Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
Phạm Khắc Hiếu
 
Lý chính tròn xoe mắt . Ông  kinh ngạc thốt lên, một ngày  một trăm văn tiền, chốn nào tìm  công việc hời như thế  chứ? Huyện lệnh đại nhân quả là  rộng rãi.
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Nếu ngài giữ lấy  bạc ,  thể lấy của mỗi  năm mươi văn tiền  tài sản chung của thôn, đến bấy giờ,  bạc   thể dùng  tiền công cho đội tuần tra. Mỗi khi tuần tra hai canh giờ sẽ  hai văn tiền, ắt hẳn sẽ  vô   tranh  nhận việc.
 
"Bẩm Huyện lệnh đại nhân,   cũng   ý ..." Trình Loan Loan vẻ mặt e sợ . "Vì ngài mà  việc,  dám đòi hỏi tiền công. Nếu một nguồn nước cũng  tìm thấy, e rằng  bạc ,   cầm sẽ thấy bỏng tay."
 
Khóe miệng vị Huyện lệnh khẽ giật giật. Tâm tư của nữ nhân ,  thừa hiểu rõ, còn   là e ngại một trăm văn tiền là quá ít ư.
 
 mà đây là  đầu tiên Huyện lệnh gặp một nữ nhân như , cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, hơn nữa nữ nhân   dạy dỗ  mấy hài tử tài giỏi hơn , ham cầu thêm lợi ích cũng là lẽ thường tình.
 
Chỉ cần  thể giúp  đạt  chiến tích, ban phát  bạc    chuyện gì to tát.
 
Huyện lệnh cất lời: "Vậy theo ý nàng, nên  thế nào cho ?"
 
"Nếu phát hiện  một nguồn nước thì quan huyện sẽ trọng thưởng cho , còn nếu chẳng thể giúp ngài giải quyết ưu phiền,  cũng   tư cách nhận  bạc . Ngài thấy phương sách   ?" Khóe môi Trình Loan Loan khẽ cong lên một nụ  thâm thúy. "Ba mươi lăm thôn xóm,  bộ   trong vòng ba ngày, nếu tính như thế thì ba ngày  chắc hẳn sẽ chẳng  ngơi nghỉ là bao..."
 
Ngay cả vị quân sư vốn cau  cũng  đưa mắt  Trình Loan Loan thêm vài phần kính nể. Một nông phụ   thể đưa   kế sách như , xem  là do   quá xem thường dân dã.
 
Hắn đưa mắt  Huyện lệnh đại nhân, ý thăm dò.
 
Huyện lệnh gật đầu  cất lời: "Nếu tìm  một nguồn nước, sẽ thưởng hai lượng bạc."
 
Ánh mắt Lý chính chợt trợn trừng.
 
Hai, hai lượng bạc ư?
 
Cả nhà bọn họ trồng trọt một năm, cộng thêm  tiền lương của Lý chính mỗi tháng, tổng cộng một năm cũng chỉ  thể kiếm gần hai lượng bạc mà thôi.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-134.html.]
Ngoại trừ thôn Đại Hà thì còn ba mươi lăm thôn khác, nếu  thể phát hiện  mười nguồn nước, bọn họ sẽ  hai mươi lượng bạc!
 
Trời ạ, nương Đại Sơn rốt cuộc   cách nào mà thuyết phục  Huyện lệnh đại nhân ?
 
Trình Loan Loan cong môi, nàng vốn sống nơi cổ đại, nơi mạch nước ngầm còn   dò tìm, khả năng tìm thấy nguồn nước ở hai ngọn núi đối diện kênh mương là vô cùng lớn.
 
Chỉ cần dãy núi liên miên, việc tìm nước hẳn sẽ  khó khăn gì.
 
Huyện lệnh khen ngợi: "Đại tẩu tử quả   nông phụ tầm thường, khó trách  thể dạy dỗ nên một hài tử  tài tìm nước như ."
 
Trình Loan Loan khiêm nhường đáp: "Tất cả đều là nhờ phụ  chúng  cách dạy con. Trong những năm tháng đầu khi chiến sự còn  nổi lên, mỗi năm  đều trở về nhà, chỉ dạy cho lũ nhỏ bao điều. Dẫu nay   khuất, nhưng những lời dạy dỗ  vẫn  lũ nhỏ khắc cốt ghi tâm."
 
Huyện lệnh khẽ thở dài, thì  nàng là một quả phụ  trượng phu vong mạng nơi sa trường, khó trách  để tâm đến tiền thưởng đến . Mỗi nhà mỗi cảnh riêng,   là quan phụ mẫu, quả thực nên thể tất phần nào. Một nguồn nước mà ban thưởng hai lượng bạc, liệu   quá ít ỏi chăng?
 
Khi đôi bên vẫn đang bàn luận, một chiếc xe bò  dừng   cửa phủ nha.
 
Triệu Nhị Cẩu cùng Triệu Tam Ngưu xách theo ba chiếc thùng gỗ xuống xe, cả hai run rẩy bước  trong phòng, ánh mắt đăm đăm  thẳng phía , đến nỗi ngay cả Huyện lệnh đại nhân đang   cửa cũng  hề  .
 
Khi  định bước , suýt chút nữa  ngã nhào.
 
Trình Loan Loan vội giải thích: "Đây là hai hài tử của    trở về từ trấn , xin cho   đưa chúng  phòng  y phục  sẽ  diện kiến Huyện lệnh đại nhân ."
 
Nàng khẽ cau mày, sắc mặt  chút trầm trọng.
 
Hai tiểu tử  đưa hàng về,  sắc mặt  tái mét thế ? Có chuyện chi nan giải chăng?
 
Nếu sớm  ,  đầu  ngoài , lẽ   nên cùng  với chúng.
 
Nàng chẳng nghĩ nhiều, bước chân  nhà, thấy hai tiểu tử đang nhốt  trong buồng trong. Nàng giơ tay gõ cửa, giọng hạ thấp: "Có chuyện gì ?"
 
Triệu Nhị Cẩu liền kéo Trình Loan Loan , đôi mắt mở to, từ lồng n.g.ự.c lấy  một miếng vải bố: "Nương, là bạc!"
 
Trình Loan Loan  qua, bên trong miếng vải là một thỏi bạc trắng ngần sáng chói.