Kính mời quý vị độc giả tiếp tục dõi theo chương truyện tại phần .
 
Trình Chiêu  trả lời,   phòng lôi hai chiếc hòm xiểng hôm qua  cất  , giọng  lạnh nhạt: “Con tạm thời  thể tiếp tục việc học, con  tìm  một công việc kiếm sống cho bản , bà nội  cần bận tâm về con.”
 
“Con  cái nghề dạy học gì chứ? Chẳng  sẽ  lỡ dở kỳ thi tú tài ?” Trình lão thái thái sốt ruột : “Chiêu nhi,   nhờ lý chính dò hỏi , ở trấn Phượng Hoàng vẫn còn thư viện chiêu nhận học sinh, lát nữa bảo phụ  con đưa con tới đó báo danh. Con nhất định   học, nhất định  đỗ tú tài….”
 
Trình Chiêu lắc đầu.
 
Một trong  những kẻ vu hãm  chính là nguyên tử của Huyện lệnh trấn Phượng Hoàng. Nếu  đến đó học thì chẳng khác nào tự chui đầu  lưới.
 
Hiện giờ, chỉ đành tùy cơ ứng biến.
 
“Bà nội,  đừng nhọc lòng quản thúc con.” Trình Chiêu cứng rắn lùi về phía  một bước: “Con năm nay  mười tám, sắp sang tuổi mười chín ,  những chuyện, con cần tự  định đoạt. Con nhất định sẽ vượt qua cửa ải khó khăn .”
 
Hắn chẳng hề  đầu , cứ thế rời .
 
Trình lão thái thái  đuổi theo nhưng lúc  trong nhà chỉ  một  bà  đang nấu cơm, bếp lửa vẫn đang đỏ rực, trong nồi còn  thức ăn, chẳng thể rời  . Bà  đành  trân trân  đứa cháu đích tôn của  khuất dạng nơi cổng làng Trình gia.
 
Ở bên , Trình Loan Loan cùng Triệu Nhị Cẩu  về tới cửa nhà.
 
Còn  kịp khiêng dỡ những thùng gỗ, chậu gỗ từ  xe bò xuống thì chợt  thấy loạt tiếng huyên náo trong thôn.
 
“C.h.ế.t ! Châu chấu đến .”
 
“Trời đất ơi! Sao  nhiều châu chấu đến .”
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
“Đừng gấp đừng hoảng, bấy nhiêu châu chấu còn chẳng bằng một phần mười so với năm ,   nhất định  giữ bình tĩnh.”
 
“Trở về lấy khí cụ xua đuổi châu chấu .”
 
Triệu Đạt vội vã nhảy xuống từ  xe bò, nhanh chóng chạy thẳng về nhà.
 
Trình Loan Loan cùng Triệu Nhị Cẩu cũng vội vàng nhảy khỏi xe bò, mỗi  tay cầm khí cụ, đập vang, gõ loạn, hòng dùng âm thanh để xua đuổi đàn châu chấu.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-194.html.]
[]
 
Trên bầu trời, một đàn nhỏ châu chấu bay đến, tuy chẳng  là quá nhiều, song cũng tuyệt đối chẳng ít chút nào. Đàn châu chấu đó dù  đến mức ăn trụi  bộ hoa màu nhưng khẳng định sẽ gây  tổn thất  nhỏ cho vụ mùa.
 
Người ở thôn Đại Hà tựa như phát cuồng, vang dội tiếng đập tiếng gõ khắp những thửa ruộng lúa để xua đuổi châu chấu.
 
Không  qua bao lâu, đàn châu chấu chầm chậm hợp  thành một khối  dần khuất dạng. Người trong thôn mệt mỏi   bờ ruộng, mỗi khi nghĩ  đều  khỏi rùng .
 
Châu chấu  thể càn quét  lương thực gấp ba   thể chúng chỉ trong nháy mắt. Trong thời gian ngắn ngủi như ,    chịu tổn thất nặng nề, ít nhất  mất nửa mẫu lúa.
 
Mặc dù  tổn thất nhưng vẫn còn khá khẩm hơn so với nhiều năm về .
 
Năm , chỉ trong vòng nửa ngày mà hàng ngàn mẫu ruộng của cả thôn   ăn sạch trơn.
 
Tình cảnh , khiến bao  rợn tóc gáy, chẳng dám hồi tưởng.
 
Lý chính với vẻ mặt nghiêm cẩn, hỏi han thiệt hại của từng hộ. Hầu như đều chịu tổn thất ít nhiều, duy chỉ  điền thổ nhà Trình Loan Loan và Vương thẩm là  vương chút dấu vết châu chấu hoành hành.
Phạm Khắc Hiếu
 
Vương thẩm  híp mí, : “Bầy châu chấu kéo đến đông nghịt như  mà   đả động đến ruộng lúa nhà , quả thật  cũng chẳng hiểu vì lẽ gì.”
 
Nàng  cầm vô  khí cụ xua đuổi, song lũ châu chấu  nào chịu cho nàng chút cơ hội nào.
 
Trình Loan Loan phóng tầm mắt về phía điền thổ của , mấy chục chú vịt Triệu Tứ Đản thả xuống đang ung dung tự tại bơi lội, xem chừng  no căng bụng.
 
Nàng cất lời: “Vịt là thiên địch của châu chấu. Trong điền thổ của  và Vương thẩm đều  nuôi vịt, lẽ dĩ nhiên lũ châu chấu sẽ né tránh những ruộng  vịt mà tìm đến nơi khác.”
 
Chư vị trong thôn bán tín bán nghi, nào dám tin vịt  thể ăn châu chấu. Vịt chẳng thể bay lượn, trong khi châu chấu thì . Đến cả  còn khó lòng bắt , huống chi là vịt?
 
Khi ánh mắt chúng nhân đổ dồn về phía đàn vịt, mấy con còn  no bụng liền cấp tốc ngóc đầu, thò mỏ , mỗi ngụm mổ trúng một con, nuốt chửng,   mau chóng tìm kiếm con mồi kế tiếp.
 
Lý chính vung tay, cao giọng dặn dò: “Đàn châu chấu ghé thăm hôm nay xem như một lời cảnh tỉnh cho chúng . Chẳng mấy chốc nữa là đến mùa thu hoạch, tuyệt đối  thể để xảy  bất trắc  thời điểm trọng yếu . Nếu nhà nào còn chút tiền dư dả, hãy nhanh chân  mua vịt thả xuống ruộng mà nuôi. Cứ phòng   bao nhiêu  bấy nhiêu!”
 
Ai nấy đều vội vã gật đầu lia lịa.
 
Vịt chẳng những  thể xua đuổi châu chấu, mà còn  thể đẻ trứng, thậm chí còn  thể  thịt hầm canh bồi bổ. Nuôi vịt là một mối  ăn một vốn bốn lời, há  đạo lý nào   đồng thuận?