Ác độc nữ xứng dưỡng oa ký (Nữ phụ ác độc chăm sóc con) - Chương 73
Cập nhật lúc: 2024-06-22 14:30:09
Lượt xem: 1,827
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 73
Giang Minh Viễn xa xa về phía tấm card, với con trai: "Đây là tiền, nhưng nó chứa tiền bên trong."
"Sao nơi thể chứa tiền ?" Tinh Tinh lật qua lật tấm thẻ, tìm thấy bất kỳ khe hở nào, nên càng thêm nghi ngờ.
"Không là tiền thông thường…" Vì bé con nghi ngờ, Giang Minh Viễn giải thích kỹ lưỡng tấm thẻ nhỏ chứa tiền như thế nào.
Tinh Tinh cái hiểu cái , nhưng ba lừa dối, vì thế tấm thẻ nhỏ mà ban đầu coi trọng bỗng trở thành niềm vui mới của bé. Tinh Tinh chăm chăm tấm thẻ, như thể thấy bóng dáng của món đồ chơi mới, đó đưa tấm thẻ cho : "Mẹ cầm giúp con."
Cuối cùng, tấm thẻ ngân hàng mà Cố Minh Lệ tặng cho Tinh Tinh đến tay Trình Song. Trình Song hứa sẽ mua đồ chơi mới cho Tinh Tinh, bắt đầu tiễn khách.
Tinh Tinh ngủ với ba hai đêm, quen dần với việc ngủ cùng ba, khi thấy thúc giục, liền tự giác nắm tay ba .
Hai cha con thang máy, Tinh Tinh kéo tay ba nhỏ giọng hỏi: "Ba ơi, hôm nay con đặc biệt ngoan ?"
Giang Minh Viễn cúi đầu con trai, im lặng một lúc, chờ thang máy mở cửa mới khẽ gật đầu.
"Chúng đừng cho nhé!" Bé con nắm chặt tay, hỏi tiếp: "Bao giờ món đồ sáng long lanh sẽ đến?"
"Ngày mốt."
"Là con tặng đúng ?"
"Không." Giang Minh Viễn liếc con trai, tìm áo ngủ, phòng tắm xả nước.
"Tại ?" Tinh Tinh theo , dậm chân chịu: "Đó là con chọn mà!"
Giang Minh Viễn thử nước, đáp: "Vì ba trả tiền."
Nhắc đến tiền, bé con tự tin mười phần, giơ tay lên, dựa lưng ba, ôm cổ ba và hừ một tiếng: "Con cũng tiền."
Giang Minh Viễn ừ một tiếng, đặt Tinh Tinh sang một bên, cảm thấy cùng con nhỏ tích cực như trẻ con, liền nhượng bộ : “Lần sẽ tính cho con.”
“ con thích cái sáng long lanh đó.”
“Con thể mua một cái giống cái sáng long lanh đó.” Giang Minh Viễn gợi ý.
Ý tưởng Tinh Tinh đồng ý, bé con nghĩ ngợi một lúc, thấy cũng lý, liền ầm ĩ nữa, ngoan ngoãn phối hợp với ba cởi quần áo, chui bồn tắm đầy nước.
Bồn tắm của Giang Minh Viễn lớn đủ để bơi lội, nước quá sâu nên ngập . Tinh Tinh mải chơi với chú gà đồ chơi trong nước, khiến thời gian tắm kéo dài hơn. Giang Minh Viễn luôn ở bên cạnh theo dõi, thường kiểm tra nhiệt độ nước, thấy nước bắt đầu nguội, liền nhấc bé con khỏi bồn, đặt vòi sen rửa nữa, lau khô , áo ngủ và ôm ngoài.
Tắm xong, Tinh Tinh còn ngủ, đặt lên giường liền lăn qua lăn hai vòng, dịch đến mép giường lấy một quyển sách tranh để xem. Trong chung cư hệ thống sưởi ấm, mặc áo ngủ cũng sợ lạnh, Giang Minh Viễn lo lắng, chỉ dặn dò bé con đừng khỏi phòng, tự lấy quần áo tắm.
Giang Minh Viễn tắm nhanh, khi thì Tinh Tinh vẫn ngủ. Bé con xếp bằng giường, đặt quyển sách tranh đùi, xem .
Giang Minh Viễn lau khô tóc, đến kéo chăn lên, gọi con ngủ.
“Chờ con một lát.” Tinh Tinh cúi đầu , mắt vẫn dán trang sách, lật thêm hai trang, xem xong điều , mới hài lòng đặt sách sang một bên, tự lăn trong chăn, chủ động : “Ba ba, con cần kể chuyện.”
“Được.” Giang Minh Viễn vốn giỏi kể chuyện, con cũng nhẹ nhõm, chỉnh chăn, vỗ nhẹ vài cái: “Ngủ .”
“Dạ, ba ba ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.” Giang Minh Viễn hôn nhẹ lên trán con, hỏi khẽ: “Ngày mai con còn công ty với ba ?”
Bé con nhắm mắt lắc đầu, tay nắm đặt bên miệng, bao lâu liền ngủ say.
……
Ngày hôm , Giang Minh Viễn một , đến công ty bao lâu thì nhận điện thoại của Cố Minh Lệ.
Cố Minh Lệ gọi để truyền đạt tin tức từ Giang Húc Đông, rằng ông đồng ý nước ngoài để giúp xử lý việc kinh doanh vận tải biển.
Giang Minh Viễn xong cảm thấy ngạc nhiên, hẹn thời gian để Giang Húc Đông đến gặp, đó liên lạc với luật sư để chuẩn các tài liệu cần thiết.
Thời gian hẹn với Giang Húc Đông là chiều hôm lúc 3 giờ, nhưng ông đến sớm nửa tiếng. Khi Giang Minh Viễn từ chi nhánh công ty trở về, đối phương đến .
Giang Húc Đông ở phòng khách tầng thượng, quanh phòng trang trí, trong lòng đầy cảm xúc.
Mấy năm , nơi vẫn là do ông định đoạt, thể khiến Giang Minh Viễn chờ cả ngày mà cho một chén nước, cũng thể chỉ đạo lễ tân cho ai . bây giờ thứ đảo ngược, ông trở thành cầu cạnh, lo lắng chờ ở đây, mong cháu trai thương hại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-doc-nu-xung-duong-oa-ky-nu-phu-ac-doc-cham-soc-con/chuong-73.html.]
Mấy năm nay, Giang Húc Đông sống trong sợ hãi, những từng hợp tác với ông hầu hết đều tù. Ông hành động bí mật, điều tra vấn đề gì, tránh tai họa tù ngục, nhưng sự nghiệp sụp đổ, chỉ mất cổ phần ở Giang Thị mà cả công ty riêng cũng phá sản.
Giang Húc Đông đầu tư phần lớn tài sản đó, từ vị trí cao rơi xuống đất, ông cam lòng, thử từ đầu nhưng nào cũng thất bại, nợ nần chồng chất.
Ông công việc, ai dám kết giao, nếu nhờ Cố Minh Lệ giúp trả nợ và tiếp tế thường xuyên, Giang Húc Đông thậm chí gì để ăn. Ông chán ghét cuộc sống hiện tại, nên khi tin từ Cố Minh Lệ, dù cháu trai ý , ông vẫn đến.
“Chú ba.” Cửa phòng khách mở , Giang Minh Viễn bước cùng một khác, đối diện: “Chờ lâu .”
"Ta cũng mới đến lâu." Giang Húc Đông lấy tinh thần, mỉm khiêm tốn với Giang Minh Viễn. Thực tế ông cúi đầu cháu trai.
"Không cần chuyện phiếm, thẳng vấn đề." Giang Minh Viễn gật đầu, luật sư liền lấy các tài liệu chuẩn sẵn, trình bày về công ty với Giang Húc Đông.
Công ty là do Giang phụ mua khi Giang Minh Viễn còn du học nước ngoài, để luyện tập. Sau khi Giang phụ qua đời đột ngột, Giang Minh Viễn tạm nghỉ học về nước và công ty giao cho một giám đốc chuyên nghiệp quản lý. Dù quá lớn, mỗi năm công ty vẫn mang lợi nhuận vài trăm triệu.
"Chỉ vài trăm triệu?" Giang Húc Đông thất vọng, ông tưởng rằng với năng lực của cháu , công ty ít nhất lợi nhuận hàng tỷ.
Giang Minh Viễn ngón tay , ngữ khí lạnh lùng : "Ra nước ngoài vài trăm triệu, hoặc ở đây mà kiếm đồng nào. Chú thể tự chọn."
Giang Húc Đông gắt gao cháu trai, mắt đầy hận thù. Sau một lúc lâu, ông cắn răng : "Ta sẽ nước ngoài."
"Tốt, các việc tiếp theo chú với luật sư. Cháu việc, xin tiếp ." Giang Minh Viễn gật đầu, dậy rời khỏi.
Việc chuyển nhượng cổ phần công ty thể tất trong một sớm một chiều, Giang Minh Viễn cũng quá bận tâm. Anh rời phòng họp, trở về văn phòng và việc một lúc thì trợ lý gõ cửa, báo rằng của Eleg đang chờ để giao hàng.
"Cho cô lên."
"Tốt." Trợ lý gật đầu, nhanh chóng ngoài. Khi cửa đóng , nét mặt cô đổi, bước nhanh về văn phòng, hăm hở truyền tin cho đồng nghiệp: "Ông chủ mua cái túi, chắc là để tặng ai đó!"
Nữ đồng sự cách vách thở dài, ngả ghế, nghiêng đầu nàng: “Đừng nữa, đau lòng.”
“Ngươi đừng mộng, mau lên việc.” Trợ lý kết hôn, ý tưởng gì với ông chủ, liền kéo dậy: “Ngươi đau lòng cũng ông chủ đổi, chỉ thể khiến ngươi khấu trừ tiền thưởng vì công việc .”
Khấu trừ tiền thưởng là đòn chí mạng, nữ đồng sự liền tỉnh táo, hăng hái dậy việc, suy đoán: “Ngươi nghĩ năm nay ông chủ sẽ thưởng bao nhiêu cuối năm?”
“Không , dù cũng ít.”
……
Sau hai phút, nhân viên của Eleg đến, mang theo túi giấy, gõ cửa để Giang Minh Viễn xác nhận đơn hàng và ký tên.
Đối với khách hàng lớn, các cửa hàng xa xỉ thường kết toán theo tháng.
Buổi sáng việc trì hoãn, buổi tối Giang Minh Viễn tăng ca, trở về nhà hơn mười một giờ.
Anh cầm túi giấy lên lầu, định nhắn tin nhưng sợ ngủ.
Đang do dự thì đối phương nhắn tin .
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Về đến nhà ?”
Gần cuối năm, Trình Song cũng bận rộn, suy nghĩ về hoạt động Tết, sắp xếp tăng ca, chuẩn thế nhân viên từ chức, và điều chỉnh sản phẩm theo mùa.
Trình Song đang kế hoạch, mơ hồ thấy tiếng thang máy, cô nhạo, cho rằng ảo giác.
Thang máy của chung cư cơ bản tiếng động, cô thể thấy từ xa? Dù tự nhủ như , nhưng Trình Song vẫn yên tâm, suy nghĩ một lúc, cô quyết định nhắn tin cho .
Không ngờ đó thật sự trở .
Đêm muộn, hai trò chuyện lâu, vài câu giục ngủ. Trình Song nhắn xong tin liền đặt điện thoại xuống, lên duỗi , xem Tinh Tinh một chút, đó quần áo ngủ.
Ngày hôm , Trình Song dậy sớm như thường lệ, bếp nấu ăn. Vừa vo gạo xong thì Giang Minh Viễn xuống. Anh vẫn mặc bộ vest chỉnh tề, giày da sáng bóng, nhưng tóc chải mà vài sợi rơi xuống trán. Anh thẳng, một tay để lưng, tay buông thõng, cổ tay áo lóe sáng với những mảnh kim cương nhỏ. Nhìn chung chút khác biệt so với ngày thường, nhưng Trình Song xác định điểm khác biệt là gì.
Cô đầu một lúc, tìm điểm khác , liền cắm điện nấu cơm: “Hôm nay dậy sớm ?”
“Có việc…” Giang Minh Viễn mở miệng, phát hiện giọng khàn, ho nhẹ để thanh giọng, tiếp tục: “Có chút việc tìm em.”
“Chuyện gì?” Trình Song xoay hỏi.
Anh chậm rãi tiến gần, hàm căng thẳng, trông vẻ khẩn trương. Anh đưa tay từ lưng , cầm theo một chiếc túi. Túi màu trắng tinh, chút lông tơ, mặt đính đá quý lấp lánh.
Giang Minh Viễn đưa túi tới mặt Trình Song, khô khan : “Tặng em món quà.”