Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Học đường nữ tử 2
 
“Nếu ngươi  thấu rõ lời , hẳn ngươi cũng  rõ  nên  gì tiếp theo.” Trình Loan Loan bưng chén  lên: “Trịnh phu nhân, Trịnh đại nhân cứ thế rời ,  chẳng tiễn.”
 
Trịnh Vọng Phong  hành lễ, lúc  mới xoay    khỏi phòng khách.
 
Mẫu tử hai  lặng lẽ bước  cổng phủ ,  cổng chính kẻ    tấp nập, lòng  cả hai đều trĩu nặng nỗi ưu phiền khó tả.
 
Phạm Khắc Hiếu
“Mẫu , con dự định sẽ trở về huyện Phượng Hoàng một chuyến.” Trịnh Vọng Phong nhẹ giọng mở miệng: “Thượng quan cho phép  nghỉ ngơi ba tháng,  thể ở trong nhà tĩnh dưỡng hai tháng  vặn suy nghĩ kỹ càng một  chuyện.”
 
Trịnh phu nhân nôn nóng: “Về huyện Phượng Hoàng  cái gì, chẳng  trở về rước lấy nhục nhã ư? Kẻ khác    tưởng con  phế truất thì …”
 
“Trở về tìm hài tử về.” Trịnh Vọng Phong  về phía bầu trời xa xăm: “Lúc  vì cưới cái gọi là thê tử môn đăng hộ đối mà từ bỏ hết thảy các tiểu , thậm chí còn ruồng rẫy nhi tử cốt nhục của . Vì   nhận thứ tử nên trưởng tử cũng khó lòng sống sót,  lẽ đây chính là quả báo.”
 
Trịnh phu nhân khẽ nắm chặt bàn tay, lẩm bẩm : “Quả báo… Đây quả thực là quả báo ư?”
 
“Từ lúc bắt đầu    sai đường .” Trịnh Vọng Phong khẽ mím chặt môi: “Cũng may,  vẫn còn cơ hội để bắt  từ đầu, giống như Trình Tử Du ,  việc đến cùng, từng bước vững vàng…”
 
Trịnh phu nhân mấp máy đôi môi,   nên  gì nữa.
 
Vào ngày thứ ba, Trình Loan Loan  Cố Băng đến bẩm báo rằng Trịnh Vọng Phong  đưa Trịnh phu nhân cùng với quan tài của thê tử và nhi tử về huyện Phượng Hoàng an táng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1506.html.]
 
Nàng nghĩ,  lẽ Trịnh Vọng Phong  thấu rõ những lời  răn dạy.
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Trở về chốn xưa, tìm về bản  lúc ban đầu,  lẽ còn  thể bắt đầu  một  nữa…
 
Cuối tháng Giêng, Trình Loan Loan mang theo kế hoạch về nữ học đường  cung một chuyến.
 
Hiện tại nàng là nhị phẩm phu nhân, Hoàng hậu  cất lời, thế nên nàng tiến cung chẳng cần nộp cung bài, vẫn  thể trực tiếp  Khôn Ninh Cung.
 
Thấy nàng  cung, Hoàng hậu hân hoan khôn xiết: “Học đường nữ tử  quyền giao cho Trình đại nhân lo liệu. Nghe  học đường   chỉnh trang tươm tất, chỉ chờ ban bố điều lệ là  thể khai giảng .”
 
Trình Loan Loan đưa một bản tấu chương dày cộp : “Đây là học quy do  thảo nên, mời Hoàng hậu nương nương xem qua.”
 
Hoàng hậu mở bản tấu , chăm chú xem xét. Càng , nàng càng lấy  kinh ngạc: “Chương trình phong phú đến thế, quy chế chu  đến , ngay cả Quốc Tử Giám cũng khó bề sánh kịp. Loan Loan, rốt cuộc khanh  nghĩ  thế nào?”
 
“Hoàng hậu nương nương cảm thấy liệu  thể thực thi?” Trình Loan Loan mỉm  : “Tuy rằng sơ tâm của nương nương là  mở  chốn đèn sách cho những nữ tử thường dân   cơ hội học hành, song vì học đường  do đích  Hoàng hậu chủ trì,  nghĩ, hẳn là các gia đình quyền quý cũng sẽ gửi nữ nhi đến học hỏi. Bởi , học đường nữ tử sẽ chia  hai ban chính: một là sơ cấp ban, chủ yếu dạy chữ nghĩa, phổ cập đạo lý thường thức; ban thứ hai là cao cấp chuyên ban, cho phép tự do chọn lựa môn học,  cách khác, các nữ tử ghi danh  thể tùy nghi chọn lấy hai đến ba khóa học…”
 
Nàng  vận dụng những kiến giải sâu xa về giáo d.ụ.c mà  từng lĩnh hội, áp dụng  việc thiết lập học đường nữ tử.
 
Ở thời buổi , những nữ tử xuất  bần hàn thì ngay cả chữ nghĩa cũng  thông, còn tiểu thư khuê các thì ngày ngày chỉ quanh quẩn với thêu thùa, cầm kỳ. Bất kể  phận,  khi xuất giá, cuộc đời các nàng đều vô cùng gò bó, tù túng, hiểu  về thế sự cũng chẳng mấy. Việc xây dựng học đường nữ tử  thể thêm phần phong phú cho đời sống các nàng, khai mở nhãn giới của các nàng. Mà tâm trí   khai mở, lẽ đời tự khắc thăng hoa, cuộc sống cũng sẽ  chuyển biến phi thường.
 
Ở thời buổi phong kiến, chẳng cầu nữ nhân sánh vai nam nhi gánh vác giang sơn, chỉ mong nữ tử đức tài kiêm .