Kính mời quý độc giả tiếp tục theo dõi  bộ chương truyện tại phần  đây!
 
Dùng  tiền lớn mời Tuệ phu nhân
 
“Tục ngữ  câu,  tài giỏi đúng là luôn  nhiều việc  , Tuệ phu nhân ưu tú nhường , gánh nặng  vai thêm phần nặng nề âu cũng là lẽ thường tình.” Tần Vương   bỡn cợt: “Tuệ phu nhân đảm nhiệm chức vụ Sơn trưởng Nữ tử Học đường bao lâu, thì xin đến học đường Đại Tiêu Tần của  giảng dạy bấy lâu, coi như là giúp đỡ một chút, bản vương nhất định sẽ hậu tạ xứng đáng.”
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Trình Loan Loan chẳng nghĩ  lời từ chối nào, đành gật đầu ưng thuận.
 
“Tốt quá !” Tần Vương hớn hở nhếch môi : “Ta đây sẽ sai  dán bố cáo, chính thức bắt đầu chiêu sinh  bên ngoài. Tuệ phu nhân cứ chờ tin  của  nhé.”
 
Hắn tới vội vã,  cũng tất bật, thoáng chốc  khuất dạng nơi viện.
 
Trình Loan Loan bật  lắc đầu.
 
Lúc  nàng từng giảng dạy cho đám sĩ tử Hồng Lư Tự, nên việc  đối với nàng mà  cũng  mấy xa lạ.  nếu  mở học đường,  thì nhất định   giáo trình giảng dạy chính quy.
 
Tần Vương  phó thác chuyện  cho nàng,  nàng  thể tùy ý gật đầu   qua loa cho xong chuyện .
 
Mấy ngày , nàng một mực biên soạn giáo trình. Nàng thấu rõ quan niệm của   chút khác biệt với thời đại, bởi ,  khi soạn xong bản thảo, nàng cố ý  chinh tới Chương phủ một chuyến, cùng Chương đại nhân và các hậu bối trẻ tuổi của Hồng Lư Tự thảo luận, chỉnh sửa, cuối cùng mới  thiện giáo trình ngôn ngữ A Tát Bố.
 
Vốn dĩ Chương đại nhân còn thầm than Tần Vương kiêu ngạo hoành hành, luôn cảm thấy  Tần Vương đề cử  đáng tin cậy, nên vẫn luôn cân nhắc cách khéo léo chối từ.
 
 khi  thấy thái độ nghiêm túc của Trình Loan Loan đối với chuyện , ông liền  Học đường Đại Tiêu Tần chẳng  thứ bùn nhão  thể nào dựng thành sự nghiệp như ông nghĩ. Nói  chừng thật sự  thể cống hiến vài  tuổi trẻ tài cao cho Hồng Lư Tự.
 
Cùng lúc đó, tin tức Học đường Đại Tiêu Tần thu nhận học trò  tung  ngoài.
 
Một tháng  là Nữ tử Học đường; một tháng ,  xuất hiện một học đường Đại Tiêu Tần. Việc  khiến bá tánh xôn xao, hiếu kỳ khôn cùng.
 
“Nghe  là học đường do Tần Vương thành lập, chuyên dạy những ngôn ngữ của các tiểu quốc như Tịch Cơ Quốc, A Tát Bố, khác hẳn với lẽ thường.”
 
“Học ngôn ngữ của những tiểu quốc  cũng chẳng ích lợi gì,  luôn ngỡ như trò đùa .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1524.html.]
“Nghe , học trò  khi học xong  thể  đề cử trực tiếp  Hồng Lư Tự nhậm chức. Tuy mới  chỉ là tiểu quan bát cửu phẩm, nhưng so với  Huyện lệnh ở nơi núi sâu rừng hoang thì vẫn  hơn nhiều.”
 
“Vậy  mau chóng đưa nhi tử nhà  tới đây xem thử.”
 
“Con ngươi chỉ là một tên du thủ du thực, Học đường Đại Tiêu Tần   sẽ chẳng nhận . Nhìn kìa, chỉ nhận tú tài và cử nhân, yêu cầu  cao đó.”
 
“Nếu như nhà   cử nhân thì cũng chẳng đưa  học ngoại ngữ vô bổ  , đây chẳng  là việc   chính đáng ?”
 
“Tiên sinh ngoại ngữ chính là Tuệ phu nhân, Tuệ phu nhân tự  giảng dạy,  lẽ cũng đáng mong chờ.”
 
“Không  , con  thi ba  mới đậu cử nhân, nhất định  tấn thăng Tiến sĩ, tuyệt đối chẳng thể  bừa.”
 
“Phu quân nhà  mặc dù chỉ là một tú tài bần hàn hủ lậu, nhưng thu nhập một tháng cũng  một lượng bạc. Nếu    sách thì cả nhà  sẽ  ăn gió uống sương mất, thôi bỏ .”
 
“...”
 
Không ít  tới xem náo nhiệt, nhưng  thật sự động lòng tới báo danh thật hiếm hoi.
 
Suốt nửa tháng ròng,  tới báo danh chỉ  mười tám , thảy đều là tú tài, tuyệt nhiên  một cử nhân nào.
 
“Hoàng ,   giúp  một phen.” Tần Vương buồn bực tiến  Ngự thư phòng than thở: “Khóa học trò đầu tiên của Nữ tử học đường do Hoàng tẩu cùng Tuệ phu nhân lập   một trăm ba mươi sáu , còn nơi  của   chỉ vỏn vẹn mười tám , sự chênh lệch quả là quá đỗi rõ ràng...”
 
Hoàng đế hừ lạnh một tiếng: “Dựa  danh tiếng của  tại kinh thành, trẫm e rằng  khó lòng giữ nổi cả mười tám  .”
 
Tần Vương ưu sầu vuốt cằm: “Danh tiếng của   mấy  , nên mới  mượn ánh sáng của Tuệ phu nhân, nào ngờ  vẫn t.h.ả.m hại đến nhường .”
 
Hoàng đế cũng   nên  lời gì.
 
Quả là điển hình của hạng  ưa thách thức những điều cao siêu, một mực  thu nhận tú tài cùng cử nhân, thất bại cũng là lẽ thường tình.
 
“Thấy  quyết tâm  việc , trẫm đành giúp  một phen.” Hoàng đế nhàn nhạt mở miệng: “Nhi tử của triều thần từ tam phẩm bản triều trở lên đều  thể trực tiếp tham gia thi Hội,   cả cử nhân. Trẫm  thể hạ mệnh lệnh để tất cả nhi tử của triều thần   thiên phú khoa cử đến Tiêu Tần Đại học đường  sách.”
 
Tần Vương nhất thời trợn tròn mắt.
 
Phạm Khắc Hiếu