Kính mời quý độc giả tiếp tục chiêm nghiệm hồi  để tường tận  bộ nội dung chương truyện!
 
Triệu Tứ Đản trở thành án thủ 2
 
Ba ngày  kết quả thi Viện  công bố. Sáng sớm ngày thứ ba đó,  nhiều  vây quanh ở tường thành Hồ Châu.
 
Lục Ánh Tuyết vốn tính tình nóng nảy, sáng sớm tinh mơ  kéo Trình Loan Loan  xem bảng danh. Hai  diện y phục tầm thường, hòa   đám đông, chẳng chút nổi bật, tự nhiên  ai   vị Tuệ Cung nhân tứ phẩm đương triều   đang ẩn  giữa dòng  chen chúc.
Phạm Khắc Hiếu
 
Canh giờ   điểm, nha dịch liền mang bảng danh , dùng hồ dán quét một lượt lên tường,  thận trọng niêm yết bảng danh lên đó.
 
Đám đông xung quanh lập tức xôn xao náo động.
 
“Trời đất ơi,  xếp hạng hai mươi sáu,    tên  bảng vàng ,   đậu Tú tài ,    rạng danh lão Lưu gia .”
 
“Lẽ nào    tên ? Ắt hẳn là   lầm . Không sai,   xem  một lượt nữa,   thể nào thi hỏng , tuyệt đối  thể!”
 
“Đây  là  thứ ba  tham gia Viện thí, tại  vẫn  thể  tên  bảng danh? Vì ? Vì ?”
 
Trong đám ,  tiếng  hỉ hả, cũng  tiếng than  bi ai, khắp nơi là muôn vàn hỉ nộ ái ố của nhân thế.
 
Lục Ánh Tuyết nín , dồn hết tâm trí bắt đầu xem từ vị trí cuối cùng lên. Không  nàng   lòng tin  nhi tử, nhưng vì Ngu Chiêm  phân  phòng thí (phòng vệ sinh), một vị trí tệ hại nhất, nên dẫu  đỗ, hẳn cũng chỉ là hạng chót mà thôi….
 
“Không …. Làm   thể   tên Tiểu Chiêm?” Nàng tìm kiếm mãi vẫn  thấy tên nhi tử Ngu Chiêm, căng thẳng đến toát mồ hôi lạnh: “Không thể nào,  thể nào, Tiểu Chiêm tài hoa xuất chúng như thế,    thể thi hỏng ….”
 
Trình Loan Loan khẽ bật   nàng: “Chi bằng ngài thử xem từ vị trí khôi nguyên chăng?”
 
[]
 
Lục Ánh Tuyết lắc đầu: “Tiểu Chiêm  thực lực tranh đoạt ngôi án thủ, nhưng vận khí  kém may…. Khoan .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1318.html.]
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Nàng lắc đầu thật mạnh, sải bước đến  bảng danh niêm yết ở vị trí đầu tiên, ánh mắt bỗng chốc lộ vẻ kinh ngạc lạ thường,  đó nàng xoay , vội vàng ôm chầm lấy Trình Loan Loan: “Tiểu Chiêm  đỗ ! Nhi tử   đỗ ! Hắn là vị trí thứ hai! Ha ha ha, con   thành Tú tài, lão Ngu gia   hy vọng xoay  ! Ha ha ha.”
 
“Sư mẫu, ngài quả thực quá đỗi thất thố .” Tiền Huy phe phẩy chiết phiến tiến đến: “Cung nhân chính là mẫu  của vị Án thủ Viện thí kỳ ,  mà vẫn giữ  vẻ điềm tĩnh như thế. Sư mẫu quả nên học hỏi thêm nhiều.”
 
“Thằng nhóc .” Lục Ánh Tuyết  hồn, liếc xéo  một cái: “Cái bộ dạng hớn hở của con thế , ắt hẳn cũng  đỗ  chăng?”
 
Tiền Huy  hớn hở: “Phải đó,   đỗ ! Hạng bảy mươi tám! Ha ha ha,   đỗ , ha ha ha,    rạng danh Tiền gia, ha ha ha, a gia của  ắt hẳn vui mừng khôn xiết ….”
 
Lục Ánh Tuyết: “….”
 
Chốc lát  còn chê nàng thất thố, thế mà  tên tiểu tử  xem,  còn mất bình tĩnh hơn cả nàng gấp bội.
 
Nàng liếc  về phía xa xăm, vẫn còn  ít kẻ đang thất thố hơn cả nàng, ví như Tiền lão gia tử, cả Chu  của Đại Hà học đường nữa chứ.
 
Chu   bảng danh,  vang, đám học trò vây quanh ông cũng đều hớn hở  theo.
 
Lần , chúng học trò từ Đại Hà học đường đến Hồ Châu tham dự khoa thí  tổng cộng hai mươi ba vị. Trong  đó, mười tám   vinh dự  tên  bảng danh, năm  còn  chỉ đến để thử vận mà thôi, vốn  nhất thiết  đỗ, nên dẫu  thi hỏng cũng chẳng hề nản chí. Ngược , bởi  quá nhiều đồng môn của Đại Hà học đường thi đỗ, nên chẳng hiểu từ lúc nào, lòng họ  tràn ngập niềm tin  tiền đồ xán lạn phía .
 
“Học đường Đại Hà của chúng   vang danh thiên hạ !” Chu  cất tiếng  sang sảng mà rằng: “Bộ đề thi Viện mà Ngu phu tử dày công biên soạn trong bao năm qua quả nhiên linh nghiệm phi phàm. Sau khi hồi hương, chúng trò thi đỗ  tề tựu cung kính thỉnh Ngu phu tử một chén rượu tiễn mừng, khắc ghi mãi ân đức sâu dày của Ngu phu tử trong lòng….”
 
Lẽ dĩ nhiên, chẳng  môn đồ nào  chẳng thấu tỏ lẽ .
 
Trong đề thi Viện khoa ,  ít bài tựa như trong bộ đề của Ngu phu tử, khi bọn họ hạ bút liền thuận buồm xuôi gió, nét mực lưu loát trôi chảy. Khoản toán học nan giải  cùng, nhờ  tinh thông phương pháp giải toán  hệ thống,  nên đối với bọn họ, đây chẳng  chuyện gì quá hóc búa.
 
Có thể rằng, bọn họ thi đỗ , chẳng  do công sức bọn họ chuyên cần, mà chính là nhờ  dung dưỡng nơi Học đường Đại Hà, hưởng trọn tài nguyên quý báu nơi đây.