Mời Quý độc giả xem tiếp nội dung chương truyện bên !
 
Triệu lão thái thái   bóng cây trong sân.
 
Vừa ngẩng đầu  thấy hai nhi tử ngốc nghếch nhà  bước tới, liền tức giận mắng: "Hai kẻ các ngươi uống say mèm  là  tỉnh ngủ đấy?"
 
Triệu Hữu Ngân lấy mười đồng tiền trong n.g.ự.c áo : "Nương, đại tẩu  đưa tiền công cho con ."
 
Phạm Khắc Hiếu
Triệu Hữu Tài nuốt một ngụm nước bọt: "Công việc cũng  đơn giản, đại tẩu quả là hào phóng,  mà  cho con tận mười văn tiền."
 
Tôn thị thấy  liền lập tức tiến đến gần, lạnh lùng : "Đơn giản cái gì? Chàng xem đôi tay  , vết chai sần dày đặc đều  ngâm đến trắng bệch cả . Làm thêm vài ngày nữa e rằng đôi tay  cũng  phế . Mười văn tiền  đến tiền mua t.h.u.ố.c cũng chẳng đủ."
 
"Vậy ." Triệu lão thái thái gật đầu, "Lão tam, ngày mai ngươi cũng đừng đến bên đại tẩu ngươi nữa. Ta sẽ tìm giúp ngươi một  đáng tin cậy khác  ngươi ."
 
Tôn thị  gượng gạo : "Nương,  chỉ thuận miệng oán than vài lời thôi,  cần  thật sự trách móc đại tẩu."
 
Làm việc đồng áng thì tay chân ai cũng sẽ  thương, đốn củi  khi còn chặt cả  tay ,  những việc đó cũng chẳng  mười văn tiền công.
 
Lão thái thái bình thường sẽ thu lấy một nửa  tiền công  công quỹ, một nửa còn  thì bọn họ  thể giữ  tiền riêng.
 
Triệu lão thái thái lấy năm văn tiền từ tay hai nhi tử, lạnh nhạt dặn dò: "Giúp đại tẩu các ngươi  việc thì cũng  thể lỡ dở công việc đồng áng. Nghỉ ngơi một lát  mau chóng  đồng . Lúc  trời  còn quá nóng,  việc cũng sẽ thoải mái hơn đôi chút."
 
Tôn thị kéo phu quân  trở về phòng, cẩn thận hỏi: "Đại tẩu bảo    gì thế? Tay   ngâm đến như , rốt cuộc là rửa thứ gì?"
 
Triệu Hữu Tài xoa xoa lỗ tai: "Đại tẩu  căn dặn ,    ."
 
Tôn thị thầm hận, đại tẩu đây rõ ràng là đang sợ  nàng  bắt chước cách . Không  thì  , chẳng lẽ nàng   thể đoán   ?
 
Trong căn nhà tranh còn  đèn lồng mà Xuân Hoa đem về chất đống  hiên nhà. Chốc lát nữa khi rảnh rỗi đem mấy chiếc đèn lồng đó tháo xuống đưa đến chỗ đại tẩu là  thể đổi  tiền.
 
Tôn thị tháo xuống một chiếc đèn lồng trong tay, ngắm nghía. Trước đây nàng  còn lén lút nấu thử hai chiếc đèn lồng, nấu chín  cũng chẳng thấy  điều gì đặc biệt.
 
[]
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-141.html.]
Bên ngoài những quả thạch hoa  bọc một lớp  mỏng, nhúng nước rửa một hồi  rách toạc. Sau khi lột , bên trong  là hạt màu nâu đen. Nàng cầm hạt ngửi thử, quả nhiên chẳng hề tương đồng với mùi vị thạch băng.
 
 vật  cũng chỉ  hai phần: một là lớp vỏ bên ngoài, hai là hạt  bên trong.
 
Tôn thị vẫn  nơi hiên nhà, thần sắc hoài nghi.
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Bên , Văn thị cùng Triệu Hữu Ngân cũng đang trò chuyện. Nàng cẩn thận cất năm văn tiền  gầm giường trong phòng,  đó liền dặn dò: "Đại tẩu  thể cho   việc ,  là bởi chúng  cùng mang họ Triệu, vốn dĩ là  một nhà. Chàng nên  cho thật , ngàn vạn  chớ lười nhác..."
 
Trong khi đó, Trình Loan Loan và các nhi tử vẫn còn đang bận rộn.
 
Dẫu Triệu Hữu Ngân cùng Triệu Hữu Tài  chia bớt hai cân hạt thạch hoa, nhưng còn dư  một cân cần  xử lý. Nàng cùng Triệu Tam Ngưu, mỗi  chà xát nửa cân.
 
Thạch băng  chà xát  đều  chứa trong chậu gỗ, cần  lọc kỹ càng  mới đổ  thùng gỗ. Đây  là công việc đòi hỏi sự kiên nhẫn và tỉ mỉ tột cùng, bởi  Triệu Tam Ngưu khó lòng đảm đương, Trình Loan Loan chỉ đành một  chậm rãi thực hiện...
 
Sau , nếu việc  ăn mở rộng hơn, nàng e rằng sẽ ngày càng vất vả, mệt mỏi nhưng cũng đầy niềm vui.
 
Đợi đến khi mặt trời  ngả về tây, sáu thùng thạch băng cuối cùng cũng    xong. Sau đó khuấy thêm chút tinh bột, coi như  đại công cáo thành.
 
Trước khi trời tối, công việc hầu như   tất. Cả nhà tối nay chẳng cần thức trắng đêm.
 
Trình Loan Loan xoa nắn tấm lưng nhức mỏi,  dậy chuẩn   nấu cơm.
 
Nàng  bước tới cửa liền thấy một  ngoài sân đang khom   quanh.
 
Nàng nhíu mày khẽ gọi: "Tam thẩm, ngươi đang  gì đó?"
 
Tôn thị giật  kinh hãi, lập tức  thẳng  dậy, ho khan vài tiếng  đáp: "Ta tới đưa mấy quả thạch hoa đây. Ha hả, đại tẩu chắc hẳn còn  dùng bữa chứ?"
 
Trình Loan Loan bước tới kéo cánh cửa sân ,  về phía chiếc rổ trong tay Tôn thị. Chẳng  đèn lồng mà là hạt thạch hoa   lột vỏ.
 
Lông mày của nàng nhíu chặt. "Lão tam  chẳng đáng tin đến thế ? Vừa trở về  đem chuyện nơi đây kể ?"