Khi  Lý Gia Câu thì   qua thôn Quế Hoa.
 
Bởi vì  trong xe đông đúc, khá chật hẹp, vén rèm xe ngựa lên liền hiện  cảnh tượng khắp sườn núi Đại Đông thuộc thôn Đại Hà chật kín bóng .
 
Triệu An Giang ngạc nhiên : “Không  thôn Quế Hoa   nào   tổ chức việc đào mương  ?”
 
Viên sư gia bấy giờ  khẩy: “Trên núi nguồn nước sẵn ,   mà bọn  ô hợp   chẳng đồng lòng. Bởi  đành  điều động nha dịch đến đốc thúc công việc.”
 
Công việc vốn dĩ thôn Quế Hoa  thể tự giải quyết,  mà  hết   đến  khác  điều động nha dịch. Đến lúc đó, huyện lệnh  thể thu của thôn Quế Hoa thêm chút thuế khóa.
 
Ví dụ như thuế khóa thông thường là mỗi mẫu ruộng giao nộp một phần mười, thôn Quế Hoa  thể nộp hai phần mười. Những thôn cần huyện giúp đỡ tìm nguồn nước sẽ  nộp ba phần mười thuế khóa. Nếu những thôn   đủ nhân lực, trong huyện sẽ giúp đỡ điều động các tráng đinh từ những thôn khác đến trợ giúp. Trong huyện bỏ  chi phí lao động, đến lúc đó những thôn đó  nộp ít nhất là năm phần mười thuế khóa…
 
Xe ngựa  kịp  hết,   tiếng ồn ào náo loạn từ thôn Quế Hoa vọng .
 
Thì  là khi đào mương đụng  một tảng đá lớn án ngữ lối  phía , bọn   thể tiếp tục công việc bèn tụ tập định  loạn.
 
Triệu lý chính vốn  quen thuộc với loại chuyện , ông lập tức kêu xe ngựa dừng   từ  xe nhảy xuống. Lý chính dẫn theo Triệu Nhị Cẩu cùng  tới đó. Cũng may lý chính của thôn Quế Hoa cũng là một kẻ hiểu đạo lý. Hơn nữa, xe ngựa của huyện lệnh đại nhân đậu ở xa, ông  cũng chẳng dám lỗ mãng. Triệu lý chính   mặt vị , cặn kẽ trình bày một hồi, lý chính của thôn Quế Hoa  dám phản bác nửa lời, vội vã sai   nhặt củi nhóm lửa nấu nước…
 
Quay về  xe ngựa, lý chính đón nhận ánh mắt tán thưởng của huyện lệnh đại nhân.
 
Lý chính ho khan: “Chủ ý  là của mẫu  Nhị Cẩu, nếu   mẫu  Nhị Cẩu thì thôn Đại Hà chúng  cũng khó lòng đào  mương.”
 
Huyện lệnh gật đầu, vị phụ nhân  trông quả thực là   tầm hiểu  sâu rộng.
 
Triệu Nhị Cẩu trầm mặc  .
 
Hắn   bày tỏ, kỳ thực phương pháp phát hiện nguồn nước cũng do nương  nghĩ , nhưng nương   cho phép  kể với ai khác.
 
Nương quả thực  mực yêu thương ,  đem hết thảy công lao nhường cho .
 
Sau ,  nhất định  hiếu thuận với nương, để nương trở thành vị phụ nhân   thể dân làng trong thôn hâm mộ, kính trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-136.html.]
 
Xe ngựa  nhanh  rời khỏi thôn Đại Hà.
 
Trong thôn bỗng chốc trở nên huyên náo.
 
Đông đảo dân làng  chật ních  cửa nhà Trình Loan Loan. Đa phần   đều kinh ngạc  thôi, chúng dân chẳng dám  thẳng  vị quan huyện. Ai nấy đều  ngờ nương Đại Sơn   thể mặt  đổi sắc trò chuyện với huyện lệnh đại nhân! Nương Đại Sơn quả là dạn dĩ, chẳng chút e sợ quan huyện! Cũng  rõ nàng   những gì với ngài .
Phạm Khắc Hiếu
 
Trình Loan Loan mỉm  : “Huyện lệnh đại nhân là bậc quan phụ mẫu,  nỡ lòng nào  thấy cây lúa cứ thế c.h.ế.t khô  đồng, nên  để Nhị Cẩu giúp  tìm nguồn nước mà đào mương.”
 
Dân trong thôn tỏ vẻ khinh thường, tìm nguồn nước   chuyện dễ dàng, Nhị Cẩu thì  gì  bản lĩnh như .
 
“Giúp đỡ thôn khác, kỳ thực chính là giúp đỡ chính chúng .” Trình Loan Loan cất lời. “Nếu chỉ  thôn   mùa, còn những thôn khác mất mùa, chư vị   hậu quả sẽ   ?”
 
Dân chúng xung quanh nhất thời im bặt.
 
Hậu quả là gì, chính là nguy cơ  cướp đoạt lương thực.
 
Vương thẩm nghiến răng : “Thôn chúng  chẳng    đội tuần tra , sẽ  để bọn  đó hoành hành ngang ngược  như ý.”
 
“Thành lập đội tuần tra là để bảo vệ lương thực, nhưng lẽ nào  phòng kẻ trộm giữa ban ngày. Chúng   thể  tay với những kẻ đang cận kề cái c.h.ế.t vì đói khát.” Trình Loan Loan chậm rãi . “Cứ cho là   kẻ nào cướp lương thực thì  trấn cũng  thể thu mua lương thực của thôn ,  đó chia đều cho mỗi thôn… Đến lúc đó chúng  chỉ  thể ngày ngày ăn rau dại qua bữa, canh suông lót .”
 
Dân làng chợt vỡ lẽ.
 
Hôm nay thôn Quế Hoa bắt đầu đào kênh mương, từ núi Đại Đông của thôn nọ dẫn nước. Lòng nhiều  cảm thấy bất bình, song  nha dịch trông coi nên cũng chẳng dám gây sự.
 
Lúc  Trình Loan Loan  , bọn họ mới  suýt nữa thì  gây  họa lớn.
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Thôn Quế Hoa nhất định   nước, những thôn khác  nhất cũng nên tìm  nguồn nước, mà đào mương dẫn thủy. Nếu , ngày nào đó thôn Đại Hà  mùa,     chịu bao nhiêu ánh mắt ghen ghét.