Khi đánh răng,  nghĩ về cái tên mà Bùi Ân  nhắc đến.
Tô Lệnh Úc.
Văn Điềm  từng  qua cái tên . Mấy ngày nay, chuyện liên quan đến Giang Cảnh ở trường học luôn hot, nên  cũng  tránh khỏi  loáng thoáng vài điều.
Nghe  Tô Lệnh Úc là một doanh nhân giàu  và cũng từng là bạn giường của Giang Cảnh. So với những Omega khác, tính cách của y   khác biệt:  mềm mại, dễ bảo mà   khó nắm bắt, phong lưu, ngang ngược. Tuy nhiên, y  là  duy nhất rời khỏi phòng Giang Cảnh mà   thương chút nào.
Vì thế,   đồn đoán rằng Giang Cảnh vốn chán ghét kiểu Omega ngoan ngoãn, ngược   thích những  cá tính như Tô Lệnh Úc, càng dữ càng thú vị.
Sau khi rửa mặt và  quần áo xong, Văn Điềm lê dép  phòng khách. Ngay lập tức,   thấy một    cửa.
Chắc hẳn đó là Tô Lệnh Úc.
Y mặc trang phục đơn giản, dáng vẻ tùy ý nhưng  kém phần quyến rũ. Đôi mắt hồ ly dài mang vẻ phong tình,  sống mũi cao còn  một nốt ruồi duyên. Tất cả kết hợp với khí chất đầy mê hoặc, khiến  đối diện khó lòng rời mắt.
So với Văn Điềm, Tô Lệnh Úc cao hơn hẳn một nửa cái đầu. Từ cơ bắp khỏe khoắn  cánh tay,  thể thấy y chắc chắn là  thường xuyên tập luyện. Khí chất    giống với hình tượng mảnh mai thường thấy ở Omega.
Văn Điềm  khỏi ngưỡng mộ. Nếu  là Giang Cảnh,  lẽ  cũng sẽ thích mẫu  như Tô Lệnh Úc.
Khi Giang Cảnh  bước , ánh mắt lập tức dừng    Văn Điềm. Nhìn thấy vẻ mặt ngưỡng mộ rõ rệt của  dành cho Tô Lệnh Úc, sắc mặt  lập tức tối sầm  như đáy nồi.
Giang Cảnh  đầu,  Tô Lệnh Úc, giọng  đầy vẻ lạnh nhạt và khó chịu:
“Ba ngày hai  chạy đến đây,   thấy phiền ?”
Tô Lệnh Úc nhún vai, giọng mang theo chút châm chọc:
“ cũng  . Nếu  thể, đời   chỉ mong  gặp   cuối cùng... là tại đám tang của .”
Văn Điềm: “?”
Đại lão  tiền với tình nhân của , đều  chuyện kiểu  ?
Loại tương tác hận  thể khiến đối phương “tức chết” ... chẳng lẽ là một kiểu thú vui mới?
Văn Điềm thực sự  hiểu nổi cách nghĩ của những  giàu .
Tô Lệnh Úc bỏ qua Giang Cảnh, bước thẳng  trong phòng. Khi ánh mắt y dừng    Văn Điềm, rõ ràng  chút ngập ngừng.
Văn Điềm cũng sững sờ. Hai  đối diện  vài giây,   bỗng nhận  tình cảnh của   phần  hổ.
Cậu   phận của , cũng   phận của Tô Lệnh Úc.  trong mắt Tô Lệnh Úc,  chỉ là một Omega chẳng  từ  xuất hiện trong phòng của Giang Cảnh.
Vị trí mà Tô Lệnh Úc vốn thuộc về, giờ    chiếm mất. Chắc chắn trong lòng y ít nhiều cũng sẽ cảm thấy bực bội.
Văn Điềm cảm thấy  nên giải thích rõ ràng mối quan hệ với Giang Cảnh, nếu  sẽ ảnh hưởng đến tình cảm giữa hai  ,     trở thành “tội nhân” phá hỏng chuyện .
Sau một vài giây cân nhắc,  nghiêm túc  sang Tô Lệnh Úc, :  “Cậu đừng hiểu lầm,  với thượng tướng thật sự   gì cả.”
Giang Cảnh: “…”
Tô Lệnh Úc: “…”
Nhìn biểu cảm càng thêm nghiền ngẫm của Tô Lệnh Úc, Văn Điềm bối rối  đầu sang Giang Cảnh, mang theo chút hoang mang như  cầu cứu: “Thượng… thượng tướng…”
Tô Lệnh Úc cuối cùng cũng phản ứng. Y bật  khẽ, khóe mắt nhếch lên đầy ý trêu chọc, ánh mắt lộ rõ vẻ ám : “Tiếng gọi thượng tướng  đúng là  dễ chịu thật đấy.”
Giang Cảnh nhíu mày, giọng lạnh băng: “Cậu mà  châm chọc vài câu thì    đúng ? Nếu   chuyện gì nữa thì  nhanh .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/abo-be-omega-ngot-ngao-ngoc-nghech-biet-doc-tam/chuong-8-2.html.]
Không  tốn thêm lời,     Văn Điềm, giọng dịu  đôi chút:
“  ngoài một lát.”
Văn Điềm gật đầu: “Vâng, thượng tướng  đường cẩn thận.”
Sau khi Giang Cảnh rời , trong phòng khách chỉ còn  hai : Văn Điềm và Tô Lệnh Úc.
Nhìn vẻ mặt đầy hứng thú của Tô Lệnh Úc, Văn Điềm nghĩ rằng y  tổn thương vì sự lạnh nhạt của Giang Cảnh. Cậu mím môi, định an ủi: “Cậu đừng buồn, chờ thượng tướng  xong việc sẽ   với  thôi.”
Tô Lệnh Úc im lặng vài giây, cảm thấy  Omega  đúng là thú vị.
Y cúi xuống  Văn Điềm, giọng lười biếng hỏi:
“ Omega các  ngày thường    nhốt nhiều lắm ? Hay là để  dẫn   ngoài chơi một chút?”
——  Omega các ?
Văn Điềm  thấy cụm từ đó, trong lòng bối rối nhưng vẫn lịch sự từ chối: “Không  ,  còn   học.”
Tô Lệnh Úc bật , giọng nửa thật nửa đùa: “Tiểu hài tử ngoan thật đấy.   bây giờ dù  cũng là tình nhân của Giang Cảnh, kể cả   chuyện gì kinh thiên động địa, ai dám   với  chứ?”
Văn Điềm lúng túng: “...   .”
Tô Lệnh Úc nhướng mày, vẻ mặt đầy thắc mắc:
“Không  tiểu hài tử,   lẽ  cũng   tình nhân của Giang Cảnh?”
Văn Điềm: “...”
Cậu cảm thấy càng  chuyện với  , càng   nên trả lời thế nào.
Tô Lệnh Úc vốn   kiểu  thích dây dưa, thường nếu  từ chối, y sẽ xoay  rời  ngay.   , y thực sự thấy hứng thú với Omega  mặt .
Cậu  ngoan ngoãn,  xinh . Quan trọng hơn,  còn là  của Giang Cảnh.
Nghĩ , Tô Lệnh Úc giả vờ thở dài, khuôn mặt hiện lên chút u buồn: “ lặn lội đến đây để gặp Giang Cảnh, nhưng   chỉ bận công việc,  hề quan tâm tới . Lòng  buồn lắm,  cùng   giải sầu  ?”
Quả nhiên, Văn Điềm   liền ngập ngừng.
Tô Lệnh Úc lập tức nắm lấy cơ hội, tiếp tục: “Được , chỉ  ngoài chơi một chút thôi, sẽ   .”
Cuối cùng, Văn Điềm thỏa hiệp: “... Cũng , nhưng chỉ  một lát thôi,  còn  tiết học.”
—— Ngoan đến mức  chịu nổi, Tô Lệnh Úc nghĩ thầm. Cậu  giống như học sinh gương mẫu , thật sự  đáng yêu.
Tô Lệnh Úc  nhàn nhạt, gật đầu đồng ý.
 ngay  đó, y bắt đầu giở trò. Tô Lệnh Úc gạt Giang Cảnh,   lừa  dụ Văn Điềm đến một quán bar nổi tiếng nhất, nhưng cũng hỗn loạn nhất, ở Đức Ốc Phố.
—
Tác giả  lời  :
Các bảo bối nhớ ngủ sớm nhé ~