Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Triệu Nhị Cẩu mở miệng : "Con  hỏi vị đại thúc ở bên cạnh , học phí của Thư viện Nam Phủ mỗi tháng những hai lượng bạc,  kể còn  chi thêm ít nhất một lượng bạc cho giấy, bút, nghiên mực và các khoản khác, nhà  e là học  nổi  ạ."
 
Trình Loan Loan mỉm  : "Chỉ cần các con   học, chung quy cũng sẽ tìm  cách. Vấn đề là, các con  thật sự   học ?"
 
Đáy mắt Triệu Tứ Đản hiện lên khao khát: "Nương, con   học, nhưng mà đắt quá. Nếu con  học, e rằng   nhà  sẽ  còn tiền mua thịt cá nữa chăng?"
 
"Vậy nương sẽ nỗ lực kiếm tiền." Trình Loan Loan xoa đầu thằng bé: "Trước tiên cho con  học, con học xong về dạy  cho đại ca, nhị ca, tam ca của con,  ?"
 
Tứ Đản tuổi còn nhỏ, là  thích hợp để học hành nhất. Nàng   cho đứa nhỏ   học từ lâu, song vẫn   dịp.
 
Hiện giờ trong tay coi như   chút tiền tích cóp, qua vài ngày nữa, tích đủ học phí   thể đưa Tứ Đản tới...
 
Vị đại thúc bên cạnh  bụng nhắc nhở: "Thư viện Nam Phủ chỉ thu nhận đồng sinh, con ngươi e là còn   mặt chữ, chỉ  thể gửi chúng đến lớp học vỡ lòng mà thôi."
 
Trình Loan Loan khẽ che mặt. Được , Thư viện Nam Phủ quả thật  nhận học tử vỡ lòng, nhưng mà trong thôn   tư thục, học đường gần nhất ở thôn Trình gia, dẫu  c.h.ế.t nàng cũng  đời nào đưa mấy đứa nhỏ đến chốn . Vậy chỉ  thể đưa đến tư thục của trấn Bình An, đến lúc đó còn  đến hỏi tình hình xem .
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Tới chính ngọ, tiếng chuông của Thư viện Nam Phủ vang lên, Trình Loan Loan chỉ đành tạm gác chuyện  sang một bên.
 
Nàng  đến  sạp bắt đầu buôn bán. Đám học tử tụ tập ba năm  thành nhóm nhỏ, thạch băng bán   nhanh, chẳng mấy chốc  bán  hơn phân nửa.
 
Nhóm học tử   sạp ăn thạch băng,  ăn   ngừng thảo luận những kiến thức  giảng đường.
 
Trình Loan Loan cũng dựng tai lắng , thời đại  với nàng vốn xa lạ, nàng cần  thu nhận thêm nhiều tin tức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-112.html.]
 
[]
 
"Trời  mưa, ruộng đồng trong phạm vi ngàn dặm quanh trấn Hà Khẩu e rằng   thu hoạch nào. Không  triều đình sẽ  biện pháp gì đây?"
 
"Bài sát hạch tháng  e rằng  sẽ lấy chính đề bài , chúng   thể cùng suy nghĩ  một phen."
 
"Nghe   một thôn ngay cạnh trấn Bình An  phát hiện  nguồn nước, dẫn nước từ  núi về  kênh rạch, nhờ đó cứu vãn  hơn ngàn mẫu ruộng."
 
"Chuyện lạ lùng đến thế ư?"
Phạm Khắc Hiếu
 
Trình Loan Loan nào ngờ việc   truyền đến tận trấn Hà Khẩu bên cạnh, ngay cả đám học tử vốn chẳng mấy quan tâm đến chuyện bên ngoài cũng rõ. Xem  nạn khô hạn quả thật vô cùng nghiêm trọng, trừ phi diện tích gặp thiên tai cực lớn, bằng   giảng đường sẽ chẳng  ai nhắc đến những chuyện liên quan như thế .
 
“Nương, nhi tử thấy Trình biểu ca.” Triệu Tam Ngưu mở to mắt: “Ở giữa đằng ,  chăng?”
 
Triệu Tứ Đản  ngăn cũng chẳng kịp nữa, bởi Trình Loan Loan   thấy. Trình Chiêu mặc trang phục trắng xanh thống nhất của thư viện, trong tay cầm hai quyển sách, đang bước  từ cổng thư viện.
 
Vốn   định  đây, song  cảm giác     nên liếc mắt qua, đối diện với tầm mắt của Trình Loan Loan.
 
Trình Chiêu thoáng chốc mỉm . Hắn  ngày đó   lầm, quả nhiên là nhị cô, nhưng cớ  nhị cô  bày sạp bán thạch băng  cổng thư viện?
 
Thì  thạch băng  chư vị học tử trong thư viện khen ngợi mấy ngày nay quả nhiên là do nhị cô bán.
 
Trình Chiêu  mực yêu quý nhị cô. Học phí của  phần nhiều là do nhị cô ban cho, nhị cô đối với  còn hậu hĩnh hơn cả mấy biểu  ruột thịt của .
 
Nhị cô  thường lui tới  cổng trường học của  bán thức ăn vặt, hẳn là vì  gom góp học phí cho .
 
Hắn cất bước tiến tới.