Kính mời quý độc giả dõi theo nội dung còn  của chương truyện  đây!
 
Một bên đại lộ của Đại Hà trấn dựng  một khối đá sừng sững, ước chừng cao  sáu bảy thước, phủ lên  tấm vải đỏ thắm, còn  thắt thêm dải lụa đỏ, trông vô cùng huyền bí.
 
Con đường dẫn  thôn   mở rộng gấp năm  so với , trở nên khoáng đạt lạ thường. Chư vị quan viên tề tựu ở trung tâm, bách tính  chật ních hai bên đường.
 
"Hôm nay là ngày hai mươi tám tháng Giêng, một ngày nắng rực rỡ, cũng là ngày đại cát đại lợi đối với Đại Hà thôn của chúng !" Triệu huyện thừa cất giọng sang sảng tuyên bố: "Sau khi trải qua một năm gắng sức đồng lòng của vạn dân, Đại Hà thôn cuối cùng cũng chính thức trở thành Đại Hà trấn. Kể từ hôm nay, chúng  đều là trấn dân Đại Hà thuộc huyện Bình An, Hồ Châu tỉnh! Tiếp đó, kính mời Tri phủ đại nhân cùng Tuệ Cung Nhân, vì bách tính chúng  mà vén bức màn đỏ !"
 
Chúc tri phủ  dấu mời: "Tuệ Cung Nhân."
 
Trình Loan Loan khẽ , gật đầu,  tới vị trí bên trái khối đá lớn. Người xưa lấy bên   thượng vị, nơi tôn quý bậc nhất đương nhiên thuộc về Tri phủ đại nhân.
 
Chúc tri phủ  phía bên , cùng Trình Loan Loan nắm lấy một dải lụa,  đó dùng sức kéo phăng xuống.
 
Tấm vải đỏ  vén xuống, để lộ  khối đá nguyên sơ bên . Đây là một khối đại thạch to lớn, là do Thiết Trụ dẫn  lên núi kiếm tìm ròng rã bảy tám ngày mới  ,  đó mời thạch tượng tài hoa nhất huyện Bình An, khắc lên mặt đá ba chữ lớn "Đại Hà Trấn".
 
Ba chữ , khí thế ngút trời,  chu sa điểm xuyết sắc đỏ tươi,   thêm chút bột bạc rực rỡ. Số bột bạc  là từ mười hai lượng bạc ròng  đập nhuyễn  dán lên. Đại Hà thôn bây giờ  là địa phương phú quý bậc nhất trong mười dặm tám thôn, mười hai lượng bạc chẳng   tiền lớn lao gì, và việc   nhận  sự đồng thuận tuyệt đối của  thể dân làng.
 
Lúc , tia nắng ban trưa rọi chiếu, ba chữ "Đại Hà Trấn" chói lọi phát quang, khiến    dám trực diện  .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1248.html.]
Chúc tri phủ mỉm , cất lời tuyên bố: "Bản quan nay long trọng tuyên bố, Đại Hà thôn chính thức cải tên thành Đại Hà trấn! Trong vòng mười năm đầu tiên kể từ ngày thăng trấn,  bộ thuế công, nông, thương thuộc phạm vi Đại Hà trấn sẽ  giảm phân nửa. Ngoài , Hồ Châu cũng sẽ viện trợ cho việc kiến thiết Đại Hà trấn..."
 
Dân chúng vây xem thi  vỗ tay  ngớt, ai nấy đều hân hoan khôn xiết, vỗ tay đến mức đỏ cả lòng bàn tay.
 
Bách tính Đại Hà thôn vì thôn   trở thành Đại Hà trấn mà mừng rỡ khôn nguôi. Đám thợ thủ công  định cư từ lâu cũng vô cùng hưng phấn, bởi họ sớm  chuyển đến đây an cư lạc nghiệp. Các thôn lân cận cũng quyết tâm noi gương Đại Hà trấn, nỗ lực phấn đấu  ngừng… Dẫu  những kẻ lòng  hẹp hòi từ các thôn lân bang đố kỵ, song hà tất  bận tâm? Trước thực lực tuyệt đối, sự đố kỵ và ganh ghét cũng chỉ là trò hề mà thôi.
 
Sau khi  tất nghi thức khai trương cửa hiệu, Triệu Thiết Trụ dẫn các vị quan viên đến sảnh bàn bạc của trấn Đại Hà để thảo luận về những sắp đặt tỉ mỉ.
Phạm Khắc Hiếu
 
Lúc ,  từ ngoài thôn cũng lũ lượt mang theo hành lý  định cư.
 
Ven khu chợ sầm uất, hơn trăm ngôi tiểu viện ngói xanh giản dị  mọc lên. Đây là nơi ở  chuẩn  đặc biệt cho những vị thợ thủ công mới tới đây, mỗi tháng ba trăm văn tiền thuê; thậm chí, nếu thuê liền mười năm, ngôi viện  sẽ thuộc về quyền sở hữu của gia đình  thuê.
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Khi những  thợ thủ công  lượt dọn đến, trấn Đại Hà thực sự   dáng vẻ của một trấn đúng nghĩa. Phiên chợ càng thêm huyên náo, tấp nập  thôi.
 
Người từ nơi khác tới cần mua sắm nhu yếu phẩm, khiến cả phiên chợ bỗng chốc bừng sức sống. Dân làng Đại Hà vốn chỉ tìm những khoảnh đất trống để dựng quầy hàng, bày bán đủ thứ vật dụng thiết yếu: nào bàn ghế, giường tủ, nào nồi niêu chén bát, gạo dầu muối, cho đến những món tạp hóa linh tinh...
 
Với sự hưng thịnh của khu chợ hiện tại,   tất cả   ở thôn Đại Hà đều  dựa  nông nghiệp mà mưu sinh. Chẳng hạn như trong nhà Chu lão bà,   đàn ông trụ cột, nay chỉ còn một bà lão cùng Hổ Tử và ba đứa trẻ mồ côi của Trương quả phụ,  mà vẫn chuyên tâm  trứng bắc thảo buôn bán. Lại như nhà Vương Vĩnh Thành,  là đội trưởng đội tuần tra, Vương thẩm thì lo việc buôn bán món kho, Đại Mạch  thành gia thất, Nê Thu còn mải đèn sách. Nhà đông , chẳng lẽ chỉ để một  Tiểu Mạch gánh vác  việc? Thế nên ruộng đất trong nhà đều giao cho Ngôn chưởng quỹ thuê  để nuôi lợn, cả nhà an tâm chuyên tâm buôn bán.