Mời quý độc giả kéo xuống phía 
 
để tiếp tục thưởng thức  bộ chương truyện!
 
Chu chưởng quầy  ngây tại chỗ, kinh ngạc vô cùng.
 
Hắn  Trình Loan Loan trình bày một lượt,  mà  cảm thấy vô cùng hợp lý.
 
Hai văn tiền một chén thạch băng, ở tửu lâu của  đại khái  thể bán giá năm văn tiền. Nói cách khác,  chẳng cần tốn một khoản tiền lớn để mua bí quyết, cũng   thuê đầu bếp chuyên để chế biến món . Mỗi ngày chỉ cần chuẩn  đường nâu, sơn tra và đậu phộng là  thể trực tiếp bán thạch băng ngay tại tửu lâu.
 
Cát Tường Tửu Lâu mỗi ngày đại khái  ba mươi bàn khách, cộng   một trăm . Nếu một ngày  thể tiêu thụ một trăm chén thạch băng, thì lợi nhuận  thể đạt hơn hai trăm văn tiền. Một tháng thu về vài lượng bạc, quả là một mối  ăn trăm lợi mà  hề  lỗ.
 
Dẫu cho tạm thời kiếm  bao nhiêu tiền, điều cốt yếu nhất là  thị trường luôn xuất hiện những sản vật mới lạ, và Cát Tường Tửu Lâu cũng cần  những thứ đó, như  mới  thể lưu giữ khách nhân.
 
Trình Loan Loan  Chu chưởng quầy  động lòng, nàng tiếp tục cất lời: "Song  một điều     cho rõ ràng, thạch băng    chỉ cung cấp cho riêng Cát Tường Tửu Lâu của ngài. Chỉ cần  ai nguyện ý hợp tác cùng ,  đều bán với giá hai văn tiền một chén.”
 
Chu chưởng quầy đôi phần sốt ruột: "Triệu đại tẩu tử, điều kiện của nàng cứ thẳng thắn bày tỏ, lão ..."
 
"Nhà   lượng lớn thạch băng, một  Cát Tường Tửu Lâu của ngài tiêu thụ cũng  xuể." Trình Loan Loan thành thật đáp, "Ta cũng  hợp tác cùng Trần chưởng sự của Thư viện Nam Phủ .”
 
Dựa theo lượng hạt hoa thạch thu thập  tính toán, nhà bọn họ một ngày ít nhất  thể chế biến  chín trăm chén thạch băng. Thị trường trấn Hà Khẩu  chừng mực, nàng còn  đến trấn Bình An và trấn Phượng Hoàng bên cạnh xem xét thêm.
 
Chu chưởng quầy thở dài, Cát Tường Tửu Lâu mỗi ngày chỉ  bấy nhiêu khách nhân mà thôi, diện tích quả thật  khiêm tốn. Lão  gì  tư cách để bảo   chỉ cung cấp cho riêng nhà ?
 
Lão chẳng nhắc đến chuyện  nữa, mà cùng Trình Loan Loan thống nhất thời điểm cung cấp hàng.
 
Từ Cát Tường Tửu Lâu bước , Trình Loan Loan  liếc mắt  trông thấy Dương chưởng quầy  ở cửa Túy Tiên Lâu.
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Dương chưởng quầy buổi sáng tìm nàng còn lòng đầy tự mãn, giờ đây      như một con kiến bò  chảo lửa.
 
Trình Loan Loan hạ mắt,  về phía bốn hài tử bên cạnh: "Những điều    chuyện với Chu chưởng quầy  , các con  ghi nhớ kỹ ?”
Phạm Khắc Hiếu
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-119.html.]
Triệu Đại Sơn nét mặt vẫn còn ngây ngô,  chẳng nhớ rõ điều gì, chỉ  ngày mai  giao hàng.
 
[]
 
Triệu Nhị Cẩu cất lời: "Nương, liệu con  thể thử  chuyện với chưởng quầy Túy Tiên Lâu một chút chăng?”
 
Trình Loan Loan thầm khen ngợi Nhị Cẩu trong lòng, quả  hổ danh là nhi tử thông minh nhất Triệu gia. Nàng còn  mở miệng, thằng bé    nàng  dụng ý gì.
 
Nàng mỉm  : "Nhị Cẩu, nếu con thương lượng thành công vụ  ăn , nương sẽ cho con hai văn tiền tùy ý con dùng.”
 
Hai văn tiền tuy rằng  nhiều lắm, nhưng Triệu Nhị Cẩu lớn ngần  quả thực  từng cầm nhiều tiền đến thế trong tay. Hắn thở một  thật sâu, vác thùng thạch băng thẳng hướng Túy Tiên Lâu.
 
Trình Loan Loan mang theo ba nhi tử còn  ở bên ngoài chờ. Nàng đăm chiêu  con đường , cửa hàng lớn nhỏ  đến bốn năm chục, nếu  thể mở một cửa hàng của riêng  ở đây, cả nhà bọn họ sẽ chẳng cần  nhọc nhằn lặn lội từ thôn đến trấn mỗi ngày,  đó  từ trong trấn hối hả trở về.
 
Nàng  thấy vài tấm chiêu bài đang lay động theo gió, đưa tay kéo Triệu Tứ Đản đến bên cạnh: "Tứ Đản, con  xem, chữ    chữ 'Triệu' ?”
 
Cửa hàng tạp hóa Triệu Ký.
 
Chữ "Triệu"  tựa phi long vũ phượng.
 
Triệu Tứ Đản tức thì hớn hở đáp: " đúng đúng, Thiết Trụ ca vẫn  thế đó, con ngày hôm qua  sai . Nương,   nương ?”
 
"Lần  Thiết Trụ  tên  tham gia đào mương,  tên Đại Sơn chính là như ." Trình Loan Loan lên tiếng bảo, "Tứ Đản, con  xem  những chiêu bài  còn  chữ nào con  nữa ?”
 
Triệu Tứ Đản    việc để bận rộn,  trái  , nhảy nhót reo lên: "Chữ  là Đại, Đại Sơn! Bên   một chữ Sơn! Tam ca,  xem bên   chữ 'Ngưu', là tên  đó! Hình như là nơi bán bò..."
 
Trình Loan Loan  Đại Sơn và Tam ca: "Mấy chữ Tứ Đản  ,  đều  ghi nhớ, các con  nhớ kỹ chăng?”
 
Triệu Đại Sơn: "..."
 
Triệu Tam Ngưu: "..."
 
Tứ Đản chỉ mới nhắc  một , chúng   nhớ hết , cùng lắm chỉ nhớ chữ trong tên .