Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Phiêu Kỵ Đại tướng quân trấn giữ kinh thành  gần năm mươi tuổi, là quan nhị phẩm, khí thế hiên ngang mạnh mẽ. Y vận khôi giáp chỉnh tề, sải bước  về phía Trình Loan Loan.
 
Trình Loan Loan xoa xoa mồ hôi và tro bụi  tay, khẽ cúi  hành lễ: “Gặp qua Đại tướng quân.”
 
Đại tướng quân  lạnh: “Thì  ngươi vẫn còn  ở đây  Đại tướng quân trấn giữ. Dẫu cho ngươi là Lục phẩm An nhân, cũng chẳng  tư cách tự tiện xông  quân doanh, càng   phép động thủ với  trong quân. Người , mang cho …”
 
“Chậm .” Trình Loan Loan ngẩng đầu: “Trước khi Đại tướng quân  xử lý, xin hãy trả lời  vài vấn đề. Thứ nhất, Diệp đại nhân là quan văn của Binh bộ,  ngày ngày chạy tới quân doanh, chuyện   hợp quy củ triều đình. Thứ hai, Diệp đại nhân   là  trong quân, xin hỏi,  lấy   tư cách xử phạt tiểu binh trong quân? Thứ ba, Diệp đại nhân cuồng ngôn với Thiệu đô úy, dĩ hạ phạm thượng, việc    dễ dàng cho qua? Thứ tư, bá tánh để nam đinh trong nhà  quân là để báo đáp triều đình, đền đáp Đại Vũ. Dẫu cho con cái hi sinh nơi sa trường, cũng lấy  vinh dự vì chúng là binh sĩ của Đại Vũ, nhưng hiện tại    thấy hai hài tử   sắp c.h.ế.t  chính mảnh đất Đại Vũ …”
 
Nàng duỗi tay chỉ  Triệu Tam Ngưu cùng Trình Bính.
 
Diệp Lệnh Ba tuy   t.h.ả.m nhưng vẫn còn sức mà kêu gào, còn Triệu Tam Ngưu sắc mặt  tái nhợt như  sắp lìa đời, tình cảnh xem chừng nguy kịch.
 
Nàng tiếp lời: “Hai hài tử   hề phạm  bất kỳ  lầm nào mà suýt chút nữa  mất mạng,  nghĩ đây    đầu tiên chuyện như  xảy  trong quân. Đại tướng quân nếu  thời gian rảnh rỗi để đối phó với , chi bằng dùng nó để tra xét cho rõ ràng, rốt cuộc quân doanh  là của ai quản lý… Trình Giáp, Trình Đinh, mau đỡ Tam Ngưu và Trình Bính, chúng  rời !”
 
Nàng xoay , bước thẳng về phía xe ngựa.
 
Đoàn  phía  nàng vội vã đuổi theo,  nhanh  an vị  ba cỗ xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1133.html.]
 
 Vân Mộng Hạ Vũ 
 
Đám binh lính  tin kéo đến vây quanh đều kinh ngạc đến ngây dại. Tuệ An nhân  quả là gan góc, chỉ là một mệnh phụ Lục phẩm triều đình mà cũng dám thẳng thừng giáo huấn một Đại tướng quân!
 
Mà giờ đây, bọn họ mới  rằng mẫu  của Triệu Tam Ngưu chính là Tuệ An nhân tiếng tăm lẫy lừng. Dù thanh danh của Tuệ An nhân  lớn đến , song vẫn khó lòng là đối thủ của một Nhị phẩm Đại tướng quân. E rằng   Triệu Tam Ngưu và   sẽ lành ít dữ nhiều…
 
“Vị Tuệ An nhân  thật sự quá đỗi kiêu ngạo!” Diệp phó đô úy nghiến răng ken két : “Đại tướng quân khi còn trẻ  dốc sức vì nước, hiện tại đóng giữ kinh thành, là   Hoàng thượng trọng dụng. Dưới gầm trời  mà còn dám lên mặt với Đại tướng quân, quả là một phụ nhân ngông cuồng khiến   phẫn nộ tột cùng!”
 
Diệp Lệnh Ba trợn mắt nhe răng: “Nàng  chỉ là một kẻ dân đen, thật sự cho rằng một cái chức Lục phẩm An nhân  thể   gì ? Nàng  tự rước lấy họa sát , hà cớ gì   để nàng    mạng… Ta  về tìm phụ , để  truyền tin  cung…”
 
Lúc , trời cũng    sẩm tối.
 
Trình Loan Loan  trong xe, ánh mắt tĩnh lặng.
 
Kiều ma ma khẽ khàng mở miệng: “Lần  An nhân quá đỗi nóng nảy ,  nên đối đầu cùng Đại tướng quân như thế. Hoàng hậu nương nương e rằng cũng khó lòng can thiệp .”
 
Sở dĩ đám  các bà dứt khoát  về phía Tuệ An nhân, là vì bọn họ  rõ đám  Diệp gia chỉ là những kẻ tiểu nhân nhảy nhót  trò hề,  đáng sợ. Dù Tuệ An nhân  gặp  phiền toái lớn đến , Hoàng hậu nương nương cũng  thể xoay chuyển  cục diện rối rắm.  giờ đây Đại tướng quân cũng  cuốn … Võ tướng Nhị phẩm, tay nắm thực quyền, chỉ  lệnh Hoàng thượng, e là  dễ đối phó…
 
“Chính bởi Đại tướng quân quyền cao chức trọng, nên  mới  thể tùy tiện hành động. Chuyện   rõ ràng là do Diệp gia ỷ thế h.i.ế.p yếu, Đại tướng quân nếu lên tiếng giúp Diệp gia,  cũng tương đương tự đặt   cùng phe cánh với Diệp gia.” Trình Loan Loan mỉm : “Diệp gia cũng chỉ  một vị Ngũ hoàng tử  chỗ dựa mà thôi. Thế nào, Đại tướng quân đây là  phò tá Ngũ hoàng tử đăng ngôi Thái tử ?”
Phạm Khắc Hiếu