Kính mời quý độc giả tiếp tục theo dõi
 
 bộ chương truyện  đây!
 
 Chuẩn  tiến kinh (2) 
 
Khi Trình Loan Loan đang sắp xếp công việc thì Triệu Tứ Đản sà tới bên nàng, nũng nịu : “Nương ơi,   nương  ít nhất cũng  hai tháng ròng, xa xôi  bao… Lỡ may xảy  chuyện chậm trễ, e rằng  đến tháng bảy, tháng tám con mới  thể gặp  nương. Lâu như   thấy nương, lòng con sẽ buồn khôn xiết.”
 
Triệu Nhị Cẩu dừng chốc lát  lên tiếng: “Nương, chi bằng con cũng theo nương  kinh thành một chuyến, nhân tiện quan sát nhân tình thế thái.”
 
Triệu Tứ Đản liền vội vàng tiếp lời: “Con cũng  theo, con cũng  !”
 
Triệu Đại Sơn đặt đồ vật trong tay xuống, cất lời: “Vẫn là để con . Con là trưởng tử,  trách nhiệm và nghĩa vụ  bầu bạn bên cạnh nương.”
 
Nhìn nét mặt quyến luyến  rời của ba nhi tử, trong lòng Trình Loan Loan cảm thấy vô cùng bình yên.
 
Nàng cất lời: “Đại Sơn, con là trưởng tử, là trụ cột trong gia đình, con chẳng thể rời xa nhà . Huống hồ, nếu Tiểu Châu Châu nhớ phụ  thì   thế nào? Tuệ Nương còn đang mang thai, con   thì mẫu tử hai  bọn họ sẽ  ? Nhị Cẩu, con cũng , Thần Thần còn nhỏ, cần con phụ giúp chăm sóc,    thể phủi tay mà tiến kinh thành. Ngay cả Tứ Đản…”
 
Thần Thần chính là nhi tử của Triệu Nhị Cẩu và Tào Oánh Oánh. Ngu phu tử  đặt danh cho bé: đại danh là Triệu Mặc Thần, nhũ danh Thần Thần.
 
Nói đến đây, Triệu Tứ Đản liền vội vàng lên tiếng: “Con   thê tử, cũng   hài tử, chẳng cần  chăm sóc ai. Nương hãy mang con theo , con nhớ Tam ca, con nhớ cả sư phụ, nhớ biểu ca cùng Chính ca. Con   tiến kinh, nương ơi, xin nương đấy, nương  ơn  …”
 
Hắn túm lấy tay áo Trình Loan Loan, bắt đầu nũng nịu van nài.
 
Trình Loan Loan liền lập tức đầu hàng: “Được ,  , con hãy  . Nương sẽ mang con theo cùng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1068.html.]
Phạm Khắc Hiếu
 
Triệu Tứ Đản mừng rỡ đến mức nhảy dựng lên.
 
Tề bà tử ở bên cạnh ân cần hỏi: “Phu nhân   tiến về kinh thành, cũng nên sắp xếp vài kẻ hầu  theo tháp tùng chứ ạ?”
 
Trình Loan Loan gật đầu: “Ngươi cứ sắp xếp .”
 
Phàm những kẻ  triều đình ban thưởng, ai nấy đều từ chốn kinh đô phồn hoa mà . Người   từng đặt chân đến đó, tất nhiên cần  vài nhân sự am hiểu  theo để phò trợ. Vả , khi đặt chân đến kinh thành, ắt hẳn sẽ  cơ hội diện kiến các vị đại quan, quý nhân. Lúc xuất hành,   là Lục phẩm An nhân,   thể câu nệ việc chi tiêu? Phải  kẻ hầu  hạ tháp tùng, và khi cần hiển lộ sự trang trọng, càng nên phô trương cho  phép.
 
Qua một phen thương nghị, cuối cùng danh sách những  theo chân   định đoạt: Tề bà tử, Dương bà tử, Ngưng Lam, Trình Giáp và Ngụy Tiểu Hải. Tề bà tử sẽ lo liệu  sự  , thu xếp  thỏa. Dương bà tử tinh thông y thuật, phòng khi Trình Loan Loan  hợp thủy thổ, vẫn  thể kịp thời chẩn trị. Ngưng Lam hầu hạ cận . Trình Giáp phụ trách bảo hộ sự an nguy, còn Ngụy Tiểu Hải sẽ  chân sai vặt, lo liệu đủ  chuyện lặt vặt.
 
Chỉ  bước  tháng tư, thiệp báo từ kinh thành  theo cánh chim loan truyền về.
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Trình Chiêu  gửi về ba bức thư: một bức gửi đến thôn Trình gia, một bức gửi cho Trình Loan Loan, và bức còn  gửi Trình Viên Viên.
 
Trình Viên Viên vốn là  thất học. Từ khi dời về thôn Đại Hà, nhờ Trình Loan Loan ban tặng  ít sách vở liên quan đến việc trồng trọt, nàng mới bắt đầu học , học . Nét chữ trong thư tinh tế, từ ngữ  bình dị dễ hiểu, nàng đương nhiên  thể thấu tỏ. Sau khi  xong, nàng chẳng chần chừ, liền vội vã chạy  tìm Trình Loan Loan.
 
“Hôn kỳ của Chiêu nhi  định, nhằm mùng tám tháng năm. Hắn còn đặc biệt thiết thiệp mời tỷ đến kinh thành tham dự đại lễ thành .” Trình Viên Viên tươi  rạng rỡ, tay cầm phong thư, tay   giữ một xấp ngân phiếu dày: “Đứa nhỏ  đưa cho  tấm ngân phiếu một trăm lượng, bảo là lộ phí  đường cho … Hắn vốn là kẻ thư sinh tay trói gà  chặt,     ngần  bạc? Chẳng lẽ   vay mượn của  khác ư?”
 
Trình Loan Loan khẽ thở dài, trong lòng dấy lên nỗi niềm: “E rằng  lộ phí   gửi cho ,  đều chắt chiu dành dụm từng chút một,   gửi ngược về đây.” Trong phong thư gửi cho  cũng  một tấm ngân phiếu, trị giá những năm trăm lượng vàng. Song, Trình Chiêu  chẳng hề hé răng,   rõ  bạc  từ  mà . Hắn vốn là kẻ thư sinh trói gà  chặt,  còn luôn miệt mài dùi mài kinh sử chuẩn  cho các kỳ khảo thí. Thử hỏi, lấy   thời giờ mà  kiếm thêm bạc? Bởi ,  bạc , ngoài việc chắt chiu tích góp mà , thật khó lòng tìm  lý do nào khác. Hẳn  cũng  gửi về Trình gia một khoản lộ phí khác. Cứ thử tính toán mà xem, từ lúc  lên tỉnh thành tham gia thi Hương,  đó  tiếp tục đến kinh thành dự thi Hội, ngót nghét nửa năm trời,  chắc chắn  chi tiêu vô cùng tằn tiện, e là   trải qua  ít cơ cực… Ngay lúc  đây,  còn  kịp áo gấm về làng  sớm  báo đáp công ơn gia đình. Sau , khi tiền đồ  rộng mở, phần hồi báo ắt hẳn sẽ hậu hĩnh đến mức nào, thật chẳng cần   cũng đủ rõ.
 
Trong lòng Trình Loan Loan  khỏi dâng lên một cỗ ấm áp, đồng thời cũng xót xa vô cùng cho chất nhi hiểu chuyện đến .