Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
“Vị Triệu đại nhân  quả quyết hạ lệnh mang theo tất cả thôn dân lên núi để tránh đại hồng thủy.” Dương lão tam nhanh chóng thuật  việc  trải qua: “Song, thủy thế  từ  núi đổ ập xuống, con đường lên núi   ngập sâu từ lâu. Bất luận kẻ nào  vượt qua, ắt hẳn lành ít dữ nhiều, khiến quyết định  vấp  sự phản đối kịch liệt từ chúng dân....”
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
“Triệu đại nhân phán rằng kẻ nào phản đối thì  cần thiết  theo, song ngài  vẫn cương quyết tiến hành. Bởi thế, ngài  cùng hai vị đại nhân  liền hợp lực, dùng ván gỗ đẽo thành một con thuyền tạm bợ.... Ban đầu lý chính cũng chẳng mấy tin tưởng  kế sách , song dòng nước lũ cứ thế cuộn trào dữ dội,  dâng cao quá mắt cá chân của chúng dân. Nếu còn  nghĩ  biện pháp,  bộ bốn năm trăm sinh mạng trong thôn ắt sẽ chìm  biển nước.... Lúc , chỉ  hai con đường bày   mắt chúng dân: một là theo chân Triệu đại nhân lên núi tìm đường sống, hai là phó mặc  phận, thuận theo dòng nước mà rời thôn....”
 
Trình Loan Loan mím môi.
 
Nàng  bao giờ trải qua thủy hoạn kinh hoàng, bởi  cũng chẳng  rõ phương cách lánh nạn đích thực.
 
Nếu chúng dân lựa chọn thuận theo dòng nước để  khỏi thôn, ắt hẳn sẽ  dòng nước xiết cuốn trôi đến nơi nào  rõ, cơ hội sống sót quả thực vô cùng mong manh.
 
Nếu lựa chọn quyết chí ngược dòng lên núi, chỉ cần vượt qua đoạn đường gian nan nhất ,  thể tìm  chốn khô ráo  đỉnh núi để tạm lánh tai ương....
 
“Tiểu nhân  lên núi cùng Triệu đại nhân vì  cho rằng lên núi chẳng khác nào tự tìm cái c.h.ế.t....” Khuôn mặt Dương lão tam lộ vẻ hối hận: “Hơn hai trăm  trong  chúng tiểu nhân quyết định phó thác cho dòng nước, bơi  khỏi thôn.... Ai nấy đều tự tìm ván gỗ, thùng gỗ, dắt díu cả gia quyến cùng trôi  khỏi thôn. Vốn tưởng rằng đây là con đường sống, song thủy thế quá sâu, dòng chảy  vô cùng mãnh liệt, hơn hai trăm  lập tức  chia lìa. Lão phụ, lão mẫu cùng thê tử tiểu nhân, kể cả hai nhi tử lớn nhất thảy đều  nước cuốn trôi  mất.... Tiểu nhân may mắn ôm  một  cây mới bảo   tính mạng ....”
 
Khuôn mặt của Hoàng nương tử lập tức trắng bệch: “Hơn hai trăm ,   tất cả đều .... Vậy,  phu quân của  thì ,   ở cùng với các ngươi chăng?”
 
Dương lão tam lắc đầu: “Hoàng Vĩ  theo Triệu đại nhân và lý chính lên núi, cũng    phận  ....”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1261.html.]
 
Trình Loan Loan bình tĩnh mở miệng hỏi: “Lên núi từ ?”
 
Dương lão tam đưa ngón tay chỉ về hướng tây nam: “Ngay tại bên , thủy thế từ con sông đổ ập xuống, nơi đó nước sâu nhất, dòng chảy cũng xiết nhất, e rằng đoàn  của Triệu đại nhân cũng khó thoát khỏi kiếp nạn....”
 
Không đợi Trình Loan Loan căn dặn, Trình Giáp lập tức điều thuyền, sai  chèo lái, nhanh chóng tiến về phía .
 
Dù đỉnh điểm của thủy hoạn  qua, nhưng dòng nước vẫn cuộn chảy từ  núi xuống. Khu vực   hình thành nên một vòng xoáy nước khổng lồ, ngăn trở  lối lên núi.
 
Trình Loan Loan thấu hiểu cớ sự vì  hơn hai trăm con    chùn bước  sơn lộ hiểm trở. Nếu như là nàng, e cũng chẳng dám dấn  ngược dòng mà tiến lên non cao, bởi lẽ, sơn lộ   chốn bình an, tai họa sạt lở, đất đá cuốn trôi, cùng muôn vàn kiếp nạn khác vẫn chực chờ ập đến.
 
Trước  nàng vẫn cảm thấy Đại Sơn chất phác thành thật, song giờ đây nàng mới phát hiện  đứa con trai  của   sớm  còn như thuở ban đầu. Hắn  thể kiên nghị, quyết đoán trong  hành động,  còn  thể gánh vác trọng trách lớn lao, tiên phong dẫn lối.
 
“Tuệ Cung nhân,  thể qua đó.” Dương lão tam vội vàng : “Thuyền  quá đỗi nhỏ bé, e rằng  chịu nổi mà lật úp mất.”
 
Trình Loan Loan ngước  quần chúng: “Chư vị  cao kiến gì chăng?”
 
Phạm Khắc Hiếu
Trình Giáp và Trình Đinh ánh mắt kiên nghị ngời sáng: “Chúng  thề nguyện kề vai sát cánh cùng Cung nhân đến  thở cuối cùng.”
 
Hoàng nương tử lên tiếng: “Nếu   đến đây thì nhất định  tìm  nam nhân của , dẫu cho chỉ còn là một t.h.i t.h.ể lạnh lẽo.”
 
Những nha sai còn  liếc mắt  . Nếu bọn họ vì sợ hãi mà biến thành quân đào ngũ, Tri phủ đại nhân tuyệt nhiên sẽ  buông tha cho bất cứ kẻ nào trong bọn họ. Huống hồ, nếu Tuệ Cung nhân tử vong, Tri phủ đại nhân ắt sẽ giao bọn chúng cho triều đình trị tội. Đằng nào cũng khó thoát khỏi cái c.h.ế.t, chi bằng theo phò Tuệ Cung nhân để lưu  chút thanh danh.