Kính mời quý độc giả tiếp tục theo dõi nội dung chương truyện ở phần kế tiếp!
 
“Có lẽ chỉ là ngẫu nhiên trùng hợp mà thôi.” Thái hậu phất tay áo bào, “Lão Lục,   con vẫn luôn   thiện cảm với Vinh Khánh, cảm thấy nàng   huyết mạch Tiêu gia .  con cần  hiểu rằng, mùa đông hơn mười năm , trong một ngày tuyết rơi dày đặc tương tự, Đoan Mẫn   ruột thịt của con  kẻ gian bắt , chính Vinh Khánh  liều mạng che chở cho Đoan Mẫn... Dẫu  thể bảo hộ  nàng, nhưng ít  cũng  thể chứng minh Vinh Khánh là một hài tử trong sáng, thiện lương,  thể nàng cũng vì thế mà mang tật bệnh, mỗi khi trời tuyết ngập trời liền phát bệnh, Tiêu gia  nợ nàng một ân tình lớn…”
 
Môi Tần Vương mím chặt thành một đường ngang tắp,   dậy: “Tâm ý mẫu hậu,   tường. Trời  quá khuya,  xin cáo lui.”
 
“Khoan .” Thái hậu khẽ phất tay về phía , một vị ma ma liền bưng tới hai khay sơn mài tinh xảo, “Tuệ Thục nhân  trải qua kinh hãi, con hãy   mang chút ban thưởng an ủi nàng  .”
 
Tần Vương vốn định cự tuyệt, nhưng chợt nghĩ ,  cũng  thể nhân cơ hội  mà lén lút thêm  một ít vật phẩm thưởng.
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Mỗi   tặng đồ đều  nàng từ chối, nay đặt chung với ban thưởng của Thái hậu, Tuệ Thục nhân hẳn sẽ   gan trả   nhỉ.
 
Chàng khẽ gật đầu, sai  tín phía  tiếp nhận khay sơn mài.
 
Tuyết ngập trời ở kinh thành  hề  ý định ngớt rơi, sáng hôm  thức giấc, mặt đất  phủ một lớp tuyết trắng xóa dày đặc, tuyết  bầu trời vẫn  ngừng rơi.
Phạm Khắc Hiếu
 
Tuy nhiên, đối với  phương Bắc, chút tuyết  nào đáng gì,  rơi đến tháng  cũng chẳng  gì lạ lẫm.
 
Triệu Tứ Đản vốn là  ưa thích chơi đùa với  tuyết, nhưng giờ đây, tâm trí  nào còn để ý đến vui chơi, chỉ một lòng một  vùi đầu  sách vở, chuẩn  cho kỳ thi Hương mùa xuân sắp tới.
 
Trình Loan Loan ngủ đến tận giữa trưa mới thức giấc,  dùng xong bữa trưa, Thẩm lão phu nhân và Chương phu nhân  hẹn  đến phủ.
 
Chuyện ở Lâm Khê hôm qua  ầm ĩ lan truyền khắp kinh thành, chẳng ai  kẻ chủ mưu  , nhưng đều rõ Tuệ Thục nhân suýt chút nữa  mất mạng oan.
 
Thấy Trình Loan Loan   gì đáng ngại, Thẩm lão phu nhân cùng Chương phu nhân lúc  mới thở phào nhẹ nhõm đôi chút.
 
“Đa tạ hai vị quan tâm.” Trình Loan Loan  : “Ta cũng chỉ  trầy nhẹ nơi mu bàn tay thôi, hai vị đến trễ một ngày, miệng vết thương  se  hết  còn gì.”
 
Thẩm lão phu nhân vẫn   nàng  cho mỉm , vẻ mặt nghiêm nghị : “Thật sự  tra   kẻ   âm thầm  tay ?”
 
Chương phu nhân khẽ nhíu đôi mày: “Nếu chẳng thể tra , e rằng kẻ đó   tay  nữa,   đề phòng đây?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1442.html.]
Trình Loan Loan tất nhiên sẽ  tiết lộ những chuyện  nên  với hai vị phu nhân, nàng thản nhiên : “Ta vốn là  luôn gặp vận may,  trời xanh ưu ái, e sẽ chẳng  chuyện gì …”
 
Đang lúc trò chuyện, Tề bà tử vội vã bước  noãn các bẩm báo: “Bẩm Thục nhân, Tần Vương  phái  tới.”
 
Trình Loan Loan  sớm liệu  Tần Vương sẽ đến, liền phân phó: “Cho  của Tần Vương  đây.”
 
Tề bà tử bước  ngoài, lát  dẫn một tâm phúc của Tần Vương cùng bốn tùy tùng khác trở . Mỗi  tùy tùng đều cẩn trọng nâng một khay sơn mài trong tay.
 
“Bái kiến Tuệ Thục nhân.” Người dẫn đầu quỳ xuống hành lễ, cất lời: “Thái hậu nương nương   Tuệ Thục nhân  kinh hãi trong chuyến  Lâm Khê,  cố ý truyền Vương gia  mặt  ban chút ân thưởng để an ủi . Đây đều là những món Thái hậu nương nương  chọn lựa kỹ càng…”
 
Hắn  dứt lời, liền đưa tay vén tấm khăn lụa đỏ phủ  từng khay.
 
Khay đầu tiên bày vàng bạc châu báu, khay thứ hai là một miếng ngọc như ý biếc xanh, khay thứ ba là tơ lụa thượng hạng, còn khay thứ tư là những kỳ trân dị bảo  cống nạp từ các nước xa xôi.
 
Những món ban thưởng , quả thật vô cùng quý giá.
 
Trình Loan Loan  là triều thần, tất nhiên   tư cách cự tuyệt ban thưởng của Thái hậu.
 
Nàng liền truyền  nhận lấy, khẽ : “Tạ Thái hậu nương nương  ban thưởng.”
 
Người của Tần Vương ban thưởng xong xuôi, liền lập tức xin cáo lui.
 
Sắc mặt Trình Loan Loan lúc    khỏi trầm ngâm.
 
Thái hậu phô trương thanh thế ban thưởng hậu hĩnh như , chẳng giống an ủi chút nào, chi bằng  là một lời cảnh cáo thì đúng hơn.
 
Phải chăng là cảnh cáo nàng   phép tra xét thêm về việc xảy  ở Lâm Khê nữa?
 
Nói cách khác, Thái hậu   rõ việc   liên quan đến Vinh Khánh quận chúa nhưng vẫn chọn che chở cho nàng.
 
Có Thái hậu che chở, nàng quả thực  thể nào  tay với Vinh Khánh.
 
 đồng thời, bởi vì Thái hậu  để mắt tới chuyện , e rằng trong thời gian ngắn Vinh Khánh cũng sẽ chẳng dám  càn mà giở thủ đoạn ám sát nào nữa.