Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 45
Cập nhật lúc: 2025-11-06 00:42:20
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Bài Ổn Thỏa Cho Hài Tử
"Vậy ngươi cần tự mua ngựa, sẽ phái đón ngươi."
Ý là định bán ngựa cho nàng nữa ư?
Giang Tiểu Ngư phiền muộn: "Hải khấu vẫn bắt ! Sớm muộn gì chúng cũng sẽ , chúng nhắm tỷ chúng , nếu chúng cứ thế bỏ , hải khấu sẽ g.i.ế.c dân làng để trút giận."
"Vậy thì ? Có liên quan gì đến việc ngươi mua ngựa? Ngươi định bỏ trốn thì mua ngựa gì?" Giọng Quân Bắc Dạ nhàn nhạt, hỉ nộ, cũng trả lời trực tiếp câu hỏi của nàng.
"Ta đưa hài tử đến huyện thành an bài thỏa , sẽ trở về thôn g.i.ế.c hải khấu. Đợi khi an sẽ đón bọn chúng về."
"Sau cũng định gửi hài tử đến Bạch Lộc Thư viện sách, xe ngựa sẽ tiện hơn nhiều."
Quân Bắc Dạ chút ngạc nhiên : "Ngươi định mỗi ngày đưa đón hài tử ư?"
"Vâng. Thật sự thì sẽ bỏ tiền thuê một phu xe." Giang Tiểu Ngư nghĩ rằng dù định an cư ở huyện thành, nàng cũng thường xuyên ở Trường Lưu thôn để tiện biển.
Quân Bắc Dạ nàng, khẽ chau mày: "Số bạc cho ngươi là dùng để tiêu như ? Còn dám là tiêu cho hài tử!"
"Xe ngựa cũng là để hài tử tiện việc sách mà! Không tiêu cho hài tử thì là gì?" Giang Tiểu Ngư cảm thấy chuyện với thật khó khăn, luôn cùng tần .
"Nha môn xe ngựa và ngựa dư thừa để bán cho ngươi, nếu dư thừa thì thể cho ngươi."
"Sợ hài tử an thì cứ để bọn chúng ở phủ của , sẽ sắp xếp đưa con trai ngươi đến Bạch Lộc Thư viện, hoặc là mời phu tử về riêng dạy dỗ, việc học của Thạch Đầu, ngươi cần bận tâm."
"Tiểu Bảo cũng ở đây, sẽ chuyên trách chăm sóc cẩn thận, cũng cần ngươi bận tâm."
Giang Tiểu Ngư từng nghĩ đến việc tạm thời để hài tử ở đây chăm sóc một thời gian, đợi khi g.i.ế.c hải khấu mới đến đón, chỉ là đột ngột đề xuất thì lắm, dù bọn họ cũng thiết đến mức đó.
Không ngờ tự đề xuất.
Tuy đúng ý nàng, nhưng nàng cảm thấy, tên dường như đang ý đồ với con của nàng?
"Sao? Cảm thấy bản quan mục đích khác ư." Khóe môi Quân Bắc Dạ khẽ cong lên như đang .
Giang Tiểu Ngư chạm mũi: "Vậy chứ tại ngươi đến mức ? Đại nhân, hình như đối với chúng đặc biệt ôn hòa, lẽ nào là ảo giác của ?"
"..."
Quân Bắc Dạ thần sắc lạnh nhạt: "Ngươi giúp chúng ít việc. Hơn nữa, để bắt hải khấu Long gia, cần tỷ các giúp sức, vì để các còn bận tâm về hậu họa, bản quan bảo vệ nhà của các thì vấn đề gì?"
Ý là chỉ hài tử, mà cha nương nàng cũng sẽ đón đến ở tạm ư?
Giang Tiểu Ngư chợt cảm thấy thật là một đại hảo nhân.
"Vậy thì phiền Đại nhân quá!"
Quân Bắc Dạ khẽ : "Ngươi gây phiền phức cho còn ít ?"
Giang Tiểu Ngư: "..."
"Mã Lại Tam ngươi xử trí thế nào?"
Thấy nàng dường như quên, Quân Bắc Dạ gõ ngón tay lên mặt bàn nhắc nhở nàng.
À, là chuyện !
Giang Tiểu Ngư : "Hắn bán con , còn bá vương cứng cung với , theo luật pháp cũng nên tù ! Đó là công việc của Đại nhân, hỏi , mà chứ!"
Quân Bắc Dạ xoa trán, nữ nhân ... thật sự là giả vờ.
"Vậy cứ định như nhé? Hài tử và cha nương tạm thời ở tại phủ của ngươi, đợi khi chúng cùng g.i.ế.c hải khấu sẽ đón bọn chúng về nhà." Giang Tiểu Ngư dậy, định lãng phí thời gian nữa.
"Cùng g.i.ế.c hải khấu? Ngươi một nữ nhân thể gì?" Giọng Quân Bắc Dạ chút bất đắc dĩ: "Ngươi cũng ở đây, những tên hải khấu đó sẽ trừ bỏ, đảm bảo chúng sẽ còn gây phiền phức cho các ."
Giang Tiểu Ngư liếc vết thương lưng : "Đại nhân, xem thường bản lĩnh của ngươi, ngươi quả thật lợi hại, nhưng câu 'một khó địch bốn tay'."
"Các nha vệ của nha môn chỉ là hộ vệ bình thường, ngay cả binh lính cũng tính, ngươi g.i.ế.c hải khấu ít nhất cần một đội quân thuyền ba ngàn binh sĩ."
Ngay cả trang đơn giản nhất cũng .
Hắn chỉ là một chỉ huy trơ trọi, g.i.ế.c hải khấu thì dễ dàng gì chứ!
Trong mắt Quân Bắc Dạ lóe lên sự bực bội: "Triều đình nhanh sẽ phái binh mã đến cho , lâu nữa sẽ tới."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-45.html.]
" đó, Liễu Ngư thôn và Trường Lưu thôn sợ rằng hải khấu cướp phá sạch sẽ!"
Ban đầu hải khấu định cướp hàng của Cố gia , nhưng vì nàng lầm lỡ g.i.ế.c c.h.ế.t tam đương gia của chúng nên chúng mới dừng . Chuyện ít nhiều cũng do nàng mà , nàng thể liên lụy nhiều như mất mạng .
Quân Bắc Dạ khẽ cau mày: "Vậy ngươi tính toán gì?"
"Ta tìm các đại gia tộc ở Đông Hải huyện, bọn họ tiền, thuyền và . Mạnh hơn mấy nha vệ của nha môn nhiều."
Quân Bắc Dạ khẽ hừ, : "Vậy ngươi nghĩ quá ngây thơ , bọn họ thể nào đồng ý với ngươi."
"Trước khi đến Trường Lưu thôn, ngươi nghĩ từng tìm những ?"
"Bọn họ cần điều kiện gì?" Nếu từng tìm, thì nàng khỏi tìm một lượt.
"Cần tiền, vàng bạc thật."
"Hơn nữa còn thét giá trời, một cái đầu , một chiếc thuyền tính bao nhiêu tiền, thiếu một phân cũng . Khoản tiền ít nhất là mười vạn lượng."
Giang Tiểu Ngư: "..."
C.h.ế.t tiệt! Đen đủi đến ?
"Ta thể tìm Cát gia và Cố gia, bọn họ nợ một ân tình, tổng trả."
Quân Bắc Dạ phản đối, chỉ hỏi: "Vậy ngươi chuyện với Cố Diễm và Cát Thanh thế nào? Bây giờ Cố gia do Cố Diễm đầu, vì những khác ở Đông Hải huyện, còn Cát gia thì Cát nhị gia Cát Thanh thể quyết định."
"Nói chuyện thẳng thừng thôi! Ta cứu Cát Lục, Cát gia bọn họ còn tìm . Nói cảm tạ đó mà! Cứ xem Cát gia bọn họ thể lấy thành ý để báo ân ." Giang Tiểu Ngư khẽ , trong lòng chủ ý.
"Đại nhân cần lo lắng, chuyện và thuyền sẽ nghĩ cách, đến lúc đó chúng cùng lập đội, chủ động xuất kích, Cố gia đây lâu mới hải khấu cướp một lô hàng, chắc chắn báo thù. Bọn họ đồng ý lời mời của ngươi, chắc là cho ngươi một màn hạ mã uy, dù bọn họ cũng là cường hào địa phương."
"Ngươi mới đến, quen thuộc, từ chối cũng là lẽ thường."
Quân Bắc Dạ: "..."
Hạt Dẻ Nhỏ
Ý là mặt mũi của một huyện lệnh còn lớn bằng nàng ?
Hắc Phượng một bên mà mặt đầy hắc tuyến, quát lớn nàng phóng túng, to gan.
Giang Tiểu Ngư là sự thật, đám địa chủ ở Đông Hải huyện chính là tham lam vô độ như , Đại nhân vì thế mà khuất phục, đối với bọn họ chỉ lời, quản thúc bọn họ.
Huyện lệnh đây chính là bọn họ nắm chặt như , nhưng Đại nhân nhà bọn họ là loại tham sống sợ c.h.ế.t, tham lam tiền tài quan tham ô.
Đại nhân đến Đông Hải huyện chính là để trừ khử hải khấu.
Tuyệt đối sẽ cúi đầu khuất phục những .
Giang Tiểu Ngư cũng quá đỗi to gan, thể thẳng như , Đại nhân cần mặt mũi ?
"Vậy thì phiền Giang nương tử." Quân Bắc Dạ .
Hắc Phượng rớt cằm: "Đại nhân..."
Đại nhân mà cúi đầu Giang Tiểu Ngư một thôn phụ, hơn nữa còn là với giọng điệu thành khẩn như .
Giang Tiểu Ngư : "Ta cũng cảm tạ Đại nhân."
"Vậy đây."
"Thạch Đầu, Tiểu Bảo."
Gọi hai hài tử đến giải thích cho bọn chúng.
"Nương, còn đến đón bọn con ?"
Hai đứa trẻ lập tức căng thẳng ôm chặt lấy đùi nàng, sợ nàng bỏ rơi .
"Nương đừng... đừng... đừng bỏ Tiểu Bảo."
Không ngờ hài tử sợ hãi rời xa đến thế.
Thạch Đầu cũng rưng rưng nước mắt, trông như sắp bỏ rơi.
"Nương , đừng bỏ bọn con, con học nữa, bắt hải sản kiếm tiền nuôi và ."