Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Đây là kế hoãn binh 2
 
Khi đến viện, nàng  thấy nhiều gương mặt  quen, ngoại trừ Hạ Tiêu, Tần Vương và hơn trăm thị vệ , những  khác đều ở đây.
 
“Đại vương của chúng  rộng lượng độ lượng, chỉ cần Tuệ phu nhân  bất kỳ yêu cầu nào, đều sẽ tận lực đáp ứng,” Đại tướng chắp tay . “Nếu những    đủ nhân lực, Tuệ phu nhân cứ việc lên tiếng.”
 
Trình Loan Loan đáp lễ: “Đa tạ Tây Nhung Vương, đa tạ Đại tướng,  nhất định sẽ mau chóng gieo trồng giống lúa thích hợp với đất Tây Nhung,  phụ sự tin tưởng và hậu đãi của Tây Nhung Vương.”
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Đại tướng vô cùng hài lòng gật đầu, lập tức sai  chuẩn  xe ngựa, dẫn Trình Loan Loan đến ruộng thí nghiệm của Tây Nhung để xem xét một phen.
 
Ruộng thí nghiệm ở ngay  chân núi phía  cung điện,  là đất đai phì nhiêu nhất nhưng  thực tế sự màu mỡ của nó còn chẳng bằng các nơi như trung hạ trấn Đại Hà.
 
Nàng lắc đầu : “Mảnh đất  cần cải tạo thêm một thời gian nữa mới  thể bắt đầu thí nghiệm. Tam Ngưu, con hãy dẫn thợ thủ công Tây Nhung chế tạo  những nông cụ cày cấy. Trình Ất, Trình Đinh, hai ngươi hãy chia tất cả thị vệ thành bốn tổ  dẫn đến đây. Tề bà tử,  phiền bà cùng các nha  thu thập thổ nhưỡng của mỗi khoảnh ruộng, dùng vật chứa riêng biệt cất kỹ  ghi chép cẩn thận. Thẩm đại nhân, Tất đại nhân,  phiền hai vị...”
 
Nàng  bên bờ ruộng, phân phó công việc   đấy, rõ ràng mạch lạc.
 
Bốn quan viên của Tây Nhung  cạnh Đại tướng, tay cầm sổ nhỏ, múa bút thành văn ghi chép cẩn thận.
 
Thấy Trình Loan Loan  tâm  ý lo việc nước, Đại tướng vô cùng hài lòng vuốt chòm râu, đoạn xoay  cáo lui.
Phạm Khắc Hiếu
 
Trình Loan Loan bận rộn đến tận xế chiều mới  xe ngựa  về cung điện.
 
Thẩm Đông Minh, Tất đại nhân ở  thôn trang cạnh ruộng thí nghiệm, cùng với Tần Vương đang dưỡng thương và Hạ Tiêu  giám sát nghiêm ngặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1664.html.]
 
Triệu Tam Ngưu là con trai của Trình Loan Loan, Trình Giáp, Trình Ất và Nguyễn Minh Châu là hộ vệ của nàng, Tề bà tử, Cố Lãnh, Cố Băng là thị nữ của nàng, nàng đương nhiên  đưa tất cả bọn họ về cung cùng sinh sống.
 
Viện nàng ở khá nhỏ, chỉ  một chính điện cùng bốn gian sương phòng. Dù  chật chội đôi chút, nhưng cũng đủ chỗ để tất cả cùng cư ngụ.
 
Trong viện  bốn thị vệ canh gác, hai  ở cửa, hai  ở cửa chính điện. Bởi vì viện quá nhỏ, bốn thị vệ  thể giám sát  hành động của  .
 
Trình Loan Loan đưa mắt  Tề bà tử. Tề bà tử tiến  trong rương lục lọi, tìm  hai vò rượu quý Quỳnh Tương do nước A Tát Bố tiến cống, đưa đến tay các thị vệ: “Tuệ phu nhân đây ở chỗ  mấy ngày, đa tạ các vị tiểu ca  chiếu cố. Đây là rượu ngon cung đình A Tát Bố mới , kính xin các vị tiểu ca đừng chê mà nhận lấy.”
 
Bà dùng chút tiếng Tây Nhung lơ lớ, miễn cưỡng  thể hiểu thấu.
 
Dứt lời, bà mở nắp bình rượu, hương thơm nồng nàn xộc thẳng  mũi.
 
Bốn thị vệ  canh gác ở đây sáu bảy ngày, chẳng thấy Trình Loan  chút thủ đoạn nào, vì thế liền buông lỏng cảnh giác mà nếm thử một ngụm.
 
Vừa nếm thử, liền   dứt  .
 
Uống thêm vài ngụm nữa, đầu óc bắt đầu  cuồng choáng váng.
 
Trình Giáp, Trình Ất, Cố Lãnh, Cố Băng từ chỗ tối  , mỗi  kéo một kẻ quẳng  trong lùm cây. Bốn kẻ   quần áo thị vệ,  gác ở cửa.
 
Trình Loan Loan đóng cửa phòng , trong phòng chỉ còn  nàng, Triệu Tam Ngưu và Nguyễn Minh Châu.
 
Triệu Tam Ngưu chẳng nhịn  mà cất lời: “Chúng  thật sự  ở  Tây Nhung Quốc  nô bộc cho lũ   ?”
 
Nguyễn Minh Châu liếc  một cái: “Bảo ngươi ngốc, ngươi quả là ngốc thật, chẳng   đây là kế hoãn binh của Loan Loan di ư? Không dùng thủ đoạn , Vương Tây Nhung    thể cho phép chúng  hội ngộ? Phải  chăng, Loan Loan di?”
 
Trình Loan Loan  xuống bên bàn : “Vết thương của Tần Vương thế nào , còn Hạ Tiêu thì ?”