A TỰ, KIẾP SAU MÌNH LẠI GẶP NHAU EM NHÉ. - Chương 338: Cáo trạng

Cập nhật lúc: 2024-11-29 12:49:08
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dọc theo đường , A Man hãy còn tức c.h.ế.t .

“Ai nha, thế mà đăng đồ tử như . Chỉ tiếc cho dù của chúng , thiếu chút nữa đập hỏng luôn……”

Khương Tự bước càng nhanh hơn.

A Man tiếp tục oán niệm: “Cô nương, nọ tự xông nhà dân, chúng hẳn áp giải gã báo quan, cứ như chạy mất bây giờ?”

“Gã hẳn là trưởng của Đậu biểu cô.” Khương Tự nhẹ nhàng bâng quơ một câu.

A Man đột nhiên mở to hai mắt : “Chính là vị Đậu biểu cô hôm nay tới?”

Khương Tự gật đầu.

A Man càng kinh ngạc, ngay cả chuyện đều lắp bắp: “Cô, cô nương, gã, gã đùa giỡn ngài……”

Bối phận chênh lệch nha —— Không đúng, cùng thế hệ cũng thể đùa giỡn!

mà chênh lệch bối phận vẫn quá khiếp sợ , đây, đây quả thực hoang đường……

A Man cẩn thận đánh giá thần sắc Khương Tự, phát hiện chủ tử nhà mặt gợn sóng, chỉ là bước chân nhanh.

“Cô nương đừng chấp nhặt ba loại đó.” Tiểu nha nỗ lực suy nghĩ tìm từ an ủi.

Cô nương mặt ngoài bình tĩnh như , trong lòng nhất định tức điên .

Đổi ai tức chứ, trưởng bối đùa giỡn……

A Man tưởng tượng, liền hận thể trở đá thêm mấy đá.

Khương Tự cong môi: “Ai chấp nhặt loại đó? Đợi lát gặp đại lão gia, nhớ rõ như ……”

Khương An Thành đang vùi ở thư phòng xem sách giải trí, Khương Tự tới, vội giấu sách kệ sách, đổi một cuốn sách sử lật xem.

" Đang tuyết rơi, Tự Nhi còn tới đây?”

Khương Tự ở cửa dậm dậm chân, cởi xuống áo choàng đỏ thẫm giao cho A Man, cúi đầu .

Khương An Thành nhanh phát hiện thích hợp, đang nghiêng khỏi thẳng: “Tự Nhi?”

Cố Diệp Phi

Khương Tự ngẩng đầu, nước mắt treo ở lông mi, như rơi mà rơi.

Khương An Thành kinh hãi, thoắt cái lên: “Tự Nhi rốt cuộc thế ?”

Nữ nhi thế mà .

Trên công đường nữ nhi thể mắng Chu gia đến nỗi dám ngẩng đầu, hiện tại vì ?

Tất nhiên là thiên đại ủy khuất!

Khương An Thành càng nghĩ càng sốt ruột, duỗi tay đỡ nữ nhi thích hợp, nhất thời cũng tay nên gác ở nơi nào.

Khương Tự duỗi tay, túm lấy ống tay áo Khương An Thành: “Phụ , khinh bạc con……”

Khương An Thành một suýt nữa lên nổi, đỡ vách tường bình , quát: “Người ?”

Ông g.i.ế.c c.h.ế.t cái tên đăng đồ tử !

Khương Tự cầm ống tay áo Khương An Thành một lời.

A Man ở một bên nhanh mồm nhanh miệng : “Lão gia ngài , nô tỳ bồi cô nương sang bên đây, ở trong vườn nhà thế mà gặp một nam nhân……”

Thấy sắc mặt Khương An Thành xanh ba phần, tiểu nha gật đầu thật mạnh: “Ngài lầm, ở trong vườn nhà thế mà một nam nhân trẻ tuổi xa lạ!”

“Sau đó thì ?” Gân xanh thái dương Khương An Thành giật thình thịch, nếu ống tay áo còn nữ nhi túm phận đăng đồ tử , sớm xách đao xông ngoài.

“Sau đó đăng đồ tử liền chạy gần cô nương, chặn đường cho cô nương , còn cầm tay cô nương…… Cô nương cùng với nô tỳ thật vất vả mới thoát , đến bây giờ còn dọa đến chân mềm nhũn đây.”

Khương An Thành về phía Khương Tự, cắn răng hỏi: “Thật sự?”

Khương Tự nhẹ nhàng gật đầu.

“Khốn kiếp!” Khương An Thành một cước đá bay ghế nhỏ mặt.

Đáng thương ghế nhỏ còn tám phần mới, cứ như tan đàn xẻ nghé.

Hơi bình tĩnh chút, Khương An Thành truy vấn: “ Sau đó đó chạy ? Có nhớ rõ bộ dáng gã ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/a-tu-kiep-sau-minh-lai-gap-nhau-em-nhe/chuong-338-cao-trang.html.]

A Man tránh vấn đề thứ nhất, trực tiếp trả lời câu phía : “Nhìn dáng vẻ hơn hai mươi, mặc một bộ áo xám chuột, giống hạ nhân.”

Khương An Thành sửng sốt, trong đầu đột nhiên hiện lên một .

Vị biểu mới đến Bá phủ hôm nay, mặc đúng là một bộ áo xám chuột……

Nghĩ đến đây, lửa giận của Khương An Thành trực tiếp bốc cao, cơ hồ trung vọt tới tận trời.

Làm biểu thúc đùa giỡn cháu gái họ, quả thực khiến giận sôi!

Không , ông tìm hỗn trướng tính sổ.

Hé mắt nữ nhi, Khương An Thành cố gắng nén giận, an ủi: “Tự Nhi, đưa con về Hải Đường Cư, còn về chuyện hôm nay con trăm triệu để trong lòng, vi phụ chắc chắn tìm đó hung hăng tấu cho một trận.”

“Người đó là ai thế ạ?”

Khương An Thành hỏi đến cứng , giơ tay sờ sờ chóp mũi: “Hiện tại còn , vi phụ sẽ tra.”

“A Man, ngươi ngoài .” Khương Tự .

A Man lui ngoài, trong thư phòng chỉ còn cha con hai .

Khương An Thành lo lắng: “Tự Nhi?”

Khương Tự Khương An Thành: “Phụ đó là ai ?”

Khương An Thành sắc mặt biến đổi, đột nhiên áp lực lớn lao.

“Nữ nhi suy nghĩ một đường, đó ban ngày ban mặt xuất hiện ở trong vườn nhà , tất nhiên tiểu tặc, cũng hạ nhân nhà ai, như tám chín phần mười chính là khách nhân của phụ hoặc các thúc thúc.” Khương Tự mím môi, mặt hiện lên khó xử, “Nữ nhi hôm nay mới bái kiến biểu cô Đậu gia đường xa tới đây xong, tới cùng Đậu biểu cô còn một vị biểu thúc……”

Khương An Thành chật vật dời ánh mắt.

Nói dối nữ nhi thấu tại chỗ, còn gì hổ hơn cái , đều là cái đồ hỗn trướng Đậu Khải Đồng hại, đầu ông nhất định đánh gãy chân vương bát đản đuổi khỏi cửa!

“Phụ định như thế nào?”

“Đánh gãy chân chó của gã đuổi !”

Khương Tự thở dài: “Phụ , ngài nếu như , chuyện nữ nhi gã khinh bạc chẳng sẽ truyền ngoài?”

Khương An Thành lập tức choáng váng. 

Tự Nhi lo lắng sai, Đậu Khải Đồng con ch.ó con mèo gì, mà là biểu nhà dì của ông, đường xa mà đến ông đánh một trận đuổi , mặc cho ai đều trong đó vấn đề, một khi tra đến cùng chuyện Tự Nhi gặp liền giấu .

Cái loại bùn nhão Đậu Khải Đồng mất mặt hổ cả, nhưng Tự Nhi thể hất loại nước bẩn ?

Càng nghĩ càng cảm thấy nén giận, Khương An Thành dùng sức đ.ấ.m đầu.

“Phụ , ngài đừng tức giận.”

Khương An Thành về phía Khương Tự.

Khương Tự cong môi : “Nữ nhi hiện tại cũng tức, đối phương là nào, về cách xa là .”

“Nhất định cách xa.” Khương An Thành cân nhắc cơ hội vẫn hung hăng giáo huấn Đậu Khải Đồng một trận, chẳng qua thể là hiện tại.

“Phụ cũng cách xa.”

Khương An Thành ngẩn , đó nghiêm mặt gật đầu: “Đó là đương nhiên.”

Khương Tự lúc mới yên tâm .

Nàng yên tâm, đương nhiên bởi vì cái loại bùn nhão Đậu biểu thúc sẽ thu thập như thế nào, mà là trải qua chuyện phụ chắc chắn sẽ cách Đậu biểu cô xa.

Ở điểm , Khương Tự hiểu rõ phụ của .

Đối mặt với của khinh bạc nữ nhi của , ấn tượng bẩm sinh của ông đối với Đậu biểu cô trực tiếp rớt xuống lòng đất, về Đậu biểu cô thể tới gần phụ trong vòng một trượng coi như nàng thua.

, Tự Nhi tới tìm chuyện gì?”

Khương Tự ánh mắt lóe lóe, giơ tay vén tóc rời tai: “ Làm cho phụ một đôi giày, phụ thử xem chân .”

“Vừa chân, chân.” Khương An Thành nhận giày đưa tới, còn thử liên thanh .

Nhìn khuôn mặt cực kỳ tương  tự vong thê , Khương An Thành lặng lẽ đỏ khóe mắt.

Nữ nhi thật sự trưởng thành , cũng sẽ tiện nghi cho đống cứt trâu nào!

Khương đại lão gia đột nhiên tràn ngập ác ý với nam nhân lập gia đình ngoài họ Khương một cách sâu sắc. 

Loading...