Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 50: Cùng tỷ cùng nhau phát tài.
Cập nhật lúc: 2025-11-06 00:42:25
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Tiểu Ngư định quanh xem an ninh đảm bảo , hơn so với ở Trường Lưu thôn. Dù cách xa khu trung tâm huyện, nhưng nhà riêng lẻ, xung quanh cũng ít trạch tử, trông như là những trang viên của giàu.
Ngày thường ở, chỉ hạ nhân chăm sóc, nếu để tránh nóng thì khá . Nơi dựa lưng núi, đến trưa nắng gắt, sáng sớm và chiều sẽ nắng.
“Tỷ! Giá trả xuống , nhưng chủ nhà chỉ đồng ý bốn trăm hai mươi lượng.” Hoàng Xán Lạn chạy về, miệng lưỡi khô khan mới giảm tám mươi lượng, nhưng đây là trả giá thành công nhất trong đời .
“Tỷ, thật sự thể giảm hơn nữa , xem căn trạch tử ? Căn trạch tử thật sự , vấn đề gì cả. Chủ nhà là ông chủ chuyên buôn bán vải vóc, bởi vì chuyến hàng đưa biển một đám hải tặc cướp mất, lỗ tiền.”
“Cần bạc để bù mới bán trạch tử, nếu sẽ bán .”
Giang Tiểu Ngư : “Ừm, căn nhà , chủ nhà khi nào tới giao khế đất cho ?”
“Lát nữa sẽ đến, tỷ, đợi một lát.” Hoàng Xán Lạn vui, điều nghĩa là cũng thể kiếm thêm một khoản tiền.
Cả hai bên đều phí môi giới, phía Giang Tiểu Ngư còn trả cho thêm hai phần trăm tiền.
Chẳng mấy chốc chủ nhà đến, là một nam tử trung niên phát tướng, ăn mặc xứng với vẻ phú quý, khách khí và ăn .
Sau khi trò chuyện, hai bên ý kiến gì, Giang Tiểu Ngư trả tiền, đối phương giao khế đất và khế nhà.
“Tỷ, ngày mai thể đến nha môn đổi hộ ! Đến lúc đó trạch tử sẽ là của .” Hoàng Xán Lạn .
Giang Tiểu Ngư đưa cho tiền hẹn, tổng cộng tám lượng: “Ừm, đây là thù lao của ngươi, vất vả .”
“Đáng lẽ là cảm tạ tỷ mới .” Hoàng Xán Lạn cầm lấy thù lao vui vẻ: “Nếu chuyện gì cần, cứ việc tìm . Ở nha môn cũng quen mấy sai dịch, thể giúp linh động một chút, tạo tiện lợi.”
Giang Tiểu Ngư : “Không cần , đa tạ.”
“Được ! Vậy quấy rầy nữa.”
Trạch tử thật sự , thể dọn ở ngay lập tức.
Vào buổi tối, Giang Tiểu Phong và Giang Đại Đông mang theo ít y phục và rau xanh, gạo, dầu, muối đều mang tới.
Nhìn trạch tử, Giang Đại Đông vẫn hài lòng, bước khóe miệng ngừng nhếch lên. Thẩm thị cũng vui mừng cho con gái, vội vàng giúp dọn dẹp trong nhà, quét dọn sân viện.
“Hai cha con mau chóng nhóm lửa nấu cơm , Tiểu Phong mua chút rượu về đây, hôm nay chúng ăn mừng thật cho tỷ của con.”
Giang Tiểu Phong : “Được thôi! Mua thêm hai con vịt ! Tỷ con thích ăn!”
Thẩm thị đưa tiền cho : “Ừm, mua con lớn đấy.”
Giang Tiểu Ngư dẫn các hài tử thăm quan các phòng.
Nàng dành một gian phòng thư phòng cho Thạch Đầu.
Thạch Đầu thích, đến bên giá sách sờ soạng khắp nơi: “Nương, thư phòng thật sự cho con ở ?”
“Ừm, chúng đều cần dùng tới. Ngày mai sẽ về mang sách vở của con đến thành, đặt lên đó, giá sách sẽ còn trống rỗng nữa.”
Tiểu Bảo cũng đòi ở căn phòng thư phòng.
Nàng hiểu, nhưng căn phòng lớn nhất và nhất.
“Đợi Tiểu Bảo lớn hơn, sẽ trang trí cho con một căn phòng thư phòng, ?” Giang Tiểu Ngư xoa đầu nàng .
“Dạ, giờ con ngủ cùng ca ca.” Tiểu Bảo lúc mới vui vẻ.
Hai tình cảm , vẫn luôn ở cùng .
Giang Tiểu Ngư phản đối, Thạch Đầu cũng vui vẻ dẫn theo .
Sau khi xem qua hết các phòng, Giang Tiểu Ngư tìm Thẩm thị và họ: “Cha, nương, căn phòng thư phòng cho Thạch Đầu ở, các phòng khác hai thích căn nào thì cứ ở.”
Hạt Dẻ Nhỏ
“Vài ngày nữa sẽ mua hai hạ nhân về.”
Nghe Thẩm thị lập tức đồng ý: “Mua hạ nhân về gì? Ta và cha con sẽ giúp con trông nom hài tử, đợi Thạch Đầu Bọn chúng lớn hơn một chút, con biển nữa! Chúng trở về Liễu Ngư thôn, lúc đó con tiền mua hạ nhân cũng muộn.”
“Bây giờ mới mua trạch tử, tốn nhiều tiền như , đừng lãng phí tiền nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-50-cung-ty-cung-nhau-phat-tai.html.]
Giang Đại Đông từ phòng bếp : “Phải đó! Ta nấu cơm, quét dọn sân viện cũng , tốn bao nhiêu thời gian. Nương con sức khỏe hơn nhiều , thể giúp trông nom Tiểu Bảo thật .”
“Con biển, Tiểu Phong sẽ cùng con, nhà cửa giao cho chúng , điều rõ ! Ta và nương con vấn đề gì cả.”
Giang Tiểu Ngư tiến lên nhận lấy cái nồi trong tay , : “Con là hai thời gian thể những việc , ví như nương thêu thùa, nàng thành cũng thể tiếp tục , tiền công thêu ở trong thành sẽ cao hơn.”
Sau mấy ngày công tác tư tưởng, hai mới đồng ý ở trong thành cùng nàng, ban đầu đều , sợ phiền nàng.
Vừa mua hạ nhân là sợ sẽ tăng thêm gánh nặng cho nàng.
“Chỉ là khiến cha vất vả một chút, nấu cơm đưa đón Thạch Đầu.”
Giang Đại Đông : “Có gì mà vất vả chứ, nương con gả cho từ đến nay từng tự nấu cơm, nàng ngửi mùi dầu khói.”
“Nàng thích thêu thùa, cứ để nàng thêu, một cũng thể chăm sóc ba Bọn chúng. Con cần lo lắng, cần mua hạ nhân. Có ngoài sống cùng ngược sẽ thoải mái.”
Thẩm thị cũng đồng ý mua hạ nhân, cùng lắm thì nàng bớt việc thêu thùa, mặc dù hàng nàng nhận xong, kiếm tròn một lượng bạc đó!
thể kiếm tiền thì nàng mãn nguyện, bất kể là bao nhiêu.
“Nương, vẫn chú ý đến mắt đấy, cơ hội chúng thể thuê thêu thùa, chỉ đạo là !”
Thẩm thị xong đặc biệt động lòng, như chính là ăn buôn bán , đến lúc đó nàng cũng thể kiếm nhiều tiền hơn, nghĩ đến liền đặc biệt hy vọng, vội vàng vui vẻ : “Ừm, đều lời con, nhưng bây giờ cũng tạm thời đừng mua hạ nhân.”
“Được.”
Giang Tiểu Phong trở về, cả nhà cùng ăn cơm ăn mừng.
Nhìn con gái cuối cùng cũng dần dần định cuộc sống, Thẩm thị và Giang Đại Đông lén lút lau nước mắt.
“Tỷ, ngày mai chúng biển ? Những khác đều biển ! Biển cấm hơn nửa tháng, nhiều biển.”
Giang Tiểu Ngư : "Ừm, ngày mai sẽ về làng Trường Lưu."
Xa cách mấy ngày, trở về, Trương thẩm và các phụ nhân liền chạy đến thăm hỏi. Khi tin nàng mua trạch viện ở huyện thành, đưa hai hài tử thư viện, rước song lên thành ở, họ đều vui mừng.
Trương thẩm và Lâm thẩm đều mừng rỡ nàng.
"Tiểu Ngư cuối cùng cũng ngày lành , thẩm chúc mừng con, đợi Thạch Đầu thành đạt, ngày của con vẫn còn ở phía !"
"Đa tạ thẩm. Ta biển, Tiểu Phong và Bình Tử cùng ?"
Trương Phong và Lâm Nhất Bình đang chờ nàng trở về.
"Đi chứ, ngay!"
"Tẩu tử, đây là tiền kiếm từ bán hải sản ." Trương Phong đưa cho nàng chín lượng bạc. Số hải sản nhặt bán hết, bọn dùng một phần.
Bằng kiếm nhiều hơn.
"Tiền chưởng quỹ , ông chủ của bọn họ đến, hy vọng tẩu tử ghé qua Hải Tiên Lâu một chuyến."
Giang Tiểu Ngư chiếu theo quy định chia lợi nhuận cho họ, và tiền công tháng cũng thanh toán luôn.
Nhìn thấy cả hai đều kiếm nhiều tiền như .
Giang Tiểu Phong vô cùng ngưỡng mộ, "Tỷ, cũng theo tỷ cùng ."
"Đệ cần tiền công."
Giang Tiểu Ngư : "Ừm."
"Ta đổi phương thức hợp tác. Hai vị thẩm cũng mặt, chi bằng cùng xuống thử xem? Nếu cảm thấy hợp lý, hai vị thể nêu ý kiến."
Trương thẩm từ lâu chứng kiến tài năng kiếm tiền của nàng, lập tức : "Ta ý kiến, đều theo lời con."
Lâm thẩm lời nào, chỉ xem nàng sẽ gì.