Mời quý độc giả tiếp tục   bộ chương truyện  đây!
 
Triệu Nhị Cẩu  đầu .
 
Hóa   xuất hiện chính là huyện lệnh đại nhân.
Phạm Khắc Hiếu
 
Huyện lệnh  vận quan phục, chỉ khoác   bộ y phục lụa là. Dáng  tuy  phát phì, song vẫn khiến      nhận   phận.
 
Nhóm  Trình Loan Loan vội vã khom  thi lễ.
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
"Tham kiến Huyện lệnh đại nhân."
 
Huyện lệnh khẽ khoát tay: "Đều là cố nhân,   gặp mặt  cần câu nệ lễ tiết."
 
Dứt lời, ánh mắt y dừng    Triệu Nhị Cẩu: "Nếu dạo  Nhị Cẩu  bận rộn,  thể đến huyện nha tìm bản quan. Nhi tử của bản quan tuổi tác cũng xấp xỉ ngươi, hẳn là các ngươi  thể trò chuyện hợp ý."
 
Triệu Nhị Cẩu khóe môi khẽ nhếch, nụ  mang chút cay đắng.
 
Hồi , khi đào kênh mương,  từng gặp nhi tử của Huyện lệnh đại nhân. Hai  sinh cùng năm, nhưng y  ngây thơ hơn    gấp bao nhiêu .
 
Điều quan trọng nhất, nhi tử Huyện lệnh đại nhân tự cho  tài trí hơn , luôn lớn tiếng sai bảo , xem  như nô tài. Hắn thực sự  ưa cái cảm giác  khinh thường .
 
Hắn cung kính đáp: "Mùa gặt lúa nước sắp đến, thảo dân cần luôn coi sóc ruộng đồng, e rằng  thể bớt chút thời gian đến huyện nha."
 
Huyện lệnh gật gù: "Cũng , cứ chờ khi nào rảnh rỗi thì tính ."
 
Y  về phía Trình Loan Loan: "Nương của Nhị Cẩu quả thực  nuôi dạy  một nhi tử . Nếu   chữ,  thể  thư đồng cho thằng bất hiếu tử[1] của bản quan thì  quá, đáng tiếc ...   bằng hữu để chơi đùa cũng , chờ khi nào xong vụ thu hoạch  tính."
 
[1] Cách  khiêm tốn của  xưa khi  về con trai .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-193.html.]
Huyện lệnh phất ống tay áo,   rời .
 
Triệu Nhị Cẩu lập tức : "Nương, con    bằng hữu chơi đùa với nhi tử của Huyện lệnh đại nhân, con   ."
 
Không  bởi vì đợt  khi tìm nguồn nước,  biểu hiện khá  nên mới  Huyện lệnh đại nhân nhớ tới ? Hắn thực sự     nô tài...
 
Trình Loan Loan cũng khẽ ngẩn , nàng  ngoài việc tình cảm  hồ đồ, những mặt khác Nhị Cẩu đều khá thông minh lanh lợi,  ngờ  lọt  mắt xanh của Huyện lệnh đại nhân.
 
Làm thư đồng thì cũng , nhưng  bằng hữu chỉ để chơi đùa thì  nên. Chơi bời lêu lổng nào  chuyện  lành gì.
 
Trình Chiêu, kẻ vẫn luôn giữ  khiêm tốn, lúc  mới lên tiếng: "Huyện lệnh đại nhân là một vị quan . Nếu   , cứ thẳng thắn cự tuyệt y là ."
 
Bọn học tử khi  cùng  thường bàn luận vài chuyện chính sự triều đình. Tính nết của các vị Huyện lệnh trấn phụ cận thì bọn họ là rõ nhất.
 
Người  chiến tích hiển hách nhất là Huyện lệnh trấn Hà Khẩu, nhờ đầu mối giao thông then chốt là bến tàu mà  khiến trấn Hà Khẩu phát triển thành trấn lớn nhất vùng lân cận.
 
Kẻ  tính cách kém cỏi nhất  là Huyện lệnh trấn Phượng Hoàng. Mỗi mùa thu hoạch, y đều cướp đoạt mồ hôi nước mắt của bách tính, khiến  dân trấn Phượng Hoàng sống trong cảnh lầm than khó tả.
 
Người đồng tình với dân chúng nhất chính là Huyện lệnh trấn Bình An. Y  vóc dáng béo ú, tâm tính khoan dung, thường xuyên lui tới phố chợ,  quan hệ giao hảo với  nhiều chưởng quầy. Chỉ tiếc trấn Bình An quá nhỏ bé, Huyện lệnh  điều nhiệm đến đây nhậm chức  bảy năm nhưng vẫn    chiến tích gì quá lớn lao.
 
Trình Chiêu   , Trình Loan Loan cũng đành tạm gác chuyện  .
 
Nàng  Trình Chiêu : “Hôm nay con hãy về thôn Trình gia , mang theo chút y phục  đổi và đồ dùng thường nhật đến đây. Sau , con sẽ ở  nhà nhị cô, cho đến khi con trả hết nợ nần còn vướng bận, khi  con  thể tự do rời .  mà chuyện , ông nội, bà nội, phụ  và mẫu  của con chắc chắn sẽ phản đối. Ta chỉ  một yêu cầu,   hy vọng  Trình gia  đến Triệu gia gây phiền nhiễu.”
 
Trình Chiêu liên tục gật đầu: “Dạ nhị cô, con  rõ.”
 
Xe bò  đầu chạy, rẽ sang lối khác.
 
Trình Chiêu  bộ trở về thôn Trình gia, lúc   gần giữa trưa, gia đình họ Trình đang chuẩn  bữa ngọ.
 
Hắn bước , Trình lão thái thái liền chào đón: “Chiêu nhi, con  về , bên nhị cô con  ? Có châm chước cấp cho con ít bạc nào ?”