớn, nếu như tay từ thuê thuyền từ tối hôm qua, kiểm tra tàu, một khi phát hiện những dấu vết đó lẽ thể suy đoán thuê thuyền vấn đề. Như tìm hiểu nguồn gốc, thì dù nàng dặn dò lão Tần khi thuê thuyền che dấu dáng , cũng thể xuất hiện tình huống khó thể khống chế.

Khương Tự đương nhiên bởi vì bản sơ ý chủ quan mà chọc phiền toái .

“Lão Tần cô nương yên tâm, đều xử lý thỏa đáng .”

“Vậy là .” Khương Tự .

Đối với năng lực của lão Tần nàng vẫn tin , bằng đêm qua cũng sẽ mắt thấy Nhị ca rơi xuống nước mà vẫn yên tâm như .

Sông Kim Thủy cũng chảy xiết, là một con sông dài mười phần ôn nhu, vì thế mới thích hợp cho những thuyền hoa du thuyền rong chơi ở đây, cung cấp một nơi cho tiêu d.a.o tự tại.

là vì điểm , lấy thủ cùng khả năng bơi của Lão Tần kịp thời cứu Nhị ca lên thể là vạn vô nhất thất.

A Man cho tới hôm nay còn hồi thần từ trong “Tư thế oai hùng” g.i.ế.c của chủ tử nhà , đầy mặt sùng bái : “Cô nương, ngài xử lý con thuyền ? Nô tỳ truyền lời cho lão Tần, lão Tần cũng ngài quá lợi hại, quả thực liệu sự như thần.”

Cố Diệp Phi

Khương Tự tự giễu một tiếng: “Ta nào lợi hại như , chẳng qua bởi vì phi thường coi trọng, mới nghĩ nhiều hơn thôi.”

Nàng trọng sinh mà về, nhân sinh đương nhiên chỉ hai chữ “Báo thù”, song bảo hộ nhân là một trong những chuyện quan trọng nhất, bằng cứ để vận rủi kiếp tiến đến, một tiêu d.a.o tự tại ?

Nàng tuyệt đối điều , cho nên mặc dù tay nhiễm m.á.u tươi cũng tiếc.

Trong Thuận Thiên Phủ, Chân Thế Thành chắp tay lưng chậm rãi dạo bước.

Không lâu đây, ngỗ tác bẩm báo với một sự kiện.

Ngỗ tác từ trong móng tay c.h.ế.t tìm vụn gỗ!

Này thuyết minh cái gì?

Thông qua đám Thôi Dật kể , tối hôm qua thuyền hoa bốc cháy lớn mấy bọn họ tất cả đều cùng nhảy từ cửa sổ xuống sông, cách khác vụn gỗ trong tay c.h.ế.t liên quan đến thuyền hoa.

Như tình huống trong móng tay c.h.ế.t xuất hiện vụn gỗ khả năng nhất là cái gì đây?

Chân Thế Thành là một cực kỳ dám tưởng tượng giả thiết, nhanh một suy đoán lớn mật hiện lên trong đầu : Người c.h.ế.t nhảy xuống sông, trong cơn hoảng hốt sẽ chọn bơi về phía con thuyền gần nhất, đó bám chặt lấy mép thuyền hoặc là mái chèo thuyền.

Chính là cũng cứu, còn ở trong móng tay lưu vụn gỗ.

Kỳ thật Dương Thịnh Tài cứu là một việc Chân Thế Thành khó hiểu nhất.

Hắn tự sông Kim Thủy quan sát, dòng nước mười phần nhẹ nhàng, huống chi ban đêm đèn đuốc sáng trưng, con thuyền ở ngay phụ cận, tại cứu chứ? Phải rằng thuyền hoa ngoài Dương Thịnh Tài còn khác, cho dù là Nhị công tử Đông Bình Bá phủ uống nhiều rơi xuống nước cũng cứu lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/a-tu-kiep-sau-minh-lai-gap-nhau-em-nhe/chuong-235-ket-thuc.html.]

Chân Thế Thành suy xét đến mấy điều , suy đoán càng thêm rõ ràng: Người c.h.ế.t cầu cứu , tám chín phần mười chính là hung thủ!

Nói cách khác tiểu quan còn đồng lõa, bọn họ ít nhất một con thuyền, nếu vận khí , chừng thể ở mép thuyền hoặc là nơi nào đó tìm dấu vết móng tay c.h.ế.t lưu .

Chân Thế Thành nghĩ đến những chỗ , tâm tình cũng lắm.

Cứ việc khi phá án sẽ lấy thái độ công chính, vô luận c.h.ế.t phận gì, tìm chân tướng mới là việc nên , nhưng Dương Thịnh Tài c.h.ế.t xác thật cảm thấy đại khoái nhân tâm.

Kẻ cặn bã như , mới mười mấy tuổi dính ít mạng , sống đến già còn hại bao nhiêu .

Vô luận trong lòng nghĩ như thế nào, Chân Thế Thành vẫn quyết đoán phân phó: “Trước dò hỏi chủ nhân những du thuyền xem, hôm qua ai thuê thuyền , nếu như , con thuyền trả .”

Cấp lĩnh mệnh mà , bao lâu một thuộc hạ khác tới báo: “Đại nhân, của Lễ Bộ Thượng Thư phủ tới.”

Chân Thế Thành gật gật đầu, nhấc chân đường thính.

Lễ Bộ Thượng Thư phủ tới là phụ của Dương Thịnh Tài, lúc Dương phụ hai mắt đỏ sậm, mặt sưng vù, thoạt thực tiều tụy.

Người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, phóng tới đầu bất luận kẻ nào đều là nỗi đau khó thể thừa nhận.

Chân Thế Thành mặc dù chẳng tí hảo cảm nào với Dương Thịnh Tài, nhưng với Dương phụ chứa lòng đồng tình, ngữ khí ôn hòa chào hỏi: “Dương chú ý thể nha.”

Dương phụ lạnh: “Chân đại nhân đừng mấy lời , tiểu quan phóng hỏa tìm ?”

Ông mặc dù còn hai đứa con thứ tuổi còn nhỏ, nhưng con vợ cả chỉ một bảo bối quý giá là Dương Thịnh Tài, dù bình thường con trai trưởng thường xuyên gây hoạ tránh đánh chửi, nhưng cưng đến tận xương cốt.

Hiện giờ con trai mất , nếu như thể tìm hung thủ, ông hận thể dùng một mồi lửa đốt trụi Thuận Thiên Phủ.

“Chưa tìm .” Thấy đối phương thái độ , giọng điệu của Chân Thế Thành cũng lãnh đạm xuống.

Lễ Bộ Thượng Thư phủ như thế nào?

Hắn thể vị trí phủ Doãn Thuận Thiên, chẳng lẽ sợ dọa ?

Chân Thế Thành là từ nhà nghèo từng bước một bò lên, như khi còn trẻ lẽ căn cơ, nhưng thể địa vị như hôm nay, tuyệt chỉ suy nghĩ đơn giản như quan viên gia thế.

“ Đều qua một đêm, vì còn tìm ?” Dương phụ tức giận ép hỏi.

Chân Thế Thành nhanh chậm vuốt râu: “Đêm qua sông Kim Thủy ít nhất mấy ngàn , Dương lẽ nào cho rằng bản quan là thần tiên ba đầu sáu tay, bấm tay tính toán là thể ở nơi nào? Với cả, tiểu quan cũng nhảy sông, chừng như suy đoán c.h.ế.t đuối .”

Hừ, con thế ắt cha thế , còn linh tinh nữa mặc kệ luôn, giao cho Tam Pháp Ti tra . Điều tra hung thủ là ai, phát cho một lá cờ thưởng!

Chân Thế Thành bao giờ là cứng nhắc cổ hủ, là phủ Doãn Thuận Thiên chỉ lo phá án, chỉ bởi vì cảm thấy hứng thú với cục nhất nên mới đầu nhập nhiều nhất, kỳ thật ngẫu nhiên phủi tay vứt cho khác cũng thể .

“Vậy ngươi xem đến tột cùng khi nào mới thể tìm ?”

“Cái khó . Dương hỏi như đúng là khó bản quan.”

“Ngươi!” Dương phụ cực kỳ phát tiết một hồi lửa giận, chính là đối mặt với khuôn mặt trầm lạnh nhạt của Chân Thế Thành, phát tác .

“Ta cứu Nhị công tử Đông Bình Bá phủ chính là thủ hạ của Chân đại nhân, hiện tại hoài nghi nọ liên quan đến cái c.h.ế.t của khuyển tử. Chân đại nhân kêu nọ cho gặp cái .”

Không thể căng với Chân Thế Thành, ít nhất thể dễ dàng tha thứ cho tên nha dịch cứu tiểu tử của Đông Bình Bá phủ cứu con của ông!

Chân Thế Thành ngữ khí cổ quái: “ Dương gặp thủ hạ của ?”

Loading...