Phần tiếp theo của chương truyện vẫn đang đợi Quý độc giả khám phá!
 
Yến hội của tuần phủ phu nhân 2
 
Yến tiệc ngắm hoa kéo dài đến tận chạng vạng mới kết thúc. Trong hai canh giờ , mối giao hảo giữa Trình Loan Loan và Tuần phủ phu nhân chợt thêm phần thắm thiết, dẫu  thể xưng tỷ , nhưng ít  cũng  thành bằng hữu qua .
 
Nàng cùng Tuần phủ phu nhân hàn huyên thêm vài câu, lúc  mới cáo từ rời .
 
Vừa đến cửa biệt viện, Lục Ánh Tuyết liền  : "Loan Loan tỷ, thiên sắc vẫn còn sớm, chúng  ghé cửa hàng trang sức dạo một chuyến . Phan phu nhân  cửa hàng nọ nhập về nào đồ vật hiếm lạ từ kinh thành, muôn phần quý giá."
 
Trình Loan Loan gật đầu: "Vậy đành nhờ Phan phu nhân dẫn lối."
 
Phan phu nhân thoáng giật , vội đáp: "Việc nhỏ  nào  phiền hà chi, nó ở ngay phía ,  hề xa xôi."
 
Trình Loan Loan và Lục Ánh Tuyết  chung một cỗ xe, còn Phan phu nhân thì  chiếc xe ngựa của riêng . Hai cỗ xe một  một , cùng hướng về khu phố phồn hoa náo nhiệt.
 
Hoàng hôn buông xuống, đường phố Vân thành  hề tiêu điều. Dân chúng bận rộn suốt cả ngày dài cũng nhân lúc  tản bộ, thư giãn, khiến phố phường vô cùng nhộn nhịp.
 
Trước khi xuống xe ngựa, Lục Ánh Tuyết nghiến răng : "Đợi lát nữa nếu động thủ, xin để   tay, miễn cho Loan Loan tỷ  vấy bẩn tay."
 
Trình Loan Loan   ,   xong: "Là  ? Chẳng lẽ trong mắt ,   là kẻ thô lỗ chỉ  động võ ư?"
 
Lục Ánh Tuyết ho khụ khụ: "Tứ Đản  trượng phu Phan phu nhân tính kế. Ta cảm thấy chỉ  tát nàng  một cái mới  thể trút  cơn uất hận trong lòng. Tỷ     nín nhịn khổ sở thế nào ."
 
"Xem    tiếp tục nhịn ." Trình Loan Loan bật : "Ta định kết giao với nàng , chứ nào  tranh cãi ồn ào."
 
Thấy vẻ mặt Lục Ánh Tuyết đầy khó hiểu, nàng tiếp tục : "Chức vị tiểu học quan bát cửu phẩm trong học chính phủ  đến hơn chục . Xử lý một Phan đại nhân,    vô  Phan đại nhân khác  thế. Thay vì như thế, chi bằng giữ  vị Phan đại nhân , khiến  quy phục  trướng ,  thấy ?"
 
Từ hôm qua đến nay, Tứ Đản   trường thi hai ngày,   liệu  kẻ nào còn tiếp tục giở trò mưu hại chăng.
 
Vì , nàng  sớm  tay giải quyết chuyện  cho  thỏa.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1390.html.]
Trình Loan Loan vén rèm xe lên, đỡ tay Tề bà tử từ  xe ngựa  xuống.
 
Trước mặt là một cửa hàng trang sức ba tầng, trang trí lộng lẫy xa hoa. Phan phu nhân dẫn lối  phía , cả đoàn ba  cùng bước .
 
Phan phu nhân hẳn chẳng  khách quen nơi đây, bởi chưởng quỹ còn  tự  bước  nghênh đón nàng. Trình Loan Loan chỉ đích danh mong  chiêm ngưỡng những món trang sức tân thời nhất từ kinh thành. Bấy giờ, chưởng quỹ mới cung kính mời cả ba  nhã gian, dâng  đãi khách.
 
Một loạt trang sức vàng ngọc, nào phỉ thúy, lưu ly, trân châu... cùng vô vàn loại đá quý khác,  chưởng quỹ nâng niu bày biện ngay  mặt ba .
 
Lục Ánh Tuyết kinh ngạc reo lên: "Thật  hổ danh hàng từ kinh thành, quả là tuyệt mỹ phi phàm! Loan Loan tỷ, tỷ xem con chuồn chuồn bên  chiếc kim trâm cài tóc , lung lay như thể vật sống ."
 
"Thích ? Nếu thích,  sẽ tặng ." Trình Loan Loan hào sảng cất lời: "Phan phu nhân  ưng ý món trang sức nào , cũng xin chọn lấy một món."
 
Phan phu nhân kinh hãi. Giá trang sức nơi đây đều cực kỳ đắt đỏ, mà những món vận chuyển từ kinh thành giá cả còn ngất ngưởng hơn. Chỉ tùy tiện một món  ngốn cả trăm lượng bạc, nàng nào dám để Tuệ Thục nhân tặng cho  vật quý giá đến . Nàng vội vàng xua tay: "Không dám nhận,  dám nhận, trong phủ    đủ cả ."
 
Trình Loan Loan  thoáng qua chiếc trâm cài  đầu nàng . Đó là chiếc trâm cài ngọc trai, nhưng trân châu   phần mòn cũ, hiển nhiên   đeo nhiều năm.
 
Yến hội hôm nay, đối với Phan phu nhân mà  hẳn là một dịp tương đối trọng yếu, trâm cài  vòng ngọc nàng chọn hẳn  là loại trân quý nhất trong nhà. Nếu loại trân quý nhất chỉ là một cây trâm trân châu phẩm chất chẳng lấy gì  xuất sắc,  chứng tỏ, gia cảnh Phan gia e là  mấy dư dả.
 
Bởi lẽ gia cảnh quá bần hàn, cho nên  chịu nổi sức cám dỗ từ lợi lộc của Hạ gia chăng?
 
Nếu tiền bạc  thể mua chuộc  lòng ,  thì  chuyện càng thêm đơn giản.
 
Trên mặt Trình Loan Loan hiện lên nụ  nhàn nhạt: "Muội  của  cùng phu nhân giao hảo,  cùng Phan phu nhân cũng  duyên phận, tặng một món lễ vật  đáng là bao. Nếu những thứ  vẫn  khiến phu nhân  lòng,  chiếc vòng ngọc bích  tay  đây, mong phu nhân đừng từ chối mà nhận lấy."
 
Nàng tháo chiếc vòng tay màu xanh ngọc bích  tay ngọc xuống.
Phạm Khắc Hiếu
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Phan phu nhân sợ hãi bất an vô cùng.
 
Lục Ánh Tuyết ở bên cạnh khuyên nhủ: "Tỷ Loan Loan của  gia tài dư dả, một món trang sức nhỏ bé mà thôi,  tặng cho phu nhân thì cứ tự nhiên nhận lấy, chẳng  gì đáng để bận tâm hết."