Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Một nhóm ba   sâu  trong rừng rậm. Thỉnh thoảng, những cánh chim lớn vút qua đầu, vài chú thỏ  sóc con thoắt ẩn thoắt hiện...
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Song Nguyễn Minh Châu vẫn  thèm để mắt đến mấy con mồi nhỏ bé , nàng  tiếp tục cưỡi ngựa tiến sâu  trong rừng.
 
Trình Loan Loan dần dần tụt  phía , nàng  ngừng quan sát địa hình xung quanh.
 
Nàng tìm đúng thời cơ,  đầu ngựa , định theo một lối nhỏ xuyên thẳng  núi phía tây.
 
Thế nhưng, một tiếng xé gió bén nhọn đột nhiên truyền đến từ bên cạnh.
 
Nàng đột ngột  đầu , nhận  một ám khí nhỏ đang lao vút về phía nàng. Song, ám khí  nhắm  nàng, mà  chĩa thẳng  con ngựa  .
 
Nàng còn  kịp thúc ngựa phi nước đại, ám khí  cắm phập  m.ô.n.g nó.
 
Con ngựa rít lên một tiếng đau đớn thấu trời, đột nhiên tăng tốc như điên dại. Trình Loan Loan nhanh chóng ghì chặt dây cương, cúi rạp ,   bám sát  lưng ngựa.
 
“Thục nhân!”
 
“Tuệ Thục nhân!”
 
Phía  nàng, tiếng kêu thất kinh của Yên Hồng và Nguyễn Minh Châu vọng , hai  họ đang cố sức đuổi theo.
 
 tốc độ của tuấn mã bình thường    thể sánh bằng một con ngựa  mất kiểm soát?
 
Con ngựa vốn dĩ  ngoan ngoãn giờ đây đau đớn như phát cuồng, chẳng thiết sống c.h.ế.t mà đ.â.m sầm lung tung trong rừng. Dù đầu nó  mấy phen va   cây cổ thụ, vẫn  tài nào khiến nó dừng . Ngược , nó càng thêm điên loạn, cơ thể lắc lư với biên độ cực cao, khiến Trình Loan Loan  xóc nảy, đầu óc  cuồng, gần như ngất .
 
Nàng  cứ như    là cách. Một là nàng sẽ  hất xuống,  vong; hai là con ngựa  sẽ lao xuống vực sâu, cả hai cùng vùi thây.
 
Con ngựa  là con vật đầu tiên kéo xe của phủ bọn họ,  bốn năm  bạn cùng nàng, tính tình vốn hiền hòa, vô cùng  lời chủ nhân…
 
Trong tay Trình Loan Loan chợt lóe lên một thanh chủy thủ, nàng giơ cao lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1436.html.]
 
[]
 
Chỉ cần cắm chủy thủ  động mạch chủ, con ngựa sẽ tức khắc lìa đời, mà nàng cũng thoát khỏi hiểm nguy.
 
Song, nàng    thể  tay?
 
Từ  đến nay, nàng  từng là kẻ m.á.u lạnh vô tình,  cớ gì  đành lòng hạ sát  bạn đồng hành  cùng  bốn năm trời ròng rã?
 
Con tuấn mã vẫn tiếp tục hí vang, điên cuồng chạy để giải thoát nỗi đau thể xác.
 
Trình Loan Loan nhắm nghiền mắt, cuối cùng vẫn quyết định cất chủy thủ .
 
Một là nàng  nỡ xuống tay, hai là nàng sợ  đ.â.m  đúng chỗ,  khiến con tuấn mã càng thêm cuồng loạn, đến lúc đó ngay cả thần tiên cũng khó lòng cứu  nàng.
 
Nàng chỉ  thể dùng một phương cách tự cứu khác.
 
Đó là, nhảy khỏi lưng ngựa.
 
Một tay nàng nắm chặt dây cương, tay  tìm kiếm vật phẩm trong Thương Thành Hệ Thống. Trên đầu nàng là mũ giáp  chỉ  phòng hộ tối đa cùng một bộ khôi giáp vững chắc,  đó nàng mua thêm vô  chăn bông dày cộm. Ngay  lúc hệ thống ném chồng chăn xuống nền đất, nàng dứt khoát nhảy khỏi lưng ngựa. Thân thể nàng chuẩn xác rơi  đống chăn bông, nhưng bởi vì quán tính nên nàng vẫn lăn lông lốc  nền đất vài vòng,  thể nàng  tránh khỏi  trầy xước chút ít.
 
 mà,   hơn nhiều so với dự liệu của nàng.
 
Khoảnh khắc nàng  dậy từ  mặt đất, con ngựa  thương  phi như bay  nhanh chóng khuất dạng khỏi tầm mắt nàng.
 
Đừng để nàng  là ai  , nếu , nàng tuyệt  nương tay.
 
Đột nhiên, trong rừng truyền đến tiếng  chuyện.
 
“Vừa  hình như   thấy tiếng vó ngựa, Tần Vương há chẳng  tổ chức săn thú ở núi phía đông , cớ gì   tuấn mã lạc đến núi phía tây ?”
 
“Chắc là  kẻ lỡ xông  đây, nếu sơn động  phát giác thì đại sự sẽ bại lộ.”
 
“Yểm hộ sơn động, chúng  mau chóng rút lui!”
 
Nàng vô tình  lạc bước đến mật cứ của Hạ gia, cũng coi như  uổng chuyến .
Phạm Khắc Hiếu