Mời Quý độc giả  bên 
Phạm Khắc Hiếu
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Đôi mắt Triệu Nhị Cẩu bỗng sáng rực: “Con  tính  , thưa nương, là sáu trăm mười chín.”
 
“Nhị Cẩu  giỏi, trưa nay sẽ thưởng cho con một chiếc bánh bao thịt thật lớn.” Trình Loan Loan híp mắt  . “Bốn   các con đều  giỏi tính toán. Vậy nên, từ tối nay trở , mỗi đêm  dành   thời gian cháy hết một nén hương để học tính toán sổ sách.”
 
Triệu Nhị Cẩu và Triệu Tứ Đản hiển nhiên vô cùng vui mừng. Còn Triệu Đại Sơn và Triệu Tam Ngưu chỉ  thể  khổ.
 
Chỉ thông qua một việc nhỏ như , tính cách của bốn nhi tử  bộc lộ rõ ràng.
 
Trình Loan Loan cất tiền đồng  túi vải đeo bên hông,  dậy : “Đi thôi, nương dẫn các con  dùng bữa.”
 
Năm  con họ đến một tiệm hoành thánh. Bà chủ liền bưng  năm chén hoành thánh,  tủm tỉm : “Đại tẩu mua tới năm bát, quả là vô cùng chiếu cố quán ăn nhỏ của . Ta xin tặng các ngươi chút dưa muối, hãy nếm thử xem .”
 
Chiếc đĩa nhỏ đựng ít dưa muối , hương vị cũng  đặc sắc.
 
Trình Loan Loan nhân tiện dạy dỗ các con: “Bà chủ  là   tính toán việc  ăn. Lần  nàng tặng dưa muối,   khi chúng   dùng hoành thánh thì chắc chắn sẽ ghé  tiệm của họ. Tương tự như , khi chúng  bán thạch băng, cũng  đối đãi với khách hàng như thế. Giống như hôm nay, Nhị Cẩu tính thiếu mấy văn tiền cũng   việc trọng đại. Nếu con cứ khăng khăng đòi   tiền  thì sẽ khiến khách hàng cảm thấy thiệt thòi. Muốn  ăn trường kỳ thì  thể để ý mấy văn tiền nhỏ nhặt đó. Có   mất, đó mới là lẽ kinh doanh trường kỳ.”
 
Triệu Nhị Cẩu gật đầu, trong lòng trầm ngâm suy nghĩ.
 
Dùng xong hoành thánh, bốn tiểu tử mới no  năm phần bụng, Trình Loan Loan liền mua cho mỗi đứa một chiếc bánh bao thịt, riêng Triệu Nhị Cẩu  hai chiếc.
 
Trong nhà ngoài lương thực chính yếu thì  còn loại rau dưa nào khác. Trên núi  thiếu rau củ nấm dại, nhưng thứ thiếu thốn nhất chính là thịt thà.
 
Trình Loan Loan dẫn bọn tiểu tử  tiệm bán thịt. Lúc   là chiều muộn, tiệm chẳng còn nhiều thịt tươi ngon, chỉ vỏn vẹn còn  một miếng thịt ba chỉ, ít lòng heo, cùng xương heo và tiết heo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-104.html.]
 
Trình Loan Loan liền mua sạch những thứ . Hai cân thịt heo hết sáu mươi văn tiền, xương heo tính  khá rẻ, một cân mười văn tiền, còn tiết heo thì  đồ tể tặng .
 
Khi Trình Loan Loan mua đồ, Triệu Nhị Cẩu  cạnh lặng lẽ tính toán: “Mua hoành thánh hết sáu mươi văn tiền, bánh bao thịt hết ba mươi lăm văn tiền, thịt heo hết sáu mươi văn tiền…”
 
Hắn lẩm bẩm, từ từ cộng gộp  tiền   thoáng giật  hoảng sợ.
 
Trông  vẻ kiếm  khoản tiền lớn, nhưng mới mua  vài món đồ nhỏ mà  tiêu hết phân nửa .
 
Hôm qua, nương rốt cuộc  kiếm  bao nhiêu ngân lượng? Tại    thể mua  mấy chục cân bột gạo trắng tinh, còn mua thêm  ít vải vóc và hai mươi con vịt cùng năm túi điểm tâm ngon lành…”
 
Trình Loan Loan   đầu thì  thấy Triệu Nhị Cẩu đang lẩm nhẩm tính toán tiền nong. Tim nàng đập liên hồi.
 
Trong bốn tiểu tử,  tinh ý nhất chính là đứa con thứ hai. Nếu nó tính toán rõ ràng rành mạch,  thì   nàng khó mà đục nước béo cò  nữa.
 
Nàng mở miệng : “Muôn vật  trấn đều tăng giá phi mã, dù kiếm  bao nhiêu tiền cũng chẳng đủ chi dùng. Trong nhà còn gạo và gạo kê nên tạm thời  vội mua thêm. Đại Sơn, đây là hai mươi văn tiền, con hãy  mua chút đồ ăn cho Huệ Nương, để nàng nếm thử một ít.”
 
Triệu Đại Sơn liền lập tức  mua. Số tiền   vặn mua  một chén hoành thánh và một chiếc bánh bao.
 
 Vân Mộng Hạ Vũ 
 
Trong nhà vẫn còn đường phèn và lạc. Trình Loan Loan  mua sắm thêm nữa, dẫn bốn nhi tử về nhà.
 
Từ trấn Hà Khẩu về thôn Đại Hà,   xe bò lắc lư, khi vầng thái dương  ngả về Tây, họ rốt cuộc cũng về tới đầu thôn.
 
Lúc ,   trong thôn đều đang bận rộn  việc  đồng. Hai mẫu tử   kẻ nào vây xem, cứ thế trở về nhà. Sân nhà   quét dọn tươm tất, hai mươi chú vịt con lạch bạch kêu vang, trông đầy sức sống.