Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Thi đấu ném đá 2
 
Bành Vọng am hiểu tường tận các quy tắc của Tiêu Tần học viện. Điểm  sẽ  tính toán dựa  nhiều phương diện, ví dụ như hoạt động ngoại khóa, biểu hiện  lớp, bài tập về nhà… Mỗi tháng, học viện sẽ dựa   điểm tích lũy mỗi ngày để tổng kết xếp hạng. Nói cách khác, nếu   đầu bảng mỗi tháng, tuyệt đối  thể bỏ lỡ bất kỳ điểm  nào.
 
“Bành Vọng, ngươi  thể bãi khóa  tiên.”
 
Trình Loan Loan thấy Bành Vọng rời  xong thì đưa tay khép chặt cửa phòng.
 
Nàng  mỉm  đám học trò phía : “Người đầu tiên  thành nhận  ba điểm, từ  thứ hai đến  thứ mười  hai điểm, những kẻ còn   một điểm. Người nào   thành nhiệm vụ tất nhiên sẽ   điểm.”
 
Đám tú tài xôn xao cả lên.
 
 lúc bọn họ định hành động thì   thấy ánh mắt uy h.i.ế.p của Bàng Kiệt, cả đám tức khắc co rúm  như chim cút,  dám động đậy.
 
“Ta    nữa, mỗi một  ở Tiêu Tần học viện đều bình đẳng như .” Trình Loan Loan hờ hững cất lời: “Các ngươi  nghĩ kỹ, bản  đến đây rốt cuộc là vì bám víu quyền quý,  vì  lập nên công danh hiển hách. Sau khi nghĩ kỹ điểm , tự khắc sẽ rõ  cần  gì.”
 
Đám tú tài khó tránh khỏi hổ thẹn trong lòng.
 
Bọn họ xuất  bần hàn, vốn dĩ  sợ hãi Bàng Kiệt theo bản năng,  dám chống đối.
 
 nếu bọn họ vẫn   sắc mặt Bàng Kiệt mà hành sự, thì chẳng  bọn họ  đ.á.n.h mất sơ tâm khi đến Tiêu Tần học viện   ?
 
Một kẻ đến từ địa phương nhỏ nhoi hẻo lánh như Bành Vọng còn chẳng sợ,   dân kinh thành như bọn họ   e sợ chăng?
 
Hơn nữa, chẳng  Tuệ Phu nhân mới là mấu chốt ư?
 
Một tú tài  khi nghĩ kỹ, khẽ chuyển động khớp xương   dậy: “Tiên sinh, học trò  thể thử xem ?”
 
Trình Loan Loan vui vẻ gật đầu.
 
Có   đầu nên những tú tài còn  cũng đưa mắt  ,   lượt  dậy.
 
Ném đá  ấm thoạt  tưởng dễ nhưng thật   khó. Có vài  thử  đầu  ,  vài  ném tới ba, bốn chục lượt cũng  , gấp đến mức mồ hôi đầy đầu.
 
 trò chơi  chỉ cần kiên trì luyện tập ắt sẽ thành công. Sau chừng nửa canh giờ, các vị tú tài đều  bãi khóa.
Phạm Khắc Hiếu
 
Trong phòng học chỉ còn  hơn bốn mươi kẻ ăn chơi trác táng, do Bàng Kiệt cầm đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1576.html.]
 
Bàng Kiệt hừ mũi thị uy, đám tiểu tử   dám cãi lời , đợi chốc lát nữa  ngoài xem  sẽ trừng trị chúng  .
 
Hắn nhấc một chân gác lên bàn, hai cánh tay vắt   ghế, trầm giọng : “Không ai  phép rời ! Ta  xem rốt cuộc nàng  đang bày mưu tính kế gì.”
 
Trình Loan Loan  như  ,  thấy.
 
Nàng cầm một cuốn sổ tay, bắt đầu ghi  điểm .
 
Cơ chế tính điểm  vốn là do nàng bất chợt nghĩ   ngày khai giảng, thế nên nhóm Đào tiến sĩ cũng  tường tận quy tắc cụ thể, và sáng nay cũng đành  áp dụng.
 
Giờ đây, nàng  sửa đổi quy tắc một cách tỉ mỉ, chi tiết.
 
Việc cộng điểm, trừ điểm, tăng hạng, giảm hạng đều  ghi  rõ ràng, rành mạch.
 
Kế đó, nàng kẻ bảng, điền tên các học trò,  ghi điểm  của chúng lên .
 
Buổi sáng vắng mặt sẽ  trừ một điểm, tác phong trong lớp  đoan chính cũng trừ một điểm, còn học trò nào  thành tiết học buổi chiều sẽ  cộng thêm một điểm…
 
Nàng còn  thống kê hết thì   tiếng chuông vang vọng,  là chuông báo giờ tan học.
 
Khi tiếng chuông  dứt,  bộ học trò trong phòng học đều nhốn nháo cả lên, lập tức  dậy, sốt ruột  chờ nổi  xông  bên ngoài.
 
Chờ đến khi bọn chúng vọt  đến cửa, mới hoảng hốt nhận  cửa   khóa chặt,  mở ắt   chìa khóa.
 
Trình Loan Loan ung dung cất lời: “Ta   ,   thành nhiệm vụ mới  phép tan học. Khi nào các trò  tất, cánh cửa  tự khắc sẽ mở .”
 
“Ngài!”
 
Bàng Kiệt phẫn nộ  thôi.
 
Hắn vì cố kỵ  phận của nàng mà  nhẫn nại ở  lớp học lâu đến thế, vẫn luôn cố nén  bộc phát cơn thịnh nộ.
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
 nữ nhân    một tấc  tiến một thước.
 
Hắn nghiến răng ken két, gằn giọng: “Phá cửa cho !”
 
Hắn liền đá văng cánh cửa, xem nữ nhân  rốt cuộc  thể  gì  .