A TỰ, KIẾP SAU MÌNH LẠI GẶP NHAU EM NHÉ. - Chương 634: Cáo trạng
Cập nhật lúc: 2024-12-01 10:31:17
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai gã hộ vệ của Tề Vương phủ sắc mặt đại biến, nhanh chóng chạy về phương hướng Khương Tự chỉ.
Hai hộ vệ Yến Vương phủ thấy thế đuổi theo.
A Man một tay chống nạnh hô: “ Hai các ngươi ngốc , còn mau tới chiếu cố Vương phi!”
Đuổi cái gì mà đuổi, ngựa phát điên khẳng định là Tề Vương phi động tay động chân, để cho nữ nhân xa té c.h.ế.t .
Cũng chủ tử nghĩ như thế nào, trong phủ nhiều hộ vệ khôn khéo tài giỏi như , chỉ mang hai tên ngu ngốc theo, ngay cả Long Đán cũng mạnh hơn hai tên ngốc nhiều.
Khương Tự thấy biểu tình của A Man liền tiểu nha đang nghĩ cái gì, bất giác mỉm .
Chính là chọn hai tên hộ vệ nhanh nhẹn theo, mới thuận lợi hố Tề Vương phi một phen.
Hai gã hộ vệ A Man la như , khỏi dừng bước.
Khương Tự khôi phục dáng vẻ hết kinh hồn, thúc giục : “Các ngươi mau hỗ trợ.”
“Vâng.”
Mắt thấy hai gã thị vệ chạy xa, A Man bất mãn bĩu môi: “Chủ tử ——”
Khương Tự nhàn nhạt : “Chúng cũng theo xem.”
“Chủ tử, y phục của ngài rách ……”
Bởi vì lúc ở trong xe ngựa, kiện áo choàng lông Tuyết Hồ cởi , nên lúc Khương Tự chỉ mặc một váy áo màu xanh lá, cúi đầu liền thấy làn váy kéo rách, váy áo là bụi đất.
“Không cần quản mấy cái , xem xem.” Khương Tự để bụng chút nào, nhấc chân chạy về phương hướng .
Vừa di chuyển, mới nhận chân mơ hồ đau đớn, đại khái là lúc từ xe ngựa nhảy xuống thương .
Thấy Khương Tự động tác chậm chạp, A Man sợ hãi giật , thanh âm cũng đổi: “Chủ tử, ngài thương ?”
Mặt Khương Tự trầm xuống: “Không cần dong dài, theo .”
Vừa thấy mặt chủ tử đổi sắc, A Man dám nữa, lên vài bước đột nhiên cúi xuống cõng Khương Tự lên, cất bước chạy như bay.
Khương Tự ở lưng A Man, biểu tình ngẩn ngơ: “A Man, ngươi ——”
Tiểu nha chạy băng băng mà mặt đỏ thở loạn, đáp giòn tan: “Chủ tử cần lo lắng, nô tỳ sức lớn lắm.”
Dù một bữa ăn thêm hai cái bánh bao cũng ăn .
Ngẫm đám A Xảo thỉnh thoảng ghẹo nàng ăn lượng cơm lớn, A Man liền cảm thấy buồn .
Ăn ít sẽ sức, đến lúc mấu chốt thể cõng chủ tử chạy như bay ? Mỗi chủ tử đại sự đều mang theo nàng, mấy nàng cũng nghĩ xem là vì cái gì?
A Man đắc ý nghĩ, chân hề chậm trễ, nhanh đuổi kịp mấy tên hộ vệ.
Mà lúc chạy tới bên vách núi.
Khương Tự thấy hai hộ vệ của Tề Vương phủ đang kéo Tề Vương phi từ bên vách núi lên, nhất thời tâm tình phức tạp.
Nàng kiên trì đuổi theo, chính là nghĩ đến khả năng .
Kiếp nàng trực tiếp rớt xuống vách núi, mà là cây nhỏ sinh trưởng bên vách núi chặn , Tề Vương phi cũng khả năng gặp tình huống .
Dù vách núi vẫn là vách núi , gốc cây nhỏ lúc vẫn sinh trưởng ở chỗ cũ.
Khác chính là, kiếp đuổi tới chính là Tề Vương phi, cho nên chờ đợi nàng là tử cục, mà hiện giờ đuổi tới chính là hộ vệ Tề Vương phủ, Tề Vương phi cứu trợ.
Tiếc nuối ?
Khương Tự loại cảm giác , thậm chí khi tỉnh táo , Tề vương phi té xỉu ở trong n.g.ự.c hộ vệ còn chút thương hại.
Có đôi lúc, sống còn bi thảm hơn cả chết, chắc hẳn Tề Vương phi may mắn sống sót sẽ nhanh chóng hiểu đạo lý .
“Tề Vương phi thế nào?” Khương Tự hiệu cho A Man thả nàng xuống, chậm rãi qua.
Tên hộ vệ ôm Tề Vương phi chằm chằm hai đường cắt sâu hoắm bên má của Tề Vương phi, vẻ mặt sợ hãi.
Một tiếng thét chói tai vang lên: “Vương phi, Vương phi ngài ?”
Tỳ nữ của Tề Vương phi nhào qua, hoảng sợ đến bưng kín miệng, ánh mắt gắt gao chằm chằm mặt Tề Vương phi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/a-tu-kiep-sau-minh-lai-gap-nhau-em-nhe/chuong-634-cao-trang.html.]
Mặt của Vương phi ——
Khương Tự giơ tay nhẹ nhàng xoa xoa gương mặt, xúc cảm bóng loáng mịn màng.
Lúc nàng treo ở bên vách núi, mơ hồ thể cảm giác gương mặt đau đớn, lẽ lúc đó nàng cũng như Tề Vương phi bây giờ, mặt mấy cục đá nhọn quẹt thương.
nàng lúc cảm thấy quá đau, trong lòng đều là ý nghĩ sống sót.
“Vương phi, Vương phi ngài tỉnh !” Tỳ nữ của Tề Vương phi lo sợ yên gọi.
Tề Vương phi dựa ở hộ vệ hề phản ứng.
Lúc bốn bà tử cũng chạy tới, hai bà tử Tề Vương phủ thấy thế bắt đầu hô to gọi nhỏ.
“Đều câm miệng !” Khương Tự quát lạnh một tiếng.
Tất cả yên tĩnh, khỏi qua.
Cố Diệp Phi
Khương Tự A Man đỡ lên phía hai bước, thanh âm lạnh lùng sắc bén: “Hôm nay ngựa nổi điên khó là do là ngoài ý . Hai vị ma ma phiên cõng Tề Vương phi về quan đạo . Hai hộ vệ Vương phủ lưu một trông coi hiện trường, hai khác che chở chúng trở về thành. Ngoài —— “
Nói tới đây, Khương Tự dừng, về phía xa phu sắc mặt thảm đạm cách đó xa: “ Khống chế tên xa phu cho , giải đến Thuận Thiên Phủ!”
Xa phu ngẩn ngơ.
Hắn chút theo kịp suy nghĩ của Yến Vương phi, coi như vấn đề , nhưng vì giải đến Thuận Thiên Phủ?
Khương Tự xong, hộ vệ Tề Vương phủ còn phản ứng, hai hộ vệ của Yến Vương phủ lập tức hùng hổ về phía xa phu.
Bọn họ coi như , hôm nay Vương phi gặp nạn, chừng chính là do xa phu hãm hại!
May mắn hiện tại xảy chuyện chính là Tề Vương phi, nếu đổi thành Vương phi của bọn họ, chờ Vương gia từ phương Nam trở về lột da bọn họ mới là lạ.
Xa phu như ở trong mộng mới tỉnh, đầu bỏ chạy.
“Mơ tưởng chạy!” Sớm chuẩn A Man ném một cục đá, đập trúng ngay ót xa phu.
Xa phu mắt trợn trắng, ngã bịch xuống đất.
A Man nhảy dựng lên: “Ha, ném trúng!”
Nàng ngay hai tên hộ vệ ngu ngốc đáng tin mà, vẫn là A Man nàng tay mắt lanh lẹ.
Một thị vệ cúi , thăm dò thở xa phu.
A Man thấy thế đột nhiên bụm miệng, đầu lăng lăng Khương Tự: “Chủ tử, nô tỳ sẽ ném c.h.ế.t luôn chứ?”
Chủ tử xa phu vấn đề, nếu như nàng ném c.h.ế.t chẳng phiền toái!
“Không chết.” Hộ vệ kêu lên một tiếng.
A Man vui vẻ trở , đó xụ mặt: “Không c.h.ế.t còn mau nhấc lên, Vương phi , áp giải đến Thuận Thiên Phủ đấy.”
Tiểu nha xong vây lấy Khương Tự, dò hỏi: “Chủ tử, chúng là hồi Vương phủ, là cùng Thuận Thiên Phủ?”
Khương Tự Tề Vương phi còn đang hôn mê, mặt vô biểu tình : “Để một Thuận Thiên Phủ rõ chân tướng với Chân đại nhân là .”
“Vậy chúng hồi phủ ——”
“Không, tiến cung .”
Lời , đều ngây , đặc biệt là nha , bà tử, hộ vệ của Tề Vương phủ đều là vẻ mặt kinh ngạc.
Khương Tự cũng để ý đám bọn họ, trầm giọng : “Tề Vương phi cần cứu chữa, nên trì hoãn thời gian nữa, bây giờ thôi.”
Nếu Tề Vương phi chết, nàng tự nhiên một phần đại lễ tặng cho nàng .
Lần chỉ Thuận Thiên Phủ báo quan cũng xong, nàng còn đến chỗ Hoàng Thượng cáo trạng.
Yến Vương phủ cùng Tề Vương phủ đều một hộ vệ lưu , những khác trở kinh thành như thế nào cần tỉ mỉ.
Khương Tự một giây cũng trì hoãn, thẳng đến hoàng cung.
Tề vương vẫn luôn tổ trong thư phòng ngoài đang chờ mong nhận tin tức thì một bà tử vội vội vàng vàng trở về truyền tin.
“Vương gia, xong , Vương phi xảy chuyện!”