Kính mời quý độc giả theo dõi phần tiếp theo của chương truyện!
 
Tần vương: Một phiền toái lớn (2)
 
Một chén  chẳng mấy chốc  cạn, Trình Loan Loan vẫn  nghĩ   cách giải quyết.
 
Chủ yếu là  phận Tần vương  thật sự quá đỗi đặc thù, một tứ phẩm cung nhân như  há  thể đắc tội cho nổi?
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Nếu mạnh mẽ cự tuyệt, chọc giận Tần vương,  há  chịu đựng nổi?
 
Nếu nhu thuận thuận theo, tứ phẩm cung nhân dây dưa cùng Tần vương, quan đồ của  cũng sẽ chấm dứt tại đây.
 
“Loan Loan, thì   thật sự ở đây.” Trình Viên Viên vén rèm bước : “Đại Nha    dáng vẻ ưu phiền nặng trĩu,  chuyện gì mà buồn bã đến ?”
 
Trình Loan Loan khẽ thở dài một tiếng: “Vị Tần vương , thật sự là một phiền toái lớn.”
 
Đường đường là một Vương gia mà  chịu ở  kinh thành, cũng chẳng về đất phong của bản ,  chạy đến trấn nhỏ   những chuyện hoang đường, quả khiến   chẳng    cho .
 
“Ta  , sáng sớm hôm nay, Tần vương  hỏi thăm vài phụ nhân trong thôn về chuyện cha của Đại Sơn,  còn hỏi chuyện huyện lệnh đại nhân   cầu  nữa.” Có lẽ Trình Viên Viên  nghĩ tới điều gì đó, bèn hạ thấp giọng : “Loan Loan,  hãy thành thật cùng tỷ một lời, vị Tần vương    đối với …  ý gì  ?”
 
Trình Loan Loan khẽ lắc đầu: “Tần vương đây ắt hẳn chỉ tiện miệng hỏi thăm đôi điều mà thôi. Ta   phiền toái, là chỉ  phận bất phàm của . Mỗi ngày  thường xuyên qua  trong trấn, hài tử nhỏ trong trấn đông đúc như , chỉ e một khi  đứa trẻ nào đó vô tình va  ,  chợt bất nhẫn,   sang hà h.i.ế.p hài tử nhỏ thì ...”
 
Chẳng  nàng   bày tỏ tâm ý của Tần vương với Trình Viên Viên, mà chủ yếu đây chỉ là suy đoán của riêng nàng,     là để Trình Viên Viên cũng  sầu lo theo vô ích chăng.
 
Thôi ,  tiên nàng  tự  xác thực tâm ý của Tần vương  .
 
Trình Loan Loan cùng Trình Viên Viên đàm đạo đôi ba chuyện khác, lúc  mới  dậy hồi phủ.
 
Lúc  trời  về chiều, màn đêm buông xuống khá sớm. Trên đường trở về,  ít đèn lồng  thắp sáng, rọi chiếu khắp nẻo đường.
 
Phạm Khắc Hiếu
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1334.html.]
Về đến nhà,  vặn đúng lúc dùng bữa tối.
 
Nàng  bước  chính sảnh, chỉ thấy Tần vương đang an tọa ở vị trí vốn dĩ nàng vẫn thường dùng bữa. Một đám nha , bà tử ở bên cạnh khúm núm dè dặt hầu hạ.
 
Thấy nàng trở về, nhóm  Tề bà tử  khỏi thở phào nhẹ nhõm.
 
Tần vương ngước mắt  về phía nàng: “ lúc Tuệ Cung nhân  về, hãy cùng  dùng bữa.”
 
Trình Loan Loan môi nở nụ  nhạt: “Trong sách  dạy, nam nữ bảy tuổi  chung chiếu. Thần phụ  dám cùng Vương gia dùng bữa, xin Vương gia cứ tự nhiên dùng bữa.”
 
“Tuệ Cung nhân.” Giọng Tần vương chợt thêm mấy phần cường ngạnh: “Lời bổn vương  , là mệnh lệnh.”
 
“Nếu  là mệnh lệnh, thần phụ tự khắc tuân theo.”
 
Trình Loan Loan tiến đến, an tọa ở vị trí xa Tần vương nhất,  gương mặt chỉ hiện rõ vẻ bình thản nhàn nhạt.
 
Tần vương giơ tay  hiệu: “Các ngươi lui xuống cả .”
 
Trong lòng Tề bà tử giật  thon thót. Lúc  bà vẫn đang tự hỏi, vì  một Vương gia  phận tôn quý bậc kim tôn ngọc quý  cứ lưu  trấn Đại Hà đây... Đến lúc , còn gì mà bà  thấu rõ? Thì  Tần vương  coi trọng vị cung nhân ...
 
Những nữ tử lọt  mắt xanh của Tần vương, về cơ bản đều sẽ nhập Tần vương phủ  cơ . Thân phận cơ  hèn mọn, chỉ ngang hàng nô tỳ, ngay cả tư cách  sinh con nối dõi cho Vương gia cũng  ...
 
Bà   tưởng tượng nổi cảnh Tuệ Cung nhân  giam cầm trong Tần vương phủ, thực sự quá đỗi đáng sợ...
 
Ánh mắt bà lo lắng  Trình Loan Loan, chần chừ   lui .
 
Trình Loan Loan lạnh nhạt cất lời: “Có lẽ Tần vương  chuyện gì   riêng với , các ngươi cứ lui xuống ,   lệnh thì   phép trở .”
 
Trước lời Trình Loan Loan, Tề bà tử đành dẫn theo tất cả nha , bà tử rời khỏi chính sảnh.
 
Chẳng mấy chốc, chính sảnh chỉ còn  hai  Trình Loan Loan và Tần vương.