A Uyển - Chương 65: Tiểu yêu tinh (1)

Cập nhật lúc: 2024-10-16 04:39:47
Lượt xem: 658

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi đều Hứa Nghiên Hành một khi quyết tâm việc gì, từ đến nay luôn hành động mạnh mẽ vang dội, tốc chiến tốc thắng, tuyệt đối cho khác cơ hội nhiều lời thừa thãi vô nghĩa.

Ngày hôm triều, báo với Tiểu Hoàng đế về việc kiểm tra nghiêm ngặt các thương khách trong nước, Tiểu Hoàng đế gần đây cũng học nhiều điều, hiểu hơn, rằng đây là ý chỉ khi phụ hoàng còn tại vị để , vì , “Thái phó đại nhân cứ việc để ý mà , là ai cũng nương tay.”

“Thần lĩnh chỉ.” Hứa Nghiên Hành xong xuống ngự ỷ bên cạnh, ánh mắt sâu thẳm lướt qua bên , âm thanh lạnh lùng , “Các vị đại nhân điều gì ?”

Việc kiểm tra thương khách năm đều do Hộ Bộ đảm nhiệm, vì Hộ Bộ Thượng thư thấy, lập tức giữa đại điện, nơm nớp lo sợ , “Việc Thái phó đại nhân cần lo lắng, cứ giao cho hạ nhân .”

Hứa Nghiên Hành gật đầu, nhưng chậm rãi , “Hoàng thành Nghiệp Đô giao cho Tôn Nhạc Khang, ngươi phụ trách những nơi khác.”

Tôn Nhạc Khang là thống lĩnh cấm quân, ai chẳng tín của Hứa Thái phó? Lần Hứa Nghiên Hành đột nhiên để tín của kiểm tra việc , chẳng lý do lớn nào đó ?

Mọi dám nghĩ nhiều, miễn là bản phạm tội là , việc tra thế nào, ai tra thì chẳng liên quan gì đến bọn họ.

Tin tức lan truyền nhanh, bộ Nghiệp Đô bắt đầu chút xao động bất an, dù ngoài Vệ gia, vẫn mấy thần tử tham lam thò tay giới thương nhân.

* * * * * *

Trong Hành Dương cung bỗng vang lên tiếng ầm ầm, Lục Hà và Lục Lan co rúm ở một bên, trong điện gần như đập hết thứ thể đập , một tiểu nha đến vài câu với Vệ Thái phi, bà bỗng nổi giận.

“Nàng đến ?” Vệ Thái phi đá những mảnh sứ trắng mặt đất, hỏi các nàng .

Lục Hà run rẩy đáp, “Nương nương, giờ A Uyển gì cũng là Thái phó phu nhân, thể như , chúng chỉ gọi một tiếng là liền đến?”

Mỗi bước mỗi xa

Bộ mặt Vệ Thái phi rốt cuộc còn vẻ hiền lành như , nghiến răng nghiến lợi , “Nàng quên mất phận đây của !” Nói xong liền bước nhanh ngoài.

“Nương nương, ngài ?”

“Nàng đến gặp bản cung, bản cung tự tìm nàng ,” Vệ Thái phi chỉ Lục Lan, “Ngươi tìm Thượng Thanh Vân, bản cung ngoài.”

Chưa xong bên ngoài giọng nhỏ nhẹ vang lên, “Bọn ở đây, nương nương cần gọi tiểu nha đầu tìm nữa.”

Chỉ thấy Thượng Thanh Vân vuốt ve cây phất trần ở cánh tay, ở sân ngoài điện, lưng là một đám tiểu thái giám cúi thấp đầu. “Nương nương, để bọn một câu, tùy tiện ngoài cung rốt cuộc cũng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/a-uyen/chuong-65-tieu-yeu-tinh-1.html.]

Vệ Thái phi khẽ ho khan một tiếng, , “Vậy còn phiền Thượng tổng quản.”

Đây là còn trông cậy ân tình năm xưa, Thượng Thanh Vân cũng ơn, đó cũng âm thầm vài việc cho bà, chỉ là, mặc dù ông là đại tổng quản trong cung, nhưng quyền lực lớn đến , rốt cuộc vẫn chỉ là nô tài, còn Thái hậu nương nương, Hoàng thượng đang , quan trọng là hôm nay đến đây vẫn là phụng lệnh của Hứa Thái phó.

Làm khó, nô tài càng khó.

Ông hừ một tiếng, đó , nhóm tiểu thái giám lập tức tiến gần, “Canh giữ chặt Hành Dương cung , bất luận là ai cũng .”

Nói xong liền bước nhanh rời , Vệ Thái phi ở phía cuối cùng giữ nổi vẻ đoan trang, lớn tiếng gọi vài , nhưng thấy ông , mấy thái giám chặt chẽ bao vây Hành Dương cung, khiến bà thể bước thêm một bước nào nữa.

* * * * * *

Cỗ kiệu chậm rãi dừng cửa lớn Hứa phủ, Hứa Nghiên Hành đưa tay xoa xoa khóe mắt, yên một lúc mới khom từ bên trong bước ngoài.

Vừa trong phủ, thấy Tiêu Sâm tiến , “Đại nhân, sắp xếp xung quanh Vệ phủ .”

“Để Tôn Nhạc Khang điều tra rõ ràng, mang theo sổ sách từ thôn trang và quản sự của Vệ phủ.”

Tiêu Sâm do dự , “Nếu quản sự nhận Vệ gia thì ?”

“Có nghiêm hình bức cung ? Có cần bản quan tự ?” Hứa Nghiên Hành xong liền thẳng đến Nguyệt Tây Các.

Nguyệt Tây Các lúc khi xây dựng, chọn vị trí hướng mặt trời, lúc chỉ thấy những tia sáng vàng rực rỡ từ các khe cửa chiếu , tạo thành những vệt sáng như rắc bụi vàng lên thảm đỏ.

Người mà luôn nhớ nhung, lúc đang lưng về phía , khoanh chân thảm mềm mại, mặc bộ váy màu vàng nhạt, nửa dựa bàn, tóc búi cao, để lộ phần cổ trắng mịn, thêm ánh nắng ấm áp rọi xuống, cả như một chú mèo lười biếng.

Hứa Nghiên Hành từ từ tiến gần, thấy nàng đang cầm một cuốn sách, lẽ đang say mê, nhận sự hiện diện của .

“Làm nghĩ đến việc cái ?” Hứa Nghiên Hành đến gần, kỹ thì thấy đó là sổ sách phòng thu chi của Hứa phủ.

A Uyển âm thanh, ngạc nhiên xoay , con ngươi lập tức sáng lên, “Sao về ?”

“Việc xử lý gần xong,” Trên mặt chút mệt mỏi, Hứa Nghiên Hành đưa tay lấy sổ sách để sang một bên, “Trong phủ mời phụ trách sổ sách, cần nàng tự lo lắng.”

A Uyển ôm cánh tay , , “Chu ma ma , phủ trạch của Hứa phủ lớn như , vài chục nhân khẩu, với tư cách là nữ chủ nhân nắm rõ tình hình, nếu chuyện gì xảy , thể giải quyết, nghĩ thấy bà cũng lý, nên định xem xét kỹ, buổi chiều còn cùng quản gia kiểm kê phòng kho trong nhà nữa.”

Loading...