Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 42

Cập nhật lúc: 2025-11-06 00:42:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Gian Tế.

 

Tiểu Bảo , đột nhiên như nhớ điều gì mà nước mắt tức thì rơi lã chã, “Cha… cha nước biển cuốn … Nương cha đến một nơi xa, xa, sẽ trở về nữa.”

 

“Tiểu Bảo… sẽ bao giờ gặp cha nữa, huhu…”

 

Giang Tiểu Ngư đau lòng, tiến gần bế con gái từ trong lòng , “Tiểu Bảo đừng , nếu con một cha, nương sẽ tìm cho con một .”

 

“Không , con chỉ cha thôi.” Tiểu Bảo với vẻ dữ tợn hơn.

 

“ Tiểu Bảo, đừng . Nương chữa thương cho thúc thúc cứu chúng , chúng ngoài chơi .” Thạch Đầu tiến ôm .

 

Hắc Phượng chút sốt ruột, “Giang nương tử, vết thương của đại nhân nhà thể trì hoãn thêm nữa.”

 

Nghe , Giang Tiểu Ngư mới , “Phiền đại nhân cởi y phục ạ!”

 

Vết thương của lưng.

 

“Không cởi y phục ?” Quân Bắc Dạ hỏi.

 

Hạt Dẻ Nhỏ

“Cũng , nhưng bộ y phục e là sẽ bỏ .”

 

Chưa đợi hiểu , Giang Tiểu Ngư rút kéo cắt một mảng lớn y phục ở lưng .

 

“Đại nhân, thương nặng như , gì?” Hắc Phượng sốt ruột thôi.

 

Giang Tiểu Ngư chê ồn ào, “Ngươi ngoài , ồn đến .”

 

Quân Bắc Dạ hiệu cho ngoài .

 

Vết thương quả thật chút dài và sâu.

 

Chỉ là mất quá nhiều máu, xem như may mắn.

 

“Để đề phòng vạn nhất, cũng sẽ truyền m.á.u cho .”

 

Quân Bắc Dạ nàng dùng kim đ.â.m mu bàn tay , liền hỏi: “Ngươi lấy những thứ từ ?”

 

“Máu ? Người thấy ? Là do các thôn dân nhiệt tình hiến tặng, khéo loại m.á.u phù hợp với huyết mạch của mà thôi.”

 

Quân Bắc Dạ nheo mắt , “Tức là huyết mạch khác thì thể dùng cho cùng một ?”

 

“Ừm.”

 

“Vậy để phán đoán huyết mạch tương đồng ?”

 

Giang Tiểu Ngư lắm, nếu để khác , sẽ nhiều phiền phức tìm đến, “Đại nhân, phương pháp là bí phương bất truyền của dân phụ, xin thứ cho thể cho .”

 

“…”

 

Tưởng sẽ dài dòng.

 

Quân Bắc Dạ hỏi thêm, “Tại với bọn trẻ rằng cha của chúng sẽ trở về nữa?”

 

“Nếu thì ? Đã hơn nửa năm . Nếu còn sống, sớm trở về.”

 

“Thà thành thật còn hơn lừa dối. Sự kỳ vọng hồi đáp chi bằng ngay từ đầu tồn tại. Nếu đợi , bọn trẻ sẽ càng thêm đau khổ.”

 

Giang Tiểu Ngư xử lý vết thương cho , treo một túi máu, “Đại nhân ăn gì? Ta cơm.”

 

“Bận rộn cả một ngày, cũng nên nghỉ ngơi cho .” Giọng nam trầm thấp du dương, tựa như dòng suối trong vắt, tiếng ngọc va thật êm tai.

 

Giang Tiểu Ngư khẽ nhướng mày, phát hiện nam nhân quả thật như một khối mỹ ngọc thanh lãnh quý khí, nhưng trầm đáng tin cậy.

 

“Không , đại nhân là hùng kháng địch của Trường Lưu Thôn, buổi trưa thấy ăn bao nhiêu. Buổi tối định cho một bữa tối thịnh soạn.”

 

Đôi mắt lạnh lùng của Quân Bắc Dạ sâu thẳm như đại dương, “Ngươi biển ?”

 

“Ta thấy trong sân nhà ngươi nhiều hải sản.”

 

Trương Phong và bọn họ mang , đều chọn lọc xong, những con còn sống thì nuôi trong thùng nước, chuẩn thời gian sẽ mang đến Hải Tiên Lâu ở trấn.

 

Giang Tiểu Ngư : “Là đêm qua nhặt ở bờ biển cạn, cùng với còn Trương Phong, Lâm Nhất Bình, nếu tin đại nhân thể phái điều tra. Dân phụ dám lừa dối ngài.”

 

Nói xong liền nhà bếp nấu cơm.

 

Ốc hương nướng tỏi, ốc hương cay, còn ốc hương luộc trắng. Người thương thể ăn cay nên chỉ thể ăn ốc hương luộc trắng thanh đạm, mà còn ăn nhiều.

 

Bánh trứng hành lá, khoai tây thái sợi chua cay, cá nấu dưa chua, cà chua xào trứng, bắp cải xào thịt ba chỉ, gà hầm nấm và vài món khác, còn hấp một nồi lớn bánh bao thịt.

 

Nửa con gà hầm với nấm, nửa còn dùng để nấu canh gà cho Quân Bắc Dạ. Đây là món ăn Hắc Phượng bỏ thêm tiền để chuẩn cho chủ tử của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-42.html.]

 

Có tiền , Giang Tiểu Ngư liền xong, bưng trong nhà.

 

“Đại nhân, dùng cơm !”

 

Ngửi thấy mùi thơm, những nha vệ thương lập tức nữa, bò cũng ăn.

 

Quá nhiều nên chỉ thể bày vài cái bàn ở sân viện để tạm dùng, bàn ghế đều mượn từ từ đường trong thôn, lát nữa trả .

 

“Tay nghề của Giang nương tử thật tồi, ngon quá! Cái bánh bao xốp mềm.”

 

đó! Lần đầu tiên ăn bánh bao ngon như , còn những món ăn còn ngon hơn cả ở tửu lầu.”

 

“Nếu Giang nương tử thể đến nha môn đầu bếp thì .”

 

Lâm thẩm và bọn họ ở cùng ăn, phát hiện quả nhiên là món ăn do Giang nương tử ngon hơn.

 

“Tẩu tử, món ăn tẩu ngon quá, thể dạy ?” Lưu Xuân Hoa mặt dày đến xin chỉ giáo.

 

Giang Tiểu Ngư : “Được thôi! Vậy ngày mai ngươi đến giúp đỡ, tiện thể dạy ngươi.”

 

“Được.”

 

“À, đúng tẩu tử, đây là món gì ? Đặc biệt quá, Thạch Đầu gọi là cà chua xào trứng, tiểu nữ nhà thích ăn.”

 

“Loại rau thể mua ở ?”

 

Giang Tiểu Ngư : “Cách đây lâu gặp một thuyền buôn ngang qua, bọn họ cần hải sản, liền dùng cá biển câu để đổi với bọn họ. Gần đây chắc bán. trong nhà vẫn còn, nếu thích ăn thì ngươi cứ lấy về, cách đơn giản.”

 

“Lát nữa sẽ cho ngươi.”

 

Lưu Xuân Hoa vui vẻ : “Ta lấy trứng gà đổi với tẩu.”

 

“Không cần, chỉ là mấy quả cà chua thôi, bình thường các cũng ít tặng rau xanh mà.”

 

Trứng gà bọn họ tặng đủ nhiều , nàng cần mua thêm nữa, sắp ăn hết.

 

“Tiểu Ngư, con trai của Mã quả phụ bắt trong .”

 

“Nghe là gian tế đó!”

 

Trương thẩm và Lâm thẩm ghé nhỏ giọng .

 

“Khó trách đêm qua ở cửa nhà Tiểu Ngư lén lút như .”

 

là đáng đời. Nếu thật sự là gian tế, quyết định sẽ đuổi nhà họ Mã khỏi thôn.”

 

Ăn no xong nhờ Lưu Xuân Hoa và bọn họ giúp đỡ, tức phụ của trưởng thôn cũng đến, lúc mới dọn dẹp sạch sẽ đồ đạc.

 

Để ngăn hải tặc , Quân Bắc Dạ dự định ở Trường Lưu Thôn một đêm, ngày mai mới về.

 

Mệt mỏi cả ngày, Giang Tiểu Ngư thật sự mệt, khi tắm rửa xong liền dẫn các con ngủ.

 

Ngày hôm , Mã quả phụ chạy đến ầm ĩ.

 

“Đại nhân, oan uổng lắm!”

 

“Con trai gian tế… cầu xin đại nhân thả con trai !” Mã quả phụ thấy Quân Bắc Dạ liền xông tới, Hắc Phượng một tay ngăn .

 

“Đại nhân, tin , con trai dân phụ thật sự gian tế của hải tặc, nếu là gian tế thì chính là Giang Tiểu Ngư…”

 

Giang Tiểu Ngư lạnh: “Con trai ngươi gian tế, lén lút ở cửa nhà ?”

 

Mã quả phụ trong lòng tức giận cực độ: “Ngươi chính là chổi, hải tặc chính là do ngươi chiêu dụ đến.”

 

“Còn nhà họ Mã các gian tế! Nếu các gian tế, ngươi hải tặc là do chiêu dụ đến?” Giang Tiểu Ngư tiến lên tát nàng một bạt tai, lạnh lùng .

 

Mã quả phụ đ.á.n.h cho ngớ : “Ngươi… ngươi dám đ.á.n.h !!”

 

“Ta , ai dám ở mặt chổi, thì sẽ đ.á.n.h nát miệng.”

 

Trong khoảnh khắc ánh mắt của nàng chằm chằm, Mã quả phụ theo bản năng liền im bặt dám nhắc ba chữ đó nữa: “ con trai gian tế, tại ngươi với trưởng thôn và bọn họ con trai là gian tế?”

 

“Không , là đại nhân tự bắt , đại nhân đêm qua ở cửa nhà bắt mấy tên hải tặc, trong đó Mã Lại Tam, con trai ngươi gian tế ở cùng với hải tặc?”

 

Nghe , sắc mặt Mã quả phụ trở nên trắng bệch, chân mềm nhũn ngã lăn đất: “Không thể nào…”

 

Mọi đồng loạt Quân Bắc Dạ.

 

“Đại nhân, thật ? Mã Lại Tam thật sự ở cùng với hải tặc ?”

 

 

Loading...