Để tiếp tục   bộ chương truyện, kính mời quý độc giả theo dõi.
 
Chỉ  bảy, tám tráng đinh trong đám thôn dân, còn   là lão nhân, phụ nhân cùng nhi đồng.
 
Vừa  nàng hỏi như  thì  nhiều   nức nở  thút thít.
 
Từ khi rời khỏi thôn Hòe Hoa  gặp  vô vàn biến cố.
 
Hơn hai trăm  bọn họ  theo Triệu Đại Sơn lên núi, chọn một chỗ   nước chảy quá xiết để ngược dòng tiến lên, những chiếc thuyền tạm  bất chợt lật úp,  dòng nước xiết cuốn trôi, mấy hài tử   nước lũ cuốn  mất. Cuối cùng thật sự  còn cách nào khác nên các nam nhân trong thôn  nắm tay  kết thành một bức tường  yếu ớt, bọn họ  trong nước, nỗ lực chống đỡ dòng nước xiết, che chắn cho lão nhân, phụ nhân cùng nhi đồng trong thôn tiến lên .
 
Cuối cùng, những nam nhân còn sống sót chỉ  bốn tráng đinh   dẫn đường, cùng bốn nam nhân   bọc hậu. Phu quân của Hoàng nương tử cũng may mắn thoát nạn,  trong  đó.
 
Trong lòng Trình Loan Loan trào dâng vạn lời  , nhưng nàng chỉ mím chặt môi, chẳng  nên mở lời thế nào.
 
Đã thấy  nhiều  chỉ  tranh giành lợi ích riêng cho  nên nàng  từng tin  ai nguyện ý trả giá sinh mệnh vì  khác, nhưng chuyện  thật sự  xảy , bằng  thì nhiều lão nhân, phụ nhân cùng nhi đồng đến thế    thể an  vượt qua dòng lũ chảy xiết?
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Lý chính khấp khởi bất an hỏi: “Tuệ Cung nhân  tới, ắt hẳn  của triều đình cũng sẽ đến, chúng  sẽ  cứu chứ?”
 
Trình Loan Loan gật đầu: “Đương nhiên sẽ cứu, song hiện tại bên ngoài mưa to,  của triều đình trong chốc lát  thể đến  đây,    mắt cứ nghỉ ngơi cho thật , bảo  thể lực.”
 
Hơn một trăm thôn dân của thôn Hòe Hoa khẽ thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ ở chỗ  trốn hai ngày , thấy nước lũ ngày một dâng cao,  bộ huyện thành đều  nuốt chửng, bọn họ thật sự sợ… sợ rằng  sẽ  lãng quên, sợ  bỏ mặc, sợ  bỏ mạng trong sơn động .
 
   những lời  từ Tuệ Cung nhân, bọn họ tin tưởng triều đình nhất định sẽ đến.
 
“Tuệ Cung nhân, nơi   chút quả dại.” Một lão phụ run rẩy bước tới, trong tay cầm bốn năm quả sơn tra: “Động vật  núi  chạy hết, chỉ còn sót  mấy quả dại , mong Tuệ Cung nhân chớ hiềm ghét.”
 
Vị lão bà  chính là  mà Triệu Đại Sơn liều  cứu về, phu quân của bà  họ Dương,  trong thôn đều gọi là Dương tam bà.
 
Dương tam bà vẫn luôn  một góc mà , lòng dằn vặt khôn nguôi vì  mà Triệu Đại Sơn  hại đến hôn mê bất tỉnh, đôi mắt  sưng húp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1266.html.]
 
[]
 
Trình Loan Loan thầm nghĩ, nếu   vì  đưa cho nàng mấy quả dại , e rằng Dương tam bà vẫn cứ thế trốn trong góc mà  ròng  dứt.
 
Nàng đành nhận lấy quả dại, khẽ cong môi nở nụ  nhạt: “Cảm tạ.”
Phạm Khắc Hiếu
 
Sắc mặt Dương tam bà giãn  đôi chút, tựa như   thành một việc thiêng liêng trọng đại.
 
Trình Loan Loan cầm lấy quả dại, khẽ c.ắ.n một miếng, chát xít, vị chả mấy ngon lành, song nàng    tiếng nuốt nước bọt từ tứ phía.
 
Ngẩng đầu  lên, nàng thấy  nhiều hài tử đang  nàng chằm chằm, ,   là thèm thuồng  chằm chằm  những quả dại trong tay nàng.
 
Mấy  phụ nhân vội vàng kéo con cái  ,  thể ở đây   chuyện thất lễ mất mặt.
 
Trình Loan Loan khẽ hỏi: “Chung quanh đây  tìm  bất cứ thứ gì  thể ăn  nữa ư?”
 
Lý chính thở dài thườn thượt: “Quanh đây chỉ còn quả dại, ngay ngày đầu trốn lên núi   chúng  hái xuống hết, chia cho mỗi  hai mươi trái. May mắn  Dương tam bà còn giữ  bốn, năm trái. Tuệ Cung nhân cứ mau dùng , tuy rằng  chút chua nhưng dù  cũng  thể lấp đầy bụng đói.”
 
Trình Loan Loan gật đầu,  chiều  hiểu.
 
Nàng liếc   ngoài hang động, trời  tối đen như mực. Đêm đến, núi rừng ẩn chứa vô vàn hiểm nguy vô hình, lúc   ngoài “kiếm thức ăn” hiển nhiên là  thể, chỉ đành chờ đến hừng đông ngày mai.
 
Thực  nàng cũng  đói, bèn đưa ba quả dại còn  cho ba hài tử: “Ta  đói, các ngươi cứ ăn .”
 
Mẫu  của mấy hài tử  lập tức : “Tuệ Cung nhân, bọn trẻ đều  ăn ,  chút đói bụng nào …”
 
Nói đoạn, vội vàng kéo con cái  ,  cho Trình Loan Loan bất cứ cơ hội nào.
 
Mạng của bọn họ nào đáng giá, dẫu c.h.ế.t cũng chẳng , nhưng Tuệ Cung nhân thì tuyệt đối  thể c.h.ế.t,  sống để chờ đợi viện binh của triều đình.