Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 4: Phu quân trên trời linh thiêng phù hộ thiếp.

Cập nhật lúc: 2025-11-04 01:53:56
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hóa là tôm tít!

 

Hệ thống leng keng vang lên, hiển nhiên đang phấn khích.

 

Sau khi quét, giá của tôm tít là 50 điểm.

 

Giang Tiểu Ngư phát hiện Trương thẩm thấy hệ thống và chiếc xẻng quét của nàng, lúc mới an tâm đào bới.

 

“Hệ thống, nếu những con tôm tít đều cho ngươi, lấy gì kiếm tiền? Nếu đào bới nửa ngày mà tay trắng về, lâu dần sẽ khiến khác nghi ngờ mất.”

 

Hệ thống đáp: “Yên tâm , chúng chỉ thu nhận một con hải sản thật, còn đều thuộc về ngươi.”

 

Giang Tiểu Ngư chút hiểu, nàng cần tích phân, một con tôm tít năm mươi điểm, tức là năm mươi tích phân, nếu nàng đưa một trăm con tôm tít chẳng là 5000 tích phân ?

 

“Ngươi mơ giữa ban ngày ! Chúng chỉ xét từng vật phẩm, tích phân tính theo từng cá thể, thể dựa lượng để tính tích phân .”

 

Thì ! Tính tích phân theo chủng loại vật phẩm.

 

Thế cũng , nàng thể kiếm tích phân, thể bán hải sản kiếm tiền trong thực tế, một mũi tên trúng hai đích.

 

“Tiểu Ngư, mau đào ! Thứ đào nhanh sẽ chạy mất đấy.” Trương thẩm thấy nàng động đậy liền thúc giục, dù tôm tít là do Giang Tiểu Ngư phát hiện , tiện một bắt hết.

 

Giang Tiểu Ngư vội vã, nàng lấy lọ rắc muối, rắc một ít nước muối lên , nhanh tôm tít trong cát tự động bò .

 

Nàng trực tiếp nhặt.

 

Trương thẩm ngẩn , “Tiểu Ngư… tôm tít bên của con đều tự động bò hết ?”

 

“Ừm, lẽ chúng thấy con đáng thương hơn, nên tự dâng tới.” Giang Tiểu Ngư thể giải thích chuyện rắc muối, Trương thẩm hình như cũng thấy nàng rắc muối, giải thích như chút gượng gạo, nàng liền bổ sung thêm một lý do, “Có lẽ là phu quân trời linh thiêng phù hộ cho con.”

 

“Thẩm , đừng ngẩn nữa, chúng mau nhặt !”

 

Bận rộn nửa ngày cuối cùng cũng nhặt xong, cả hai đều một thùng lớn đầy tôm tít, thu hoạch ít.

 

Trương thẩm phấn khích hai mắt sáng rỡ, “Tiểu Ngư, xem đúng là Quân Hành trời phù hộ cho con, vận may của con lên , bắt hải sản bao nhiêu năm từng vận may như thế .”

 

Tôm tít bình thường khó nhặt, dù cũng bắt , vì chúng chui cát, đào lâu, đào là nó chạy mất, tốn nửa ngày công sức cũng chắc bắt mấy con.

 

Hải sản như khi phát hiện sẽ nhanh chóng tranh giành, thế nên việc bắt hải sản bãi biển cạn đôi khi dựa vận may, vận may thì chẳng nhặt con nào.

 

Hôm nay kỳ diệu tự động bò , nhặt mãi hết, vận may đến mức bùng nổ.

 

Trương thẩm thể hiểu rõ, chỉ thể dùng lời Giang Tiểu Ngư để giải thích rằng phu quân khuất của nàng đang phù hộ cho nàng trời.

 

Giang Tiểu Ngư nhất thời nên gì, sợ nàng buồn nên Trương thẩm thêm nữa. Dù thì tuổi trẻ như thủ tiết, thật đáng thương, vận may đến mấy cũng ghen tị.

 

“Thời gian vẫn còn sớm, chúng tranh thủ lúc còn tươi bến tàu bán ! Hải sản tươi sống thể bán giá .”

 

“Được.”

 

Hai xách đồ rời , xa đó, Liễu Thị cùng hai cô tức phụ, Từ Thị và Lương Thị, và con gái Tạ Trân Châu đang định về.

 

“Tam tẩu, trong thùng của tẩu đựng gì thế?” Tạ Trân Châu tới lật xem thùng của nàng.

 

“Không liên quan gì tới ngươi.” Giang Tiểu Ngư nghiêng tránh .

 

“Là tôm tít.” Tạ Trân Châu cũng giận, ánh mắt tinh tường một cái nhận đó là đồ , “Nhiều thế ư! Tam tẩu, tẩu đấy, nương thích ăn tôm tít.”

 

Từ Thị và Lương Thị cùng tới, thấy liền thèm thuồng.

 

“Tam , đây khi lão Tam còn sống thì hiếu thảo với nương, đồ gì đều sẽ ưu tiên cho nương.”

 

“Hôm nay vận may của ngươi tệ, nhặt nhiều tôm tít như , mau mang tới hiếu kính nương mới .” Từ Thị nheo mắt, chằm chằm thứ trong tay nàng liền đưa tay tới lấy.

 

Giang Tiểu Ngư ánh mắt trầm xuống, đột nhiên vỗ mạnh mu bàn tay nàng , “Ai là tam của ngươi? Đừng quên, và nhà họ Tạ các sớm đoạn tuyệt quan hệ .”

 

Từ Thị xoa mu bàn tay đau đớn, tủi Liễu Thị, “Nương xem tam kìa, những lời vô lương tâm như .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-4-phu-quan-tren-troi-linh-thieng-phu-ho-thiep.html.]

“Đoạn tuyệt quan hệ gì chứ, tam , chúng một nhà, đừng đùa như . Tôm tít mau mang tới hiếu kính nương .” Lương Thị mặt dày , nếu nàng đưa, bọn họ sẽ trực tiếp cướp.

 

Giang Tiểu Ngư tức giận bật , “Thư đoạn tuyệt , chẳng lẽ các nhận? Chúng còn quan hệ gì nữa, dựa mà còn hiếu kính Liễu Thị?”

 

Liễu Thị sa sầm nét mặt, “Tam tức phụ, ngươi chuyện với như ?”

 

“Chúng nuôi lớn lão Tam, chính là nương của nó, nó đương nhiên hiếu kính .”

 

Từ Thị hả hê : “ đó! Tam , ơn dưỡng d.ụ.c lớn hơn trời, dù đoạn tuyệt quan hệ, thì các cũng nên hiếu kính nương.”

 

“Không sai, tam c.h.ế.t , ngươi là thê tử nó, đương nhiên tròn đạo hiếu.”

 

Lương Thị nuốt nước bọt ừng ực, nghĩ đến việc để ăn tôm tít.

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Giang Tiểu Ngư lạnh, “Được thôi! Vậy sẽ đến nhà trưởng thôn hỏi xem, đoạn tuyệt quan hệ còn cần hiếu kính bà mẫu ? Nếu trưởng thôn thể phán xét, sẽ đến thư viện của Tạ Tứ Lang tìm sơn trưởng của bọn họ hỏi xem, đoạn tuyệt quan hệ , còn là bà mẫu của nữa, còn cần hiếu kính, như hợp quy củ .”

 

Liễu Thị sắc mặt biến, lập tức cho Lương Thị và Từ Thị mỗi một bạt tai, “Ăn ăn ăn, các chỉ ăn!”

 

Nếu Giang Tiểu Ngư thật sự chạy đến thư viện gây rối, thì tiểu nhi tử chắc chắn sẽ mất mặt, ảnh hưởng đến danh tiếng của .

 

Chuyện liên quan đến tiền đồ của nhi tử, Liễu Thị dám lơ là, đành từ bỏ ý định đòi đồ của Giang Tiểu Ngư.

 

“Nương…” Tạ Trân Châu cam lòng, nàng ăn tôm tít mà, một Giang Tiểu Ngư mà thôi, bình thường thấy bọn họ còn dám thở mạnh, đòi nàng một thùng tôm tít thì chứ?

 

Lại còn dám gây rối!

 

Liễu Thị sa sầm nét mặt : “Tất cả về hết cho , đừng gây rối nữa! Nếu liên lụy đến danh tiếng của Tứ các , sẽ lột da các !”

 

Khi , Liễu Thị liếc xéo Giang Tiểu Ngư một cái đầy oán hận.

 

Thấy Giang Tiểu Ngư cần giúp khiến Liễu Thị cứng họng, Trương thẩm liền : “Tiểu Ngư, chúng thôi!”

 

“Vâng.”

 

Đến bến tàu còn mấy , một chỉ một thùng tôm tít, thêm nữa.

 

“Trương thẩm, con tửu lầu xem .”

 

Trương thẩm chút ngại ngùng, bởi vì ban đầu đối phương mua hải sản của Giang Tiểu Ngư, nhưng nàng nhường cơ hội cho .

 

“Vậy cùng con.”

 

“Trời còn sớm nữa, con còn mua một vài thứ, thẩm cần cùng con . Người cứ về ! Tuy nhiên, con nhờ một chuyện, giúp con mang chút đồ ăn cho bọn trẻ lót , lát nữa con sẽ trả tiền cho .”

 

Trương thẩm : “Xem con kìa, khách khí với gì, một bữa cơm thôi mà cần tiền nong gì. Ta về sẽ mang đồ ăn cho Tiểu Sơn và bọn trẻ, con bán xong hải sản thì mau về nhé.”

 

Giang Tiểu Ngư xách đồ đến một tửu lầu tên Quan Hải Lâu, nhưng còn kịp đuổi ngoài, đối phương tràn đầy vẻ ghét bỏ: “Đi ... chúng cần loại hải sản , ngươi chỗ khác ! Đừng ở cửa cản trở chúng ăn.”

 

khác cũng đến bán hải sản, mời trong.

 

Giang Tiểu Ngư thoáng qua liền hiểu. Nàng mặc y phục rách rưới bẩn thỉu, trán còn vết thương, mặt một vết bớt xí đáng sợ. Đối phương lấy sắc đ.á.n.h giá con , ghét bỏ đồ của nàng.

 

“Tiểu nương tử, là hải sản gì ?”

 

Vừa tới, chưởng quỹ của một tửu lầu đối diện tên Hải Tiên Lâu ý mua hải sản của nàng.

 

Trời tuyệt đường mà!

 

Giang Tiểu Ngư vội vã xách tới, “Là tôm tít, ngài ? Rất tươi, tất cả đều là tôm sống, ngài xem , còn nhảy tanh tách, hải sản tươi sống mới là ngon nhất.”

 

“Haha, tiểu nương tử đúng. Những thứ của ngươi đều là tôm tít ?”

 

, tất cả đều là tôm tít.” Giang Tiểu Ngư đổ cho kiểm tra.

 

Những con hải bối, ốc biển nàng đều lấy.

 

“Được, những thứ hết, cô nương giá !”

 

 

Loading...