Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 51: Cua Hoàng Đế, Tự Động Dâng Tận Cửa
Cập nhật lúc: 2025-11-06 00:42:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ta cùng Tiểu Phong và hai bọn họ khơi, chúng sẽ lập thành một đội. Hải sản thu sẽ cùng bán, sẽ chịu trách nhiệm bán hết hải sản của . Phần nào bán , sẽ mua ."
" như thì tiền công như sẽ còn nữa. Bán bao nhiêu hàng, các sẽ nhận bấy nhiêu tiền. Ta chỉ rút hai thành lợi nhuận từ đó. các thấy thế nào?"
Lâm thẩm hiểu, nàng chỉ thấy nhận một phần tiền công thì lợi hơn. "Thế nếu biển thì ..."
"Như chẳng chúng sẽ lỗ vốn ? Thà cứ phương thức hợp tác đây còn hơn."
Lâm Nhất Bình vội vàng cắt lời nàng, "Nương, cho dù biển, chúng vẫn thể cào nghêu. Lần kiếm chín lượng, đều là hải sản bắt ở bãi biển cạn! Hoàn kém cạnh việc biển. Hơn nữa, đề nghị của tẩu tử , là chúng kiếm nhiều hơn."
Trương Phong : " , tẩu tử chắc chắn là chúng công dài hạn cho khác cả đời. Thẩm xem, những mở tiệm ăn ở trấn, tiểu nhị nào kiếm nhiều tiền ? Người tiểu nhị, chỉ nhận một khoản thu nhập định, đủ để nuôi gia đình mà thôi."
thể phát tài. Muốn kiếm tiền lớn, đủ dã tâm.
Bọn họ dã tâm lớn hơn.
Cũng kiếm thật nhiều tiền, thể sống một cuộc sống hơn, đến những tửu lầu lớn ở huyện dùng bữa, ăn gì thì ăn nấy.
Bọn họ từng buôn thuyền, đến nhiều nơi.
Được coi là kiến thức rộng.
Trước đây cơ hội kiếm tiền, giờ đây cơ hội kiếm tiền thỏa, bọn họ bỏ lỡ.
"Tẩu tử, sẽ theo tẩu . tẩu thì , tin tẩu." Trương Phong bày tỏ thái độ.
Lâm Nhất Bình cũng đồng tình.
Thấy con trai đồng ý, Lâm thẩm gì nữa, : "Ta hiểu... các thấy thì cứ như !"
Giang Tiểu Ngư : "Vậy cứ quyết định như thế."
Sau khi trở về, Lâm thẩm cảm thấy thoải mái liền tìm con trai , "Bình Tử, là con từ chối Tiểu Ngư ! Nương thấy thế lợi. Con vất vả đ.á.n.h bắt hải sản, bán tiền còn chia hai thành cho nàng . Trước đây nàng trả tiền công cho con còn rút tiền, bây giờ là ngược ?"
"Có vì Thạch Đầu bọn chúng cần chúng giúp trông coi nữa, nên nàng đổi chủ ý !"
Lâm thẩm một đống lời phàn nàn.
"Nương, nương nghĩ như chứ? Tẩu tử là chúng kiếm nhiều tiền hơn. Nương nghĩ xem, đây nàng trả tiền công cho chúng , thì con và Trương Phong chính là tiểu nhị do nàng thuê. Tẩu tử kiếm bao nhiêu tiền, chúng cũng chỉ chia một phần nhỏ."
"Bây giờ thì ngược ."
Lâm thẩm và Lưu Xuân Hoa đều đến mơ hồ, chỉ cho rằng là chịu thiệt.
Lâm Nhất Bình cách nào giải thích cho họ hiểu rõ nên lười giải thích thêm, "Ta quyết định , các phản đối cũng vô dụng."
Vướng víu vì Giang Tiểu Ngư từng cứu Lâm Nhất Bình, hai nương con cách nào mở miệng, đành để tự quyết.
"Chúng thể kiếm ít hơn một chút, biển." Lưu Xuân Hoa chuyện biển suýt c.h.ế.t đuối mà sợ hãi, cảm thấy việc cho Giang Tiểu Ngư mỗi tháng vài lượng bạc mãn nguyện . Không cần thiết mạo hiểm biển nữa.
Lâm Nhất Bình kiếm nhiều tiền hơn, "Xuân Hoa, mỗi tháng kiếm vài lượng bạc đủ . Ta cho các nàng cuộc sống hơn, đến lúc đó chúng cũng sẽ gửi Tiểu Hổ thư viện. Sau Tiểu Hổ thành danh, sẽ cần biển kiếm sống như nữa..."
Lưu Xuân Hoa mắt đỏ hoe, ôm con nhà, "Vậy tùy , nhưng đừng quên biển sẽ mất mạng. Thiếp tài giỏi như tẩu tử, nếu bề gì, sẽ... hức hức."
Lâm Nhất Bình vội vàng nhà dỗ dành hồi lâu.
Chuyện nhà họ Lâm, bọn họ .
Giang Tiểu Ngư và Giang Tiểu Phong lấy một đồ vật trở về huyện thành một chuyến.
Ngày hôm , tập hợp tại bến tàu.
Trương Phong, Lâm Nhất Bình đều tự chèo một chiếc thuyền đ.á.n.h cá.
Giang Tiểu Ngư để cùng nàng dùng một chiếc thuyền đ.á.n.h cá.
Xuất phát rời khỏi bờ biển, đến một nơi Giang Tiểu Ngư liền cho dừng .
"Tỷ, ở đây hải sản ?" Giang Tiểu Phong chút nghi ngờ, bình thường bọn họ xa mới thể đ.á.n.h bắt hải sản.
Nơi cách bến tàu xa, chỉ vòng một đoạn, bên cạnh một mỏm đá nhô lên khỏi mặt biển.
Giang Tiểu Ngư : "Dựa theo kinh nghiệm biển của thì sẽ sai . Ta chuẩn mồi câu."
Vừa ném thu hút nhiều cá.
Thấy quả nhiên cá nổi lên mặt nước tranh giành mồi ăn.
Giang Tiểu Phong cả ba đều phấn khích.
"Ừm. Gần đủ , hãy thả lưới !"
Đơn giản thôi ?
Ba ngây !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-51-cua-hoang-de-tu-dong-dang-tan-cua.html.]
Hạt Dẻ Nhỏ
thấy nàng thả lưới xuống, nhanh vớt lên một mẻ hải sản, là cá biển béo , bọn họ thể tin, lập tức cũng vội vàng thả lưới.
Có Giang Tiểu Phong phụ giúp, Giang Tiểu Ngư thoải mái hơn nhiều, nàng chỉ cần chú ý đến nội dung hệ thống nhắc nhở là .
Vì thăng cấp, bây giờ xuất hiện một dự báo thời tiết và hướng gió, thể nhắc nhở bất cứ lúc nào xem thích hợp biển , khi nào nên về.
Cùng với việc hiệu suất quét hải sản sẽ cao hơn, cùng một loại hải sản nàng cũng thể tích lũy cơ hội cao hơn.
vẫn thể tích lũy điểm cùng lúc, tức là giới hạn , cách nửa tháng mới thể tích điểm .
Hiện tại việc thăng cấp dường như còn dễ dàng như nữa. Cứ thế , đạt đến cấp độ nào mới thể mở khóa quyền hạn .
"Tỷ, tỷ... Tỷ xem, cua to quá... Trời ơi, lớn thật đó! Đệ cả đời từng thấy con cua nào lớn đến , đáy biển còn cua lớn thế ?" Giang Tiểu Phong kéo lưới lên xem, thấy hai con cua lớn liền phấn khích reo hò.
Trương Phong và Lâm Nhất Bình cùng đến xem. Thuyền của bọn họ neo đậu cùng bằng dây thừng để tránh trôi dạt. Cả hai cũng đ.á.n.h bắt ít hải sản, nhưng vớt những con cua đỏ lớn như .
Giang Tiểu Ngư cong cong khóe mắt, : "Đây là cua Hoàng Đế."
Hình như là nàng bắt mấy ngày .
Hệ thống hiển thị quả thật là mấy ngày nàng bắt .
"Đây là tự động đưa đến tận cửa?" Hệ thống cũng kinh ngạc, hệ thống Hải Vương quét qua hề phát hiện cua Hoàng Đế.
Giang Tiểu Ngư khẽ hừ một tiếng, để ý đến nó.
Chỉ thể rằng vận may của nàng quả thật .
"Cua Hoàng Đế? Cái tên thật. Tỷ ơi, hai con cua Hoàng Đế thể bán bao nhiêu tiền ! Từ đến nay chúng từng thấy ai thể đ.á.n.h bắt cua Hoàng Đế lớn đến thế."
"Ở vùng biển gần làng chúng chắc chắn ."
"Nếu mang đến Hải Tiên Lâu chắc chắn thể kiếm vài trăm lượng bạc."
Giang Tiểu Phong ôm cua vô cùng phấn khích, "Hắc hắc, là chúng phát tài ! Tỷ ơi, vận may của tỷ quá! Chắc chắn là do linh hồn của tỷ phu trời phù hộ cho tỷ."
"..."
Giang Tiểu Ngư chạm mũi, "Ừm, tiên hãy buộc chúng , đừng để chúng chạy mất! Thời gian vẫn còn sớm, chúng tiếp tục !"
Đổi sang một nơi khác, rải thêm một mồi câu.
Lần cũng thu hoạch đầy ắp.
"Tẩu tử, thuyền của chúng sắp chở hết , là chúng về ? Nếu quá nặng, sẽ an ."
Giang Tiểu Ngư chằm chằm điểm tích lũy ngừng màn hình hệ thống, lòng vui như nở hoa, "Được, chúng về ."
Hôm nay thu hoạch đầy ắp.
Nàng cũng kiếm 1 vạn điểm tích lũy, nhiều nhất từ đến nay.
"Chúng hãy phân loại và đóng gói ! Bằng đến bến tàu sẽ tiện lắm."
Bọn họ biển một chuyến, còn quá xa, chỉ một ngày hải trình khứ hồi thu hoạch nhiều hải sản như .
Nếu khác thấy, chắc chắn sẽ đỏ mắt ghen tị.
Mấy cùng vội vàng nhặt đồ, cho thùng nước và giấu .
Đến bến tàu chút muộn !
Trương Phong và Lâm Nhất Bình cùng đến Hải Tiên Lâu mượn một chiếc xe ngựa.
Xe ngựa chở hàng thì an hơn.
Một hàng đến Hải Tiên Lâu từ cửa .
Tiền chưởng quỹ đợi từ lâu, thấy bọn họ liền mặt mày tươi rói, "Giang nương tử, cuối cùng ngươi cũng đến ! Nếu ngươi mang hải sản đến nữa, tửu lầu của chúng sắp đóng cửa mất thôi."
"Tiền chưởng quỹ ngài đùa ! Xem xem hôm nay chúng mang đến cho ngài những món đồ gì đây!" Giang Tiểu Ngư khí định thần nhàn, lượt mở .
Tiền chưởng quỹ những thùng hải sản phong phú béo , khóe mắt nở hai nếp nhăn vì , đợi đến khi thấy Giang Tiểu Phong ôm hai con cua Hoàng Đế .
Đầu tiên là kinh ngạc, trợn tròn mắt kinh hô: "Đây... đây là cua Hoàng Đế ư? Trời ơi! là cua Hoàng Đế thật!"
Lại còn lớn nữa!
Tiền chưởng quỹ nhiều năm thấy cua Hoàng Đế , vùng biển từng xuất hiện con cua nào lớn đến .
"Không sai, Tiền chưởng quỹ quả là hàng. Đây chính là cua Hoàng Đế, mỗi con nặng chừng bảy, tám cân.
Một con thôi cũng thể thành một món ăn ."
Tiền chưởng quỹ vô cùng phấn khích : "Giang nương tử, mời trong. Ta sẽ cho mời thiếu đông gia của chúng đến. Lô hàng thể cùng thương lượng giá cả."